Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 288 - Say Mê Kiếm Đạo

Nguyên nhân là vì như thế, Tôn Đàm phát tới tin tức cho Khương Ngưng Y, nói rõ mình không phải muốn mượn Viên Hạo tính kế Khương Ngưng Y, là tự mình không cẩn thận nói lộ ra, đồng thời còn ước chiến với Khương Ngưng Y, nhưng yêu cầu đừng có người thứ ba xem chiến...
Khương Ngưng Y không để ý đến tin tức ước chiến.
Trong nội tâm nàng chỉ chú ý đến chuyện Viên Hạo dự định tính kế Phương Trần!
Nguyên nhân là vì như thế, nàng mới tức giận!
Viên Hạo là người theo đuổi nàng, từ khi nàng vào núi Xích Tôn, Viên Hạo cũng nhất kiến chung tình với nàng. Khương Ngưng Y nói mình còn nhỏ, gã này lại còn nói có thể đợi mình lớn lên, làm cho Khương Ngưng Y cảm thấy ghê tởm.
Nhưng Khương Ngưng Y cân nhắc đến lúc trước thực lực còn chưa đủ lấy đánh bại Viên Hạo, nhờ sư phụ Tiêm Vân tiên tử giúp mình tìm sư phụ của đối phương, từ chối "Lễ phép".
Bây giờ, thực lực của mình cũng tăng lên.
Cộng thêm Viên Hạo còn muốn làm người buồn nôn...
Khương Ngưng Y đã không thể nhịn được lửa giận!
Còn Viên Hạo, sau khi phẫn nộ một lúc lâu, hắn hít sâu một hơi khống chế được lửa giận, gượng cười:
"Nếu Khương sư muội đã biết được, vậy ta cũng nói thẳng!"
"Phương Trần không phải người tốt, sư muội không nên đến gần, hắn sẽ liên lụy ngươi."
Khương Ngưng Y hỏi ngược lại:
"Liên lụy cái gì? Ngươi lo lắng ta ở bên hắn sẽ quá vui vẻ, dẫn đến kiếm thuật đột nhiên tăng mạnh sao?"
Viên Hạo:
"..."
Đây là vị Khương sư muội say mê kiếm đạo, kiệm lời ít nói kia sao?
Nàng đến cùng là bị Phương Trần cho ăn mê hồn dược gì? !
"Khương sư muội, ta thật sự là vì muốn tốt cho ngươi."
Viên Hạo lại hít sâu một hơi, nói:
"Được rồi, nếu Khương sư muội ngươi chán ghét âm mưu quỷ kế, vậy ta sẽ đường đường chính chính cạnh tranh với Phương Trần, ngươi cũng không ghét chứ?"
Khương Ngưng Y:
"Ta chán ghét ngươi."
Sắc mặt Viên Hạo đã triệt để đỏ bừng lên:
"Khương sư muội, ngươi nhất định phải vạch mặt sao?"
Khương Ngưng Y thấy thế, khóe miệng nhếch lên, ánh mắt lộ ra vẻ chê cười:
"Viên Hạo, ngươi cảm thấy ngươi xứng vạch mặt với ta sao?"
Nói dứt lời, yên cảnh loong coong một tiếng bay về phía chân trời, kiếm quang tản mát như thác nước.
Xoạt!
Quanh người Viên Hạo đã bị tuyết mang vây quanh, hắn lập tức lạnh lẽo cả người, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ...
Khương Ngưng Y phất tay điều khiển kiếm ảnh tán đi, lập tức vứt xuống một câu:
"Ngươi muốn đùa nghịch âm mưu quỷ kế của ngươi, thì cứ đùa nghịch đi, dù sao cũng không tạo được ảnh hưởng gì với Phương sư huynh."
Nói dứt lời, nàng lẳng lặng liếc Viên Hạo một cái rồi quay người rời đi.
Cái nhìn này, rõ ràng không có cảm xúc, lại làm cho Viên Hạo cảm thấy vô cùng khuất nhục, tâm tính tan vỡ...
Một lúc lâu sau.
Hắn hướng mặt lên trời rống giận:
"Phương Trần, ta sẽ khiến ngươi không lên được Xích Tôn Thiên Thê! !"
...
Ánh Quang hồ sơn.
Khi Phương Trần được Tiểu Chỉ đưa trở về, hắn lập tức nghe được tin tức Khương Ngưng Y Kết Đan thành công.
Chủ yếu là vì đi tới chỗ nào thì chỗ đó cũng đều đang đàm luận chuyện này.
Hắn muốn không biết cũng khó khăn!
Nguyên nhân là vì như thế, hắn mới gửi câu chúc phúc ngắn gọn "Sư muội, chúc mừng!" kia cho cho Khương Ngưng Y.
Dực Hung thấy Phương Trần nói mấy chữ kia thì bĩu môi nói:
"Khương Ngưng Y là thiên tài, ngươi phải chủ động chút, ngươi nói thêm mấy chữ thì sẽ giảm thọ sao?"
"Có biết cái gì gọi là truy cầu đạo lữ hay không?"
Phương Trần cười lạnh một tiếng:
"Ha ha, liên quan gì đến ngươi, ngươi rất hiểu sao?"
"Ta đọc nhiều sách."
"Cút!"
Phương Trần hùng hùng hổ hổ đi vào phòng của mình.
Tiếp theo, hắn hiển nhiên là muốn đặt toàn bộ tinh lực trên Thần Thể Trúc Cơ của mình.
Dựa theo suy đoán của hắn, chậm nhất năm ngày, ngắn nhất ba ngày rưỡi, hắn sẽ kết Kim Đan.
Nếu không thể làm đạo cơ vỡ vụn trong mấy ngày này, uy lực của lôi kiếp sẽ tăng lên!
Nghĩ tới đây, Phương Trần vừa về tới gian phòng của mình đã lập tức bắt đầu phỏng đoán công pháp...
...
Cùng lúc đó.
Yêu giới.
Đảo Càn Khôn.
Nơi này là trụ sở của Càn Khôn Thánh Hổ tộc!
Mà chỗ trung tâm của đảo Càn Khôn, trên đỉnh một tòa tháp bằng đá cực kỳ cao lớn, có một lão hổ da lông đen trắng, bộ lông trên đỉnh đầu lại biến thành màu vàng đang bình tĩnh đứng ở rìa tháp cao, nhìn qua hải dương vô biên vô tận bên ngoài đảo Càn Khôn.
Đúng lúc này.
Phía sau hắn, có một Càn Khôn Thánh Hổ khác đi ra từ trong bóng tối.
Sau khi Thánh Hổ này xuất hiện, hắn lập tức quỳ xuống trước Thánh Hổ đỉnh đầu lông vàng:
"Đế Chủ!"
Tại Yêu giới, tộc trưởng chưởng quản một tộc, vô luận tu vi có đạt tới tầng thứ Yêu Đế hay không, đều sẽ được gọi là Đế Chủ!
"Chuyện gì?"
Dực Thí Thiên không quay đầu lại, lạnh nhạt đáp lại.
Thánh Hổ kia nói ra:
"Huyết Hồn đăng của Thập thất hoàng tử, càng ngày càng cường đại."
Bạn cần đăng nhập để bình luận