Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 400 - Thần Hồn Bị Phong Ấn Cùng Thiên Ma

Đây là mình được Phương Trần cứu ra?
Nghĩ tới đây, trong lòng của Tiêu Dao tôn giả nhấc lên sóng to gió lớn.
Bây giờ Phương Trần chỉ mới Kim Đan, làm sao có thể giải trừ phong ấn cho mình, chẳng lẽ nói còn có cường giả nào ở gần đây, hoặc là trong cơ thể Phương Trần này, cũng có một tàn hồn giống như mình, hỗ trợ hắn giải phong ấn tại chỗ?
Hả?
Đợi chút!
A?
Tên này, sao lại là Kim Đan rồi? !
Lúc này mới mấy ngày chứ?

"Tiêu...Ngươi là ai? !"
Lần đầu tiên Phương Trần thấy Tiêu Dao tôn giả, đang định gọi Tiêu Dao tiền bối, nhưng một giây sau lập tức vội vàng đổi giọng:
"Ngươi chính là thần hồn bị phong ấn cùng Thiên Ma sao?"
Thấy thế, Tiêu Dao tôn giả không tìm cớ, mà trực tiếp ngả bài:
"Không sai, ta là sư phụ của Tiêu Thanh, Tiêu Dao."
"Lúc đồ nhi ta lịch luyện, bị Thiên Ma xâm nhập, cho nên ta lựa chọn hi sinh một luồng phân hồn này, phong ấn Thiên Ma."
"Không nghĩ tới, phong ấn này lại bị giải trừ nhanh như vậy, chắc hẳn, là công lao của ngươi nhỉ?"
Lúc nói chuyện, Tiêu Dao tôn giả mỉm cười, nhìn không ra mảy may bất kỳ dáng vẻ chật vật của người mới vừa đánh đến lưỡng bại câu thương với Hàn Phong Thiên Ma.
Phương Trần:
"..."
Nếu không phải Phương Trần biết Tiêu Dao tôn giả chỉ còn lại hồn thể này, tất nhiên sẽ phải bị phong phạm cao nhân tiên phong đạo cốt của hắn, cùng với câu "Một luồng phân hồn" hời hợt này hù dọa.
Tuy nhiên, Phương Trần biết vì sao Tiêu Dao tôn giả lại nói như vậy.
Thứ nhất là sợ mình biết hắn là tàn hồn, có khả năng lòng sinh ác ý!
Những lão già này xem ra không đến 46, nhưng tâm tư của nguyên một đám đều thật thâm trầm.
Thứ hai, có lẽ Tiêu Dao tôn giả cũng vì sĩ diện.
Thân là sư phụ của Tiêu Thanh, lại đánh đến lưỡng bại câu thương với Thiên Ma, nói ra cũng mất hết mặt mũi!
Sau đó, Phương Trần lộ ra vẻ kính sợ:
"Tiêu Dao tiền bối, một luồng phân hồn của ngài lại có thể phong ấn Hàn Phong Thiên Ma cường đại như thế, ngài không khỏi quá lợi hại."
Tiêu Dao tôn giả mỉm cười nhìn không ra bất kỳ vẻ xấu hổ, chỉ là nói sang chuyện khác:
"Phương Trần, ngươi đã cứu ta, theo đạo lý là ân nhân cứu mạng của ta, ngươi không cần gọi ta tiền bối, chúng ta làm xưng nhau đạo hữu là được!"
Bất kể Phương Trần nhờ người khác xuất thủ, hay là tự mình động thủ, đều đủ khiến Tiêu Dao tôn giả coi trọng Phương Trần!
Phương Trần sững sờ:
"Ách, như vậy không phải là loạn bối phận sao..."
Tiêu Dao tôn giả phất tay không ngần ngại chút nào:
"Không sao, không sao."
Phương Trần:
"..."
Vị tiền bối này thật sự Tiêu Dao!
Đúng lúc này.
Một luồng khói đen đột nhiên thừa dịp hai người trò chuyện, mãnh liệt bắn ra từ trong Nhẫn Tiêu Giao, một giây sau, vậy mà trực tiếp bay đi về phía chân trời...
Thấy một màn này, Phương Trần sững sờ, sắc mặt đại biến:
"Tên này muốn chạy? !"
Lúc Phương Trần và Tiêu Dao tôn giả đối thoại, hai người kỳ thật vẫn luôn chú ý động tĩnh của Hàn Phong Thiên Ma, còn kín đáo chuẩn bị công kích, chuẩn bị đánh lén.
Nhưng mà tên này lại không có tiếng động thật lâu.
Phương Trần và Tiêu Dao tôn giả ban đầu còn tưởng là Hàn Phong Thiên Ma bởi vì bị phong ấn tiêu hao lực lượng, cho nên hư nhược bất lực hiện thân.
Nhưng bây giờ, hai người họ nhìn ra, Hàn Phong Thiên Ma này từ lúc bắt đầu đã chuẩn bị chạy trốn!
"Tên này cũng rất thông minh."
Sắc mặt của Phương Trần tái xanh, lập tức bấm niệm pháp quyết, sương đỏ trong tay tức thì ngưng thành công pháp bắn ra một tấm lưới lớn.
Tiêu Dao tôn giả cũng bấm niệm pháp quyết, vô số tia sáng đen bay ra.
Bây giờ không ở trong cơ thể Tiêu Thanh, cộng thêm Phương Trần mở ra phong ấn rất kịp thời, lực lượng của hắn còn chưa hoàn toàn bị tiêu hao, cũng có thể toàn lực xuất thủ.
Cả hai cùng ra tay, Hàn Phong Thiên Ma rít lên bi thương, đồng thời khói đen hóa ra bản thể.
Đây là một Thiên Ma có bộ dáng con dơi, thân của nó cực nhỏ, cánh lại thật dài.
Sau khi cánh xuất hiện, Hàn Phong Thiên Ma thổi ra hàn phong tuyệt vọng, thế nhưng, nhiêu đó căn bản không đủ sức chống cự công kích âm thầm súc thế đã lâu của Tiêu Dao tôn giả và Phương Trần...
Bành!
Hàn Phong Thiên Ma lập tức trúng chiêu, bị Phương Trần kéo lại.
Thấy thế, Phương Trần mừng rỡ.
Không nghĩ tới lần này săn mồi thuận lợi như vậy!
Kể từ đó, hắn có thể mang Hàn Phong Thiên Ma về Đạm Nhiên tông, ăn như gió cuốn!
Tiêu Dao tôn giả bên cạnh thì thầm giật mình trong lòng.
Dù bây giờ thực lực của Hàn Phong Thiên Ma không đỉnh phong, nhưng nói thế nào thì cũng có cấp độ Kim Đan cửu phẩm!
Nhưng Phương Trần, vậy mà có thể tiêu diệt hời hợt như thế hắn?
Thực lực không khỏi quá mạnh!
Sau khi bắt được Hàn Phong Thiên Ma, Phương Trần hết sức hài lòng dùng Khải Giáp Thần Tướng khóa lại nó, tránh cho tên này lại chạy trốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận