Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 130 - Nhiều Lý Do

Trên thực tế, lúc đó trong mắt phó tông chủ và các vị trưởng lão khác, Phương Trần chỉ là một kẻ có tiếng xấu vang xa, một kẻ mà chỉ biết huênh hoang ăn hại mà thôi. Hắn có chết thì cũng chẳng quan trọng gì cả. Mạng của Phương Trần không xứng đáng với số tư nguyên cần phải bỏ ra để khởi động trận pháp! Mặc dù cách nói này nghe rất không có tình cảm, nhưng thực tế chính là như thế. Kể cả Khương Ngưng Y có khóc đến mức cả người hóa thành nước thì cũng không có tác dụng gì cả!
Chỉ cần Phương Trần có thể giữ chân Dực Hung, không để cho hắn ta đi ra làm người khác bị thương, vậy thì bọn hắn sẽ không cần lãng phí tư nguyên để phá trận nữa! Hơn nữa, ngoại trừ việc trong mắt Đàm Ưng, mạng của Phương Trần không hề đáng tiền ra thì còn một nguyên nhân nữa, đó là đệ tử của Đàm Ưng thất bại dưới tay Khương Ngưng Y trong cuộc chiến dành chức chân truyền. Đàm Ưng vẫn luôn ôm hận chuyện này ở trong lòng, thế nên hắn vẫn luôn giữ địch ý với mấy người Khương Ngưng Y, cả Khiên Vân tiên tử, Hoa Kì Dung nữa. Thế nên hôm nay gặp phải người mà Khương Ngưng Y muốn cứu, chắc chắn hắn sẽ không cứu rồi! Dù sao thì hắn cảm thấy, dù cho đến cuối cùng Phương Trần có chết đi chăng nữa, thì với loại người không ra gì như hắn cũng sẽ không đem lại tác hại gì lớn cả. Ai sẽ để tâm đến mạng của một tên rác rưởi cơ chứ?
"Làm bậy!!!”
Nghe đến đây, Lăng Tu Nguyên cực kì tức giận quát lên. Hoa Ì Dung lập tức cúi đầu, kinh hồn bạt vía, không dám nói chuyện. Nhưng dưới biểu cảm sợ hãi, trong lòng nàng cũng âm thầm mỉm cười...Chức Phó tông chủ cuối cùng cũng đến lúc đổi người đảm nhận rồi!
“Có lấy nhiều lí do hơn nữa thì tóm lại cũng là do các ngươi tính toán chút tư nguyên mà thôi. Nếu người gặp nguy hiểm hôm đó không phải Phương Trần mà là người khác thì hắn đã chết từ lâu rồi.”
Sắc mặt Lănh Tu Nguyên tái xanh:
"Đường đường là phó tông chủ, thế mà lại làm việc như thế này đây. Thế thì cái chức này hắn cũng không cần làm nữa. Cũng đúng lúc chiến trường tiên yêu đang cần thêm người, để hắn đến đó đi. Còn về các vị trưởng lão khác tại đó lúc ấy thì tạm thời không xử lí vội. Chúng ta không nên để cho Phương Trần chưa vào trong nội môn đã đắc tội hơn nửa số trưởng lão được. Nhưng ngươi tìm cơ hội nào đó nhắc nhở bọn hắn một chút, để họ đến tìm Phương Trần để bù tội. Nếu ta thấy Phương Trần hài lòng thì ta sẽ bỏ qua cho bọn hắn.”
Hoa Kì Dung nghe xong thì ngẩn người. Lăng Tu Nguyên lo nghĩ cho Phương Trần chu đáo quá rồi thì phải. Hoa Kì Dung vội nói:
"Vâng!”
Sau đó, gương mặt lạnh lùng của Lăng Tu Nguyên hướng lên không trung, hắn giơ tay, trên bàn tay hắn lập tức hiện ra một tờ giấy vàng. Hắn viết lên đó một hàng chữ, tờ giấy vàng liền lập tức tự cháy không cần lửa, hóa thành tro, bay vào không trung. Từ bây giờ trở đi, Đàm Ưng mất đi chức vụ phó tông chủ! Thấy vậy, sắc mặt cảu Hoa Kì Dung vẫn không đổi như cũ, nhưng trong lòng thì đang cười thầm...Lần này phải cảm ơn Phương Trần rồi! Nếu không phải tên nhóc đó được sư tổ sủng ái, nàng làm sao có thể cứ như vậy không đánh mà thắng, giải quyết được Đàm Ưng? Nhưng...
Thực ra lúc đó, khi Đàm Ưng lấy ra mệnh đăng của Phương Trần thì phát hiện mệnh đăng của hắn sắp tắt tới nơi rồi. Lúc đó Khương Ngưng Y bị dọa đến mức sắc mặt trắng bệch. Các trưởng lão khác cũng bị dọa cho hết hồn, muốn nhanh chóng khởi động trận pháp bảo vệ. Bọn họ chỉ sợ Dực Hung giải quyết xong Phương Trần sẽ đi giết những đệ tử khác ở ngoại môn! Kết quả chỉ một giây sau, mệnh đăng của Phương Trần lại sáng trở lại. Tất cả mọi người có mặt ở đó đều ngẩn người. Không bao lâu sau, mệnh đăng lại tối đi. Sau đó lại sáng lên. Cứ sáng, rồi lại tối, rồi lại sáng...
Giây phút đó, trên Hải quy đài, ngay trong Huyết nhục ma bàn đại trận, yêu khí ngang dọc khắp nơi, máu nhuộm khắp trời, nhưng tất cả mọi người lại chỉ ngơ ngác nhìn chằm chằm mệnh đăng của Phương Trần. Tất cả mọi người ở đó đều thề rằng cả đời bọn họ chưa bao giờ thấy chiếc mệnh đăng nào có thể cứ sáng rồi lại tắt liên tục như thế!

Cuối cùng, tất cả mọi người đều cho rằng mệnh đăng đã sảy ra sai sót gì đó, hoặc do nó bị ảnh hưởng bởi Huyết nhục ma bàn đại trận thế nên mới có hiện tượng dị thường tới vậy. Huyết nhục ma bàn đại trận chính là trận pháp dùng để trói giết đỉnh cao, làm hỗn loạn linh khí. Trận pháp này không chỉ khiến sức chiến đấu của người bị nhốt bên trong hạ thấp xuống đến mức nghiêm trọng, mà nó còn phá rối không cho đối phương đi tìm viện trợ hoặc chạy trốn. Trừ khi người bị nhốt có cách liên lạc cầu cứu gì đó nghịch thiên, hoặc là pháp bảo hoặc thủ đoạn nào đó giúp chạy trốn đặc biệt. Nếu không thì tất cả các biện pháp bình thường đều sẽ mất đi tác dụng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận