Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 338 - Quả Trứng Yêu Tổ

"Nếu có kẻ ngu xuẩn cho là mình nhặt được món hời to, chủ động đưa hài cốt Yêu Đế lên, sợ rằng sẽ làm cho hài cốt Yêu Đế phục sinh, hoặc là sinh ra một huyết mạch Đế phẩm mới."
"Đương nhiên, xác suất của cả hai chuyện này đều cực thấp, nhưng nếu thật sự có thể ra đời, cũng là một chuyện may mắn đối với yêu tộc!"
"Lúc Vạn Yêu xâm lấn Linh giới, loại thủ pháp này vô cùng phổ biến, nhân tộc cũng không hiểu, còn chủ động dâng hài cốt lên, tiến hành luyện chế."
"Sau khi luyện chế thành công, lúc hài cốt Yêu Đế phục sinh sẽ lập tức phát động ấn ký cực sâu bên trong trứng Yêu Tổ, từ đó sẽ có Yêu Đế hàng lâm, mang trứng Yêu Tổ đi..."
"Ách, tuy nhiên loại thủ pháp này rất nhanh đã không lừa người được nữa, năm đó ta còn thấy rất tiếc nuối, nếu ta có thể nhặt được một quả trứng Yêu Tổ thì tốt rồi, dược lực bên trong rất sung túc!"
"Đáng tiếc, yêu tộc cũng không phải kẻ ngu, sau khi biết bẫy rập đã bị nhìn thấu, chúng cũng không làm nữa, không nghĩ tới còn có thể gặp được ở chỗ ngươi!"
Phương Trần ngây người.
Ta biết mà, con mịa nó ta cũng không phải khí vận chi tử, cũng không có vầng sáng của nhân vật chính!
Chuyện không liên quan tới hệ thống, có điều nào là may mắn chứ?
Mà lúc này, Lăng Tu Nguyên suy tư một lát, đột nhiên nói:
"Ta hỏi ngươi, không phải ngươi từng muốn đưa hài cốt Cửu Trảo cho nó đó chứ?"
Phương Trần:
"..."
Thấy mình đoán trúng, Lăng Tu Nguyên lập tức cười to:
"Ha ha ha ha!"
Mặt Phương Trần đỏ tới mang tai:
"Tổ sư, đừng cười, ta chỉ nghĩ như vậy mà thôi, cũng không có thật sự tính làm như vậy."
Lăng Tu Nguyên cười nói:
"Được, ta hiểu, chuyện có người tự cho là mình nhặt được bảo vật, mỗi ngày đều sẽ phát sinh, ngươi còn biết đến hỏi ta đã rất không tệ."
Phương Trần hít sâu một hơi, sau đó nước mắt rơi đầy mặt nói:
"Vậy tổ sư, ngươi có thể phá giải viên trứng Yêu Tổ này làm dược liệu, khu kiếp cho ông cụ nhà ta chứ?"
Lăng Tu Nguyên lắc đầu:
"Không được, trong này không có dược liệu để khu kiếp."
"Vậy được rồi..."
Phương Trần thở dài một hơi, chợt hỏi:
"Nên xử lý viên trứng Yêu Tổ này như thế nào, hiện tại ta phá hủy nó à?"
"Đừng hủy, không cần thiết."
Lăng Tu Nguyên vuốt cằm, nói ra:
"Vật này rất hữu dụng với Dực Hung, trứng Yêu Tổ trên thực tế là phỏng theo phương pháp luyện chế huyết mạch đế phẩm ‘Đế Huyết Thối Lô’."
"Mà ‘Đế Huyết Thối Lô’ tồn tại là vì trợ giúp huyết mạch đế phẩm cường đại."
"Vật này cho Dực Hung là được rồi, chỉ cần xóa đi ấn ký trên trứng Yêu Tổ là được!"
Phương Trần lập tức trầm mặc.
Hắn đã hiểu...
Hắn rốt cục đã hiểu!
Hắn vốn tưởng rằng, khu Hỏa Sát chỉ là phúc địa của khí vận chi tử như Tiêu Thanh!
Nhưng không nghĩ tới, thì ra trong số đồ vật mà tám tên Hóa Thần gặp được ở khu Hỏa Sát đưa ra, còn có cơ duyên của Dực Hung!
Khi đó dù Dực Hung cho còn chưa hoàn toàn trở thành khí vận chi tử, nhưng vẫn bạo phát vận khí, đạt được một quả trứng Yêu Tổ...
Lúc này, Lăng Tu Nguyên phát giác Dực Hung theo lẽ thường sớm nên cảm tạ mình nhưng lại một mực không có lên tiếng, hắn nghi ngờ hỏi:
"Ừm? Tại sao Dực Hung không nói chuyện?"
Hắn cúi đầu nhìn.
Dực Hung đang khéo léo nhếch miệng cười một tiếng, miệng há ra hợp lại, hình miệng là a ba a ba, nhưng hoàn toàn không có âm thanh...
Lăng Tu Nguyên sững sờ, chợt bật cười:
"Ta quên, thật ngại quá."
Hắn khoát tay, tán đi sự lặng im của Dực Hung.
Dực Hung lập tức mừng như điên đứng thẳng lên, chắp tay thi lễ:
"Đa tạ tổ sư!"
Vừa rồi trên đường đi hắn đều tràn ngập oán niệm.
Không có người quan tâm cảm nhận của hắn!
Không có người để ý hắn không tồn tại!
Nhưng, hiện tại, hắn không thèm để ý.
Tổ sư, ngươi cứ việc không nhìn ta, cứ việc làm cho ta im lặng đi!
Chỉ cần ngươi có thể cho ta đồ tốt là được!
Lăng Tu Nguyên mỉm cười:
"Lão hổ nhà ngươi nhìn như ngu dốt, nhưng lại là hổ ngốc có phúc của hổ ngốc, không tệ!"
Dực Hung cười nịnh gật đầu:
"Đúng đúng đúng! Ta là hổ ngốc, ta là hổ ngốc!"
Phương Trần cô đơn thở dài một hơi:
"Được rồi, đi thôi, hổ ngốc."
Ngẫm nghĩ, Lăng Tu Nguyên lại nói:
"Đúng rồi, ngươi còn có bảo vật gì không, trước khi dùng nên đưa cho ta xem qua, ta sợ ngươi lại bị người lừa."
Phương Trần nghe vậy thì vội nói: "Ta thật sự có không ít thứ!"
"Chờ đi đến trong phủ, ta cho ngài nhìn xem!"
Lăng Tu Nguyên nhìn thoáng qua sắc trời, quả thật kéo dài không ít thời gian, còn chậm trễ nữa có thể sẽ khiến cho người Phương phủ lo lắng, bèn gật đầu nói:
"Được!"
Sau đó, hai người cùng với Dực Hung đang tràn ngập vui sướng đi đến trước cửa phủ.
Mới vừa đến, Lăng Tu Nguyên đã thấy hai con Sư Tử Hồng Ngọc trước cửa phủ.
Lăng Tu Nguyên liếc Hồng Ngọc này một cái đã nhìn ra được, là vật liệu luyện khí Hóa Thần kỳ cực kỳ đắt đỏ.
Người bình thường không hiểu nhiều, nhưng tu sĩ Hóa Thần kỳ trở lên vừa thấy thứ này, sợ rằng sẽ đỏ ngầu cả mắt...
Loại này chính là đang khoe khoang ngầm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận