Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 500 - Đề Cao Tu Vi

Sau đó, việc đầu tiên hắn làm chính là thu lại ống hoa của Dực Hung, rồi lại treo hắn ta lên... Một lát sau, vì để diệt trùng, Phương Trần chỉ đành uống thuốc độc, sau đó đem máu độc của mình nhỏ vào mấy vị trí quan trọng trong phủ. Phương Trần nhanh chóng hoàn thành xong lần khử trùng thứ hai kể từ khi hắn đến tu tiên giới! Tất nhiên, Dực Hung- kẻ đang bị treo lên- lại một lần nữa bị mùi hương từ máu độc hun cho ngất đi....
Đến buổi chiều ngày hôm sau, Phương Trần lại cho Nhất Thiên Tam ba lần kiếp lực. Nhưng bởi vì bây giờ tu vi của Nhất Thiên Tam đã là Trúc Cơ nhị phẩm, thế nên hiệu quả của kiếp lực rõ ràng không mạnh nhú trước kia nữa. Lần này sau khi trải qua 3 lần kiếp lực, tu vi của Nhất Thiên Tam cũng chỉ tăng lên thành Trúc cơ tứ phẩm. Nhìn kết quả này, Phương Trần thầm cau mày. Xem ra vẫn là dùng kiếp lực của sư phụ thì hiệu quả sẽ tốt hơn!
Sau đó, Phương Trần lại để cho Nhất Thiên Tam đưa Dực Hung tiếp tục đi hỏi thăm người khác. Còn Phương Trần thì đi tìm Du Khởi, hắn định đi tu luyện. Du Khởi vẫn còn đang bận tu luyện Nguyệt Nha Thiên Trùng Loa Toàn Hoàn, miệng hắn còn đang đọc “Hãy đem bá khí đến đây cho ta mượn...” Phương Trần thấy thế thì đi đến dặn dò hắn đừng niệm lên tiếng, còn bảo hắn hay chăm chỉ đi tản bộ bên ngoài sau đó liền rời đi. Xem ra trong thời gian ngắn sắp tới, Du Khởi khó mà từ bỏ được suy nghĩ muốn chơi đùa với trình tự tu luyện ở trong đầu rồi.
Phương Trần bất lực, chỉ đành quay về Xích Tôn sơn. Giữa đường, khi đi qua núi Ánh Quang Hồ, hắn nhìn thấy mấy đứa nhỏ vẫn còn đang vừa sợ hãi vừa thảo luận về người cầm quả cầu ngày hôm qua. Phương Trần thấy thế thì liền biến thành hình dáng Viêm Hạo rồi cùng nhảy vào thảo luận. Hơn nữa hắn còn dẫn dắt để cho đám trẻ nghĩ rằng người cầm cầu hôm qua có liên quan đến một vị nào đó họ Phương ở Thiên Huyền phong...
Sau đó, Phương Trần quay về Xích Tôn sơn. Hắn bắt đầu dùng kiếp lực xây dựng kiếp thai, sau đó lại uống thuốc độc, rồi lại dùng kiếp lực xây dựng kiếp thai! Sau đó, trong cơ thể hắn nhanh chóng xuất hiện một vòng tròn hình nón... Đến buổi sáng hôm sau, Dực Hung đem theo Nhất Thiên Tam trở về, sau đó hắn ta bắt đầu báo cáo:
"Trần ca, quả nhiên giống hệt như ngươi suy nghĩ, năng lực của Nhất Thiên Tam...”
Phương Trần nghe xong những gì Dực Hung nói thì khóe miệng âm thầm nhếch lên... Quả nhiên không ngoài những gì hắn dự đoán. Sau khi tu vi của Nhất Thiên Tam tăng lên thì năng lực đề cao tu vi người khác của hắn cũng tăng lên theo. Hôm nay, tất cả những người bị Nhất Thiên Tam hỏi thăm đều tăng tu vi lên luyện khí tứ phẩm! Tất cả tu vi chỉ thấp hơn bản thân Nhất Thiên Tam một phẩm giai! Còn về số lượng thì vẫn giống như hôm qua, hắn chỉ có thể thăm hỏi 10 người. Phương Trần sờ sờ cằm, sau đó hắn dẫn Nhất Thiên Tam đến núi Ánh Quang Hồ, tìm vài người phàm để hỏi thăm một chút.
Nếu hắn ta có thể làm vậy trên cả người phàm thì đúng là quá tuyệt rồi! Không nói đến chuyện khác, chỉ nói đến chuyện nếu Nhất Thiên Tam có tu vi đại thừa, vậy thì hắn ta có thể giúp cho người khác tăng tu vi lên độ kiếp. Đó cũng là một điều cực kì đỉnh cao rồi. Chưa nói đâu xa, chỉ nhắc đến Phương gia trước đã. Chẳng nhẽ trong gia phả của Phương gia lại không có người phàm hay sao? Kể cả đó có là đề cao tức thời đi chăng nữa, vậy thì lúc mà hắn đứng trước mặt muội muội giết cả nhà, đột nhiên xuất hiênn thêm một đống pháp bảo được điểm hóa và một đống người phàm chuẩn bị độ kiếp, vậy thì chẳng nhẽ hệ thống còn không chịu nâng cao tu vi lên cho hắn hay sao? Quả nhiên Tiên Nhan thụ không hổ danh là cây tiên mà! Nghĩ đến đây, Phương Trần cười lên:
“Hi hi hi!”
Mà Dực Hung đứng bên cạnh không biết đang suy nghĩ cái gì mà hắn ta cũng cười hi hi hi. Chỉ có một mình Nhất Thiên Tam mù mờ chẳng hiểu gì cả, cuối cùng hắn ta cũng cười theo muộn một nhịp:
“Hi hi hi...”
Trong lúc ba người đang cười hi hi hi thì phía ngoài động phủ có người đi đến! Phương Trần đi ra ngoài thì bắt gặp Thiệu Tâm Hà đàn đứng bên ngoài cửa. Hắn nhất thời kinh ngạc, chắp tay nói:
"Thiệu sư huynh!”
Thiệu Tâm Hà vẫn mang dáng vẻ ôn nhu như ngọc như cũ, hắn ta cười nói:
“Phương sư đệ, ta có chuyện muốn nói với ngươi, bây giờ ngươi có tiện để nói chuyện không?”
Phương Trần nghe vậy thì cười ha ha nói:
"Tiện, tất nhiên là tiện rồi. Mời sư huynh cứ nói!”
Ngay lúc Thiệu Tâm Hà đang định đi vào động phủ của Phương Trần thì bỗng nhiên, ngọc giản của Thiệu Tâm Hà rung lên. Thiệu Tâm Hà thấy thế thì lấy ngọc giản ra rồi nói:
"Xin lỗi nha, sư đệ.”
Phương Trần cười ha ha, tỏ vẻ không để ý nói:
“Xin sư huynh cứ tự nhiên!”
Sau đó, Thiệu Tâm Hà nghe vậy thì ngọc giản ra, một âm thanh lập tức truyền ra ngoài:
"Thiệu sư đệ, không ổn rồi, đệ tử của tông chủ Tôn Xuân Long đi đến Ấn Kiếm Tông rồi làm loạn ở đó rồi. Ngưoi mau đến đây đi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận