Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 65 - Bị Loại Bỏ

"Này, cho ngươi ngọc truyền tin của ta đấy.”
Lệ Phục đưa cho Phương Trần một cục đá. Phương Trần nhận lấy, hắn im lặng một lúc lâu rồi cuối cùng cũng nói một câu:
"Sư phụ, đây hình như không phải là ngọc truyền tin.”
Con mẹ nó, nhìn kiểu gì thì hắn cũng chỉ thấy đây là một cục đá mà thôi mà! Đến một chút linh lực di chuyển trên này không có. Lúc đầu Phương Trần còn tưởng do bản thân kém hiểu biết, nên hắn còn cẩn thận quan sát rất lâu, nhưng sau cuối cùng hắn phát hiện, đây chỉ là một cục đá bình thường thôi mà? Viên đá này thì có liên quan gì đến ngọc truyền tin chứ?
“Chính nó đó, ngươi cầm lấy đi, chúng ta trao đổi.”
Lệ Phục cầm lấy viên ngọc truyền tin trong tay Phương Trần, sau đó hắn lại bỏ hòn đá của mình vào lại tay Phương Trần rồi xoay người rời đi. Khi đi hắn chỉ để lại một câu nói:
“Ngươi cứ độ kiếp đi, nếu như sảy ra chuyện gì thì cứ dùng ngọc liên lạc với ta là được.”
Phương Trần trầm mặc nhìn hòn đá. Một lúc lâu sau...
"Mẹ nó!!!”
Khi Phương Trần vừa trở về đã ném ngay hòn đá mà Lệ Phục đưa cho đi. Mà bây giờ hắn đang bận cầu cứu hệ thống.
“Hệ thống, chắc là lôi kiếp không thể đánh chết ta đâu nhỉ?”
Phương Trần dò hỏi. Sau khi hoảng hốt xong, hắn nghĩ ngay đến một hướng khác. Lôi kiếp cũng không thể nào là vận khí chi tử được có đúng không? Vậy nếu như nó không phải là vận khí chi tử, vậy thì chắc chắn cũng không thể giết hắn được đâu nhỉ? Hệ thống nhanh chóng trả lời:
“Lôi kiếp có thể giết chết kí chủ.”
“Tại sao chứ?”
Phương Trần nghe xong cảm giác cứ như bị sét đánh vậy. Hệ thống hồi đáp:
“Vận khí chi tử cũng có thể bị lôi kiếp đánh chết, vậy nên tất nhiên kí chủ cũng không phải ngoại lệ.”
Sau khi nghe xong, Phương Trần triệt để lâm vào trầm cảm. Quả nhiên là vậy! Thứ mà vận khí chi tử không thể tránh khỏi thì hắn cũng không thể tránh khỏi. Nhưng mà khi nghe thấy lí do này, ngoại trừ lòng cảm thấy như tro tàn ra thì hắn cũng cảm thấy được an ủi phần nào. Ít nhất là lí do này hắn nghe xong cảm thấy chấp nhận được, không giống như mấy lời nói vô nghĩa của Lệ Phục. Lúc này, đột nhiên hệ thống lại có lương tâm mà an ủi hắn:
“Nếu như kí chủ phải hứng chịu lôi kiếp, hệ thống sẽ ở bên cạnh cổ vũ cho kí chủ. Chắc chắn ngươi có thể bình an chịu qua lôi kiếp thôi.”
Nghe vậy, bỗng nhiên Phương Trần cảm thấy rất cảm động. Tại sao hệ thống hôm nay lại đổi tính vậy? Bình thường không phải đều mong chờ hắn chết hay sao? Phương Trần cảm động đáp:
“Cảm ơn ngươi nhiều nha, nhưng mà tại sao hôm nay ngươi lại đột nhiên an ủi ta?”
Hệ thống hồi đáp:
“Bởi vì tốt nhất thì kí chủ vẫn nên chết dưới tay của vận khí chi tử, vì sự trưởng thành của vận khí chi tử mà hy sinh.”
Phương Trần:
“...”
Con mẹ nó!
Phương Trần trở lại viện, sau đó hắn liền bắt đầu nghiên cứu làm sao để có thể nâng cao xác suất độ kiếp thành công trong Thượng cổ thần khu. Mặc dù bây giờ Lệ Phục điên rồi, nhưng vào lúc hắn viết công pháp thì thần trí hắn vẫn rất tỉnh táo. Bên trong truyền thừa, hắn ta đã nêu rõ vài điểm—
Thứ nhất là độ kiếp. Mặc dù độ kiếp rất nguy hiểm, nhưng mà nguy hiểm càng lớn thì kì ngộ sẽ càng lớn. Nếu như lần này Phương Trần vượt qua lôi kiếp thành công, vậy thì hắn sẽ có được sức mạnh của lôi kiếp hỗ trợ. Đến lúc đó, cơ thể hắn sẽ chính thức đạt tới tiêu chuẩn của Thượng cổ thần khu, tất cả là vì tương lai cơ thể hắn có thể thành tiên mà tạo nên cơ sở vững chắc.
Thứ hai, mỗi một cảnh giới của Thượng cổ thần khu đều sẽ phải trải qua độ kiếp. Nhưng mà cường độ của mỗi lần độ kiếp sẽ không giống như nhau. Cũng sẽ không giống như độ kiếp của Độ kiếp kì.
Thứ ba, muốn đề cao xác suất thành công của độ kiếp thì ngoại trừ tự cường hóa cơ thể ra còn có thể nhờ vào những vật bên ngoài. Tất nhiên những vật này không phải là pháp bảo hay là loại như vòng bảo hộ. Những vật như thế sẽ hoàn toàn mất tác dụng khi ở trong lôi kiếp. Lôi kiếp chỉ nhắm vào bản thân tu sĩ, còn tất cả những vật bên ngoài đều sẽ bị thiên địa loại bỏ.
Nhưng mà sau khi các tu sĩ độ kiếp đời đầu tìm hiểu, bọn hắn cuối cùnc cũng đã tìm ra một lỗ hổng của lôi kiếp. Lôi kiếp chỉ bài xích những vật ở bên ngoài, chứ không bài xích những vật đã được luyện hóa vào trong cơ thể. Nói cách khác, nếu như ngươi có thể luyện hóa các bảo vật vào trong cơ thể trước khi lôi kiếp đến, vậy thì lôi kiếp cũng sẽ không gạt bỏ những thứ đó ra bên ngoài. Vậy thì những ngoại vật mà truyền thừa của Lệ Phục nhắc đến chính là những bảo vật trong đất trời mà có thể luyện hóa vào cơ thể người.
Vậy nên mới có rất nhiều tu sĩ đã luyện hóa vật vào trong cơ thể trước khi phải gánh chịu lôi kiếp. Để đến khi lôi kiếp giáng xuống, những vật trong cơ thể có thể giúp đỡ tu sĩ gánh chịu phần nào lôi kiếp. Nó cũng có thể giúp cho tu sĩ khôi phục thương thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận