Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 348 - Bái Kiến

Lăng Tu Nguyên ôn hòa nói:
"Được rồi, chỉ hai chuyện này, đi chuẩn bị đi."
"Nhưng không cần quá khẩn trương, rút ma khí là chuyện rất nhẹ nhàng, biết không?"
Hai người gật đầu:
"Vâng!"
Sau khi nói xong, hai người nhìn Phương Trần.
Tổ sư phân phó xong, họ hiển nhiên là muốn trò chuyện với Phương Trần.
Nhưng Lăng Tu Nguyên ngăn trở hai người:
"Phương Trần đi theo ta, tới phòng của ngươi!"
Phương Trần gật đầu nói:
"Vâng."
Hai người Phương Cửu Đỉnh và Ôn Tú chỉ có thể lộ ra vẻ tiếc nuối...
sau khi bốn người một hổ tách ra.
Phòng của Phương Trần ở góc đông nam, có rất nhiều gian phòng!
Sau khi Lăng Tu Nguyên cùng đi đến nơi đây thì tìm một gian phòng nghỉ ngơi.
Phương Trần thì đi đến gian phòng của mình.
Lúc đi qua, Dực Hung không ngừng nói:
"Mau đưa linh trà cho ta, ta chỉ là diễn xuất cùng ngươi, sao ngươi có thể tịch thu đồ của ta?"
"Không phải ngươi nói những vật này ngươi đều chán ăn rồi sao?"
Phương Trần khoát tay:
"Đừng nóng vội, đừng nóng vội, ta chỉ bảo quản thay ngươi mà thôi."
"Khốn nạn..."
Dực Hung giận dữ.
Lúc này, Phương Trần đi vào đình viện của mình, mới phát hiện bên trong có một đống người đang đứng.
Có mười mấy thị nữ gia đinh, còn có quản gia!
Sau khi Phương Trần vào cửa, mọi người lập tức vừa sợ vừa sợ hô:
"Bái kiến Trần thiếu!"

Phương Trần thấy vậy thì hơi gật gật đầu:
"Xin chào các vị.”
Quản gia nói:
"Phương thiếu gia, ta là Phương Minh, là Minh quản gia mới tới của phủ nhà họ Phương! Trước kia do gia đinh chán làm công việc trong phủ nên tất cả đều đã rời đi rồi. Hôm nay, gia chủ ra lệnh cho chúng tôi đến đây để chăm sóc cho đời sống sinh hoạt hằng ngày của ngươi. Nếu ngươi có nhu cầu gì thì có thể phân phó cho chúng ta!”
Hắn nhìn Phương Trần, trong lòng ngập tràn sợ hãi. Trên thực tế, những hạ nhân trước đây hầu hạ Phương Trần đều chỉ biết nịnh nọt hắn cả ngày, để cho Phương Trần sống phóng túng, thậm chí còn lấy danh nghĩa Phương Trần để ức hiếp người khác! Những người đó đều là những khối u ác tính ở trong phủ! Nhưng trước đây, những người đó đều được Phương Trần bao che, còn thêm cả việc Nghiêm Hàm Vân dung túng, thế nên đám hạ nhân đó vẫn luôn sống rất tốt! Đợi đến sau này khi Phương Trần đến Đạm Nhiên Tông, đám hạ nhân đó mới bị loại bỏ triệt để. Mà bây giờ, mỗi lần Phương Trần về nhà thời gian dài, trong phủ đều sẽ phái một số người mới đến hầu hạ hắn. Lần này đến lượt Phương Minh, làm sao hắn có thể không sợ cho nổi!
Phương Trần có tiếng là một khối u ác tính ở Phương Gia, làm cho Phương Minh bị dọa đến phát sợ! Mặc dù Phương Cửu Đỉnh đã nhiều lần đính chính lại trong phủ rằng mấy chuyện xấu Phương Trần làm trước kia đều là giả, còn nói Phương Trần là một thiên tài. Nhưng chuyện này ai tin cho nổi? Dù sao thì Phương Cửu Đỉnh cũng là cha của Phương Trần, chứ có phải cha của bọn hắn đâu! Trừ Phương Minh ra, tất cả các hạ nhân còn lại cũng sợ hãi. Cả đám cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào Phương Trần. Nhất là đám thị nữ, các nàng giống như cực kì sợ Phương Trần nhìn trúng bản thân vậy, ai ai cũng vẽ cho mặt mũi mình trông cực kì xấu xí. Bọn họ cũng không vẽ kiểu xấu xí một cách khoa trương, mà là dùng son phấn tô điểm thêm vào những khuyết điểm sẵn có, làm cho bản thân trông khó coi cực kì...Phương Trần nhìn thấu được cả đám hạ nhân, hắn âm thầm thở dài một hơi. Mợ nó chứ! Phương Minh và đám hạ nhân sợ hắn thì cũng thôi đi. Nhưng hắn nhớ rằng trong kí ức của nguyên chủ, hắn cũng chưa từng cưỡng ép bất kì thị nữ nào mà, các nàng có nhất thiết phải làm đến mức này hay không? Hắn nói:
“Được, Minh quản gia, ta biết rồi, các ngươi lui hết ra đi.”
“Vâng, thiếu gia!”
Mọi người sợ hãi gật đầu. Lúc này, Phương Minh thấy Dực Hung, hắn liền hỏi:
“Phương thiếu gia, đây là Phương Hòe, là một mã phu trong phủ. Trước khi hắn vào phủ thì chăm lo cho ngựa, là kẻ có năng lực rất tốt! Thế nên sau này tất cả các yêu thú lớn nhỏ trong phủ đều được đưa đến cho hắn chăm sóc, mà hắn chăm sóc cũng cực kì chu đáo. Vậy bây giờ có cần đưa sủng thú của ngươi cho hắn chăm sóc hay không?”
Lúc Phương Minh nói chuyện, một người trẻ tuổi mặt mũi thanh tú, mặc áo xám đội nón nhỏ đứng bên cạnh hắn bất ngờ run lên, trong lòng hắn ta lo lắng khẩn trương...Hắn ta chính là Phương Hòe! Phương Minh nghe thị vệ trong phủ nói Phương Trần đem một người trời ơi đất hỡi không biết ở đâu và cả một con yêu hổ màu trắng đen về nữa. Thế nên, vì muốn làm cho mọi chuyện đâu vào đó, hắn mới đem Phương Hòe tới đây, tránh làm cho trong lòng Phương Trần cảm thấy không thoải mái! Nhưng Phương Hòe lại cảm thấy đau khổ trong lòng. Hắn ta không hề muốn làm việc cho Phương Trần một chút nào cả!
Nhưng hắn ta cũng không có lựa chọn nào khác. Hắn chính là kẻ có năng lực kém nhất trong số mã phu, thế nên tất nhiên hắn ta sẽ bị phái đến đây rồi. Những mã phu có năng lực cao khác đều đi chăm sóc linh thú cho các vị cường giả và trưởng lão khác của Phương gia rồi, làm gì có thời gian mà chăm sóc sủng thú cho Phương Trần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận