Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 309 - Sườn Núi Xích Tôn

Sau khi Phương Trần trở lại phủ đệ, hắn đột nhiên phát hiện, sư tử vàng trước cửa ra vào có một con hạc giấy đang nhẹ nhàng bay múa.
Lúc Phương Trần thấy hạc giấy thì vô thức nghĩ tới Dư Bạch Diễm.
Nhưng rất nhanh, hắn nhớ lại đây là cái gì.
Hạc giấy này, là Tín Hạc, phù chú không nhập lưu, trên cơ bản đều là dùng để nhắn tin qua lại.
"Người nào gửi cho ta?"
Phương Trần vừa nói thầm, vừa gỡ Tín Hạc xuống.
Hắn mở ra xem, phát hiện là tin tức của Tôn Đàm:
"Động phủ đã xây xong, ngươi có thể đến đây!"
Phương Trần thấy thế thì rất vui mừng:
"Động phủ xong rồi? Sao đào nhanh vậy?"
"Đi xem một chút."
...
Phương Trần vốn định mang theo Dực Hung, nhưng Dực Hung muốn tắm suối nước nóng, hắn cũng liền lười giày vò Dực Hung.
Lúc đến sườn núi Xích Tôn, Phương Trần gặp được động phủ của mình.
Ách!
Nói cho chuẩn xác thì là phủ đệ!
Tôn Đàm và Dư Bạch Diễm mời người tới phục chế lại hình dáng viện lớn của Phương Trần ở ngoại môn, ngay cả tường gạch mảnh ngói cũng được phục khắc lại.
Tuy nhiên, vẫn còn có chút khác biệt.
Hai con sư tử vàng trước cửa đã biến thành hai con sư tử đúc thành từ linh thạch thuần túy.
Trên tường gạch cũng có trận văn chớp động, hẳn là Trương Hòa Phong nghe theo Lăng Tu Nguyên phân phó, gia cố giúp hắn.
Sau đó, Phương Trần đi đến bên cạnh sư tử linh thạch, nhìn Tôn Đàm mặt mày xám xịt đứng đấy, nhất thời sững sờ:
"Sao ngươi không đi mặt rửa? Đây là thái độ nghênh đón người sao?"
Tôn Đàm nghe vậy thì tức giận liếc Phương Trần một cái:
"Nghênh đón cái gì? Sao ta phải nghênh đón ngươi, ta đứng ở chỗ này, chỉ là vì xác nhận ngươi nghiệm thu động phủ của ngươi mà thôi."
Hiện tại vô cùng Tôn Đàm tức giận!
Lửa giận của nàng đến từ Dư Bạch Diễm.
Trước đó Dư Bạch Diễm vì trừng phạt chuyện nàng làm trái môn quy, cho nàng đào ở chỗ này vài ngày, đất cứng không chịu nổi.
Kết quả, rạng sáng hôm nay, Dư Bạch Diễm bảo Tôn Đàm đừng đào nữa, sau đó phái ba tên trưởng lão tới, trực tiếp dùng thuật pháp thổ hệ và thuật pháp mộc hệ tạo ra nguyên một tòa phủ đệ...
Một khắc này, công sức đào động phủ của Tôn Đàm đã hoàn vô dụng.
Làm nàng tức giận đến mức suýt chút thì điên rồi!
Thủ đoạn tra tấn người của Dư Bạch Diễm quả thực là giết người tru tâm!
Nguyên nhân là vì như thế, bây giờ nàng chính là một thùng thuốc nổ di động.
Nhưng Phương Trần cũng không nuông chiều nàng, hắn nở một nụ cười thiên chân vô tà:
"Ngươi nói với ta như vậy, đã cân nhắc qua hậu quả chứa?"
Tôn Đàm vừa trừng mắt:
"Hậu quả gì?"
Phương Trần vỗ sư tử linh thạch, vụng trộm hút hai lần, phát hiện không có linh khí tiến vào, nhất thời cười lạnh hai tiếng, sau đó nhìn Tôn Đàm, chầm rãi nói:
"Nếu ta không hài lòng động phủ này, có phải ngươi lại phải đào tiếp không?"
Tôn Đàm cười lạnh:
"Ha ha, uy hiếp này vô dụng với ta, vì tòa phủ đệ này không phải ta đào, đây là tông chủ xây."
"Ngươi dám không hài lòng với tác phẩm của tông chủ sao?"
Phương Trần nghe nói như thế thì cũng không hoảng hốt, mà bình tĩnh nói:
"Vậy nếu ta không thể không hài lòng, vì sao ngươi còn ở chỗ này chờ ta nghiệm thu?"
"Là tông chủ để ngươi ở chỗ này chờ ta tha thứ cho ngươi nhỉ?"
Sắc mặt của Tôn Đàm lập tức cứng đờ.
Phương Trần thấy thế thì biết là mình nói đúng rồi.
Trong tình huống bình thường, người này làm sao có thể tốt bụng thông báo rồi gọi mình tới nghiệm thu chứ.
Đơn giản là mệnh lệnh từ cấp trên thôi!
Loại tình huống này, Tôn Đàm còn dám lớn tiếng với mình?
Muốn chết!
Bị Phương Trần xem thấu, Tôn Đàm tái nhợt mặt:
"Ngươi, ngươi muốn thế nào?"
"Ta muốn thế nào?"
Phương Trần nghe nói như thế thì cười hắc hắc nhìn Tôn Đàm.
Tôn Đàm giật nảy mình, lui lại hai bước.
Nàng cảm thấy mặt mũi của Phương Trần tựa như một tên hoàn khố phách lối không chuyện ác nào không làm, nàng nhìn mà toàn thân run rẩy.
"Lui cọng lông, lão tử không có hứng thú với ngươi."
Lúc này Phương Trần mắng chửi, rồi nói:
"Ta muốn ngươi đi gọi Viên Hạo tới cho ta."
Tôn Đàm biến sắc:
"Gọi Viên Hạo tới? Ngươi muốn làm gì?"
"Nghe nói hắn đang gây sự khắp nơi, muốn tìm một đống đệ tử nội môn khiêu chiến ta lúc ta trèo lên Xích Tôn Thiên Thê (*), khiến cho ta trèo thang thất bại, chậc..."
(*) Thiên Thê = Thang Trời
Phương Trần vỗ vỗ sư tử linh thạch, sau đó cười híp mắt nhìn Tôn Đàm, nói:
"Vậy ta không được để cho hắn hiểu được rõ ràng hàm kim lượng của thiên kiêu đệ nhất Đạm Nhiên tông sao?"
Vừa rồi lúc Phương Trần tới núi Xích Tôn, còn tìm Trương Thiên.
Trương Thiên cũng coi là nhân vật có tiếng tăm trong tông môn, tìm hắn hỏi xem hai ngày gần đây Đạm Nhiên tông có chuyện gì phát sinh hay không là lựa chọn tốt nhất.
Mà không thể không nói, chó săn Trương Thiên này làm việc rất hết sức!
Hắn lập tức báo cáo giản lược lịch sử trưởng thành của Viên Hạo cùng với chuyện mà Viên Hạo đang muốn làm...
Vừa nhìn đã biết, Trương Thiên đã chuẩn bị xong từ sớm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận