Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 456 - Thành Toàn

"Còn ấn này..."
Lệ Phục nhìn Chân Trần ấn, đột nhiên nói:
"Ngươi có muốn giữ lại không?"
Phương Trần nghe vậy thì bị dọa đến kém chút thì hồn phi phách tán, nghe ý tứ trong lời nói của Lệ Phục, là đang định một quyền hủy bỏ Chân Trần ấn sao?
Hắn vội vàng gào to:
"Sư phụ, ta muốn giữ lại!"
Lệ Phục khẽ gật đầu:
"Nếu ngươi muốn giữ lại, ta thành toàn cho ngươi."
"Có điều, vật này có tai hại, ngươi sử dụng cẩn thận, chí ít không thể để cho đạo vận của nó ô nhiễm ngươi."
Phương Trần:
"..."
Tạ ơn sư phụ!
Nhưng ta tạm thời không cảm giác được nửa phần đạo vận...
Sau đó, Phương Trần thở dài một hơi, may mắn kịp thời ngăn cản Lệ Phục, nếu không Chân Trần ấn sẽ bị hắn một quyền hủy đi.
Oanh!
Đúng lúc này, Lệ Phục đột nhiên không nói tiếng nào đánh nổ Chân Trần ấn.
Phương Trần vừa thở dài một hơi lập tức ngây người:
"? ? ?"
Sư phụ, ngài làm gì vậy? !
Chỉ thấy, mảnh vỡ Chân Trần ấn phiêu đãng ở giữa không trung, xẹt qua gương mặt thậm chí còn chưa kịp phản ứng của Phương Trần, kéo ra một đường sáng trắng...
Phương Trần sợ hãi nói:
"Sư phụ, vì sao ngài đột nhiên hủy đi Chân Trần ấn?"
"Ai nói ta hủy nó? Ta chỉ là thấy nó có chút tai hại, điều chỉnh giúp nó, thuận tiện thay ngươi luyện chế nó mà thôi."
Lệ Phục thu hồi nắm đấm, từ tốn nói một tiếng, chợt trong tay hắn dập dờn ra một trận lực lượng ba động, Chân Trần ấn bị đánh thành vô số mảnh vỡ đột nhiên ngưng tụ.
Giống như là bị đông cứng ở giữa không trung!
Ngay sau đó, Lệ Phục nghiêm nghị chậm rãi phun ra một chữ:
"Hợp!"
Sau khi Lệ Phục nói xong, mảnh vỡ của ấn Chân Truyền bắt đầu dung hợp, dưới cái nhìn soi mói của Phương Trần, nó kết thành một viên... hình cầu với tốc độ cực kỳ chậm rãi!
Phương Trần trừng to mắt.
Chân Trần ấn thành quả cầu?
Thế không phải là thành Chân Trần cầu rồi sao? !
Hơn nữa, Phương Trần nhìn Chân Trần cầu, chẳng biết tại sao, lại có một loại cảm giác cực kỳ quen thuộc.
Hắn cẩn thận ngẫm nghĩ, đột nhiên nhớ tới...
Đây không phải là tạo hình của Đại Ngộ Đạo Tiên Thạch của sư phụ sao?
Quả thật đúng là vậy.
Lệ Phục nhìn Chân Trần cầu sinh ra, thỏa mãn gật đầu:
"Không tệ!"
"Giống như đúc tiên thạch Vô Niết của ta, đây mới là hình thái hoàn mỹ nhất một món pháp bảo nên có!"
Vừa mới nói xong.
Lệ Phục lần nữa đưa tay, lại lần nữa làm ra cử động mà Phương Trần không tưởng tượng được.
Lần này, Lệ Phục vậy mà thật rất nghiêm túc đánh ra một loạt pháp quyết!
Từng đạo từng đạo mắt trần có thể thấy linh quang trực tiếp đi vào bên trong Chân Trần cầu, khiến cho khí tức mặt ngoài quả cầu bắt đầu vặn vẹo biến hóa...
Phương Trần thấy thế, hôm nay rốt cục cảm nhận được rung động phát ra từ nội tâm.
Lúc còn sống, vậy mà có thể thấy sự phụ nghiêm chỉnh như thế? !
Một lát sau, Lệ Phục điều chỉnh Chân Trần cầu hoàn tất, đưa nó cho Phương Trần:
"Được rồi, đồ nhi, ngươi cầm lấy đi!"
Phương Trần tiếp nhận Chân Trần cầu, đánh giá rồi thì thào hỏi:
"Vậy, sư phụ, cải thiện mà ngài nói tới, là chỉ cải thiện cái gì?"
Hắn quan sát nửa ngày, ngoại trừ phát hiện Chân Trần cầu hóa thành quả cầu ra, cũng không dị thường nào khác.
Ai ngờ, lúc này Lệ Phục lại im miệng không nói lời nào, một mực nhìn hắn, thẳng đến khi nhìn đến mức hắn bắt đầu không được tự nhiên, đột nhiên cười ha ha:
"Ha ha ha ha..."
"Tốt, tốt, tốt!"
"Thật không hổ là đồ nhi của ta!"
"Biểu hiện của ngươi, thật sự là quá ưu tú!"
Phương Trần:
"......"
Sư phụ, ngươi tư duy chậm một chút, ta thật sự theo không kịp rồi!

Phương Trần im lặng đứng một bên. Hắn hoàn toàn không hiểu Lệ Phục đang nghĩ gì. Tại sao sư phụ hắn nhìn một hồi rồi bỗng nhiên cười lớn là sao? Sau đó, Phương Trần quyết định thay đổi góc nhìn. Hắn bỏ qua góc nhìn của một người bình thường sẽ xem xét sự việc như thế nào mà thử đứng ở góc độ của sư phụ để xem xét và xâu chuỗi tất cả các sự việc vừa sảy ra, sau đó hắn nhanh chóng suy nghĩ. Sau khi nhìn lại mọi thứ một lượt, hai mắt Phương Trần bỗng sáng rực lên. Hắn hiểu ra rồi! Hắn đứng được vào góc nhìn của kẻ điên để nhìn nhận rồi!
Sau khi tự coi bản thân như một kẻ điên, Phương Trần bỗng hiểu ra vì sao khi nãy sư phụ lại khen ngợi mình như vậy! Sự thật chỉ có một mà thôi! Đây chắc chắn là do đạo vận của cầu Chân Trần rồi. Khi nãy, khi ấn Chân Trần còn chưa biến thành cầu Chân Trần, sư phụ hắn đã bị đạo vận của thứ này ảnh hưởng rồi. Hắn ta còn mắng một câu đây đúng là thứ đạo vận rác rưởi mà. Nhưng cường giả mạnh như sư tôn mà còn bị đạo vận này ảnh hưởng, thế mà hắn lại không có phản ứng gì cả...
Mặc dù nói là do thiên tư của hắn rác rưởi quá, rác rưởi đến mức mà không có cách nào cảm ngộ được đạo vận, nhưng dưới góc nhìn của một kẻ điên như sư tôn của hắn thì chắc chắc sư tôn sẽ nghĩ rằng hắn mạnh tới mức mà không bị ảnh hưởng chút nào bởi cái đạo vận rác rưởi này. Dựa vào mấy điều đó thôi chẳng nhẽ còn không đủ để nhận được lời khen tặng từ một kẻ điên hay sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận