Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 504 - Bách Sơn

Thiệu Tâm Hà nghe vậy thì im lặng. Hắn liếc mắt nhìn Tôn Hạ Long một cái, trong lòng bắt đầu nảy sinh ý định muốn cản trở trận thi đấu này diễn ra. Dù hắn biết trước đây Tiêu Thanh đã có tu vi là Thiên Đạo trúc cơ...Nhưng mà tu vi của hắn ta mới là trúc cơ nhất phẩm. Nếu như muốn tu vi trúc cơ nhất phẩm đánh thắng Trúc cơ tứ phẩm Tôn Hạ Long thì có phải là hơi khó khăn cho hắn rồi hay không? Kể cả có là thắng một cách suýt soát đi chăng nữa thì trận đấu này gây ra cho Tiêu Thanh một thân toàn thương tích cũng là điều khó tránh khỏi.
Một thời gian nữa là sẽ đến bách sơn tỉ thí, nếu như vạn nhất mà Tiêu Thanh bị thương, vậy thì Ấn Kiếm phong sẽ lại tiếp tục xếp cuối mất! Trong lúc Thiệu Tâm Hà đang cân nhắc thiệt hại giúp Tiêu Thanh thì Phương Trần lại chỉ muốn đứng một bên tiếp tục xem kịch hay. Theo hắn thấy, trận đấu này không thể không đánh. Vận khí chi tử lại bị người ta trào phúng như vậy, mà lại ngay tại thời gian mà có rất nhiều tông môn đến Đạm Nhiên tông bái phỏng...Không lí nào mà Tiêu Thanh lại không đánh một trận để trở mình được. Điều này là vô lý! Đột nhiên, trong đầu Phương Trần bỗng vang lên âm thanh thông báo:
"Tinh—“
Nghe thấy âm thanh này, Phương Trần đang mang một vẻ mặt xem kịch bỗng cứng người. Hệ thống à, ngươi lại nhảy ra làm gì vậy? Hệ thống nói:
"Kiểm trắc sự tồn tại của vận khí chi tử! Kiểm trắc hoàn thành! Vận khí chi tử: Tiêu Thanh!”
Phương Trần ngẩn người, sau đó sắc mặt hắn trông như sụp đổ...Tên này thật sự không định để cho Tiêu Dao Tôn Giả sống một cuộc sống yên bình có đúng không? Vừa mới tìm được đường sống từ tay Hàn Phong Thiên Ma, bây giờ ngươi lại định mang cái gì đến đây nữa? Phương Trần cho rằng, chỉ cần nhắc đến Tiêu Thanh, thì chắc chắn 100% hệ thống sẽ bảo ai đó đem một thiên ma tới đây để ăn Tiêu Dao Tôn Giả. Nghĩ đến đây, trong lòng Phương Trần tràn đầy cảm giác đồng tình đối với Tiêu Dao Tôn Giả. Một lão tiền bối tốt như thế, vậy mà cả ngày đều chỉ bị hệ thống nhòm ngó. Như này thì hắn có khác gì bản thân hắn mang thể chất Chí Tôn Bảo Nhân thể đâu cơ chứ? Hệ thống tiếp tục nói:
“Bởi vì Tiêu Thanh cần rơi vào trong hoàn cảnh cận kề sinh tử thì hắn mới có thể có được năng lực chiến đấu của Trúc cơ tứ phẩm. Thế nên mời ký chủ thúc đẩy cho Tiêu Thanh đấu một trận sinh tử với con riêng của Tôn Xuân Long tông chủ- Tôn Hạ Long! Đợi đến khi Tiêu Thanh giết chết Tôn Hạ Long, hắn ta sẽ kết tử thù đối với Tôn Xuân Long! Lúc đó, Tôn Xuân Long sẽ dùng thuốc chữa thương của Hồi Long tông- Kim Tuyệt Thiên Ma chi lực để chặn giết Tiêu Thanh, sau đó thôn phệ Tiêu Giao tôn giả! Xin ký chủ hãy nhanh chóng bắt đầu thúc đẩy trận chiến sinh tử giữa hai người hắn đi!”
Âm thanh vừa dứt.
Phương Trần:
“...”
Mẹ nó chứ. Ngươi...giỏi thật đấy! Ta chỉ muốn khiến cho Tiêu Thanh đi đánh người khác mà thôi, vậy mà ngươi lại muốn Tiêu Thanh khiến người khác đoạn tử tuyệt tôn, sau đó còn giết luôn sư phụ của người ta. Đây đúng là không còn chút nhân tính nào mà. Sau đó, vẻ mặt của Phương Trần tràn đầy kinh ngạc...Hồi Long tông này đỉnh thật đấy!
Thiên kiêu mà tông chủ thu về không ngờ lại là con riêng của tông chủ luôn! Hơn nữa tông chủ còn âm thầm lén lút ẩn giấu trong người sức mạnh của thiên ma...Phương Trần không tự chủ được mà lắc đầu. Nếu như đã như vậy, vậy thì hắn phải tự mình đích thân thu Kim Tuyệt Thiên Ma của Hồi Long môn rồi. Thân là chân truyền của Đạm Nhiên tông, hắn không thể tha cho bất kì thiên ma nào tồn tại ở dưới trướng tông môn cả. Vậy thì hắn nhất định phải bắt lại, sau đó luyện hóa cẩn thận trước mặt Du Khởi mới được! Nghĩ tới đây, Phương Trần liền đứng dậy. Hắn ho nhẹ một tiếng rồi nói:
"Các vị...”

Vào lúc Phương Trần mở miệng, ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung trên người hắn. Phương Trần nói:
“Ta có một đề nghị nho nhỏ. Bây giờ chính là thời điểm ngay trước khi bách phong tỉ thí, cũng là lúc cực kì quan trọng. Nếu bây giờ tỉ thí với nhau thì khó tránh việc không tốt lắm. Các ngươi thấy ta nói có đúng không?”
Thiệu Tâm Hà hơi gật đầu. Bởi vì Tiêu Thanh có thiên đạo trúc cơ, thế nên hắn cũng đã sớm được các trưởng bối trong tông môn chú ý. Ai cũng nghĩ sớm muộn gì thì hắn cũng thành tài mà thôi. Nhưng nếu Tiêu Thanh hành sự theo cảm xúc tức giận mà đấu với một Trúc cơ tứ phẩm như Tôn Hạ Long, sau đó khiến bản thân bị thương, vậy thì không hay rồi. Không phải nói rằng hắn ta tỉ võ với người khác thì có vấn đề gì đó. Chỉ là nếu Tiêu Thanh vì một câu nói của Hồi Long tông mà làm lỡ dở bách phong tỉ thí, dẫn đến việc thứ hạng thấp kém, vậy thì trong mắt các trưởng bối của Tông Môn đều sẽ cảm thấy Tiêu Thanh không ổn. Phương Trần tiếp tục nói:
“Nhưng người tu tiên quan trong nhất chính là có một suy nghĩ cực kì thông suốt. Nếu Tôn Hạ Long đã có ác ý nhục mạ Đạm Nhiên Tông, vậy thì nỗi giận này vẫn cứ cần phải trút xuống mới đúng.”
Tôn Hạ Long ngẩn người, sau đó hắn không nhịn được mở miệng nói:
“Ta không có ác ý cố tình nhục mạ Đạm Nhiên tông, đây chỉ là nhất thời trong một phút xúc động mà thôi, ta lỡ lời mới mắng Ấn Kiếm phong...”
Phương Trần liền cau mày:
“Ừm? Thế là ý của ngươi có nghĩa là muốn ám chỉ Đạm Nhiên tông và Ấn Kiếm phong khác nhau ư? Ngươi đang phân tách Đạm Nhiên tông và Ấn Kiếm phong ra ư? Ngươi có mục đích gì?”
Tôn Hạ Long:
“...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận