Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 493 - Ngón Tay

Cuối cùng, tay hắn dừng lại ở trạng thái ngón giữa, ngón trỏ, ngón áp út cùng giơ lên. Đây là một tư thế nói lời thề mà. Phương Trần và Lăng Tu Nguyên thấy Nhất Thiên Tam giơ tay thề thì cũng không có hành động gì vội vã cả. Phương Trần đợi một lúc lâu, phát hiện Nhất Thiên Tam không có ý định giơ ngón tay lên nữa thì lúc này hắn mới tiến lên, sau đó cầm Nhất Thiên Tam lên. Phương Trần lắc lắc tay hắn rồi hỏi:
"Nhất Thiên Tam, bây giờ ngươi cảm thấy như thế nào?”
Nhất Thiên Tam trả lời một cách rất thành thật:
"Ta cảm thấy rất ổn.”
Phương Trần muốn thử tách người Nhất Thiên Tam ra, nhưng hắn vẫn rơi vào trạng thái cứng ngắc không thể tách rời giống như hôm qua. Nếu như hắn cứ cố gắng tách Nhất Thiên Tam ra thì có khi hắn ta sẽ gãy mất. Phương Trần hỏi:
“Ngươi có thể động đậy mấy ngón tay của ngươi không?”
Nhất Thiên Tam:
“Không thể!”
Lúc này, Lăng Tu Nguyên bỗng nói:
"Ngón tay của hắn giơ lên 8 lần. Theo như những gì ngươi kể về ngày hôm qua, ta đoán 8 lần giơ ngón tay này của hắn ta có liên quan đến việc hắn ta tu luyện. Cứ để cho hắn ta tu luyện luôn đi.”
“Vâng, thưa sư tổ!”
Phương Trần gật đầu, hắn cũng nghĩ như vậy. Vậy là hắn bắt đầu để cho Nhất Thiên Tam bắt đầu vận hành công pháp Tiên Nhan Tử Thụ tất tu. Lăng Tu Nguyên và Phương Trần im lặng đứng một bên quan sát Nhất Thiên Tam tu luyện. Khi Nhất Thiên Tam bắt đầu tu luyện, cành cây phía đuôi của hắn xuất hiện hai cái xúc tu rất nhỏ, cắm rễ xuống mặt sàn. Sau đó... Linh lực từ bốn phương tám hướng bắt đầu trà vào trong cơ thể Nhất Thiên Tam chỉ trong nháy mắt. Ngay sau đó, cảnh tượng lại một lần nữa tái hiện.
Phương Trần lại chứng kiến Nhất Thiên Tam đột phá với tốc độ như thần một lần nữa. Chỉ là lần này hắn ta đột phá không qua loa giống như ngày hôm qua. Một giây sau, Nhất Thiên Tam đột phá lên luyện khí tam phẩm. Vừa kịp hít một hơi thì hắn ta lại đột phá lên luyện khí tứ phẩm. Giây tiếp theo, hắn ta liền đột phá tiếp lên luyện khí ngũ phẩm!... Cuối cùng, chỉ trong chốc lát, Nhất Thiên Tam đã đạt tới tu vi Trúc Cơ nhất phẩm.
Đồng thời lúc đó, ngón tay của Nhất Thiên Tam cũng bắt đầu hạ xuống. Ba ngón tay nãy giờ vẫn giơ lên của hắn ta bỗng trở nên mềm nhũn, thu vào. Đồng thời vỏ cây của hắn ta cũng xuất hiện rất nhiều nếp nhăn. Phương Trần thấy thế thì trừng to mắt. Mẹ nó chứ?! Cái này... tốc độ tăng tu vi lên Trúc Cơ của hắn ta nhanh quá thì phải? Lăng Tu Nguyên thấy cảnh này thì lẩm bẩm nói:
“Quả nhiên là kẻ bất phàm.”
Đồng thời, hai mắt của hắn lóe sáng, cực kì hưng phấn. Hắn quay qua nói với Phương Trần:
“Ngươi cho hắn ta thêm một chút kiếp lực đi. Để xem thử xem sau khi hắn ta đột phá lên Trúc cơ thì liệu sức chịu đựng của cơ thể có thay đổi gì không.”
Phương Trần cũng đang có ý nghĩ như vậy. Nếu như Nhất Thiên Tam đã đột phá lên tận Trúc cơ rồi thì có lẽ sức chịu đựng của hắn ta cũng phải tăng lên rồi chứ nhỉ? Nhưng mà dù sao đây cũng chỉ là thử nghiệm. Thế nên Lăng Tu Nguyên cũng lười đi tìm Lệ Phục để chịu cho hắn ta đánh một trận. Thế nên cứ để cho Phương Trần trực tiếp cho kiếp lực là đủ rồi. Mà sự đột phá của Nhất Thiên Tam quả nhiên là có tác dụng! Sau khi Phương Trần lại bôi máu sơn màu cho Nhất Thiên Tam xong, ngón giữa của hắn ta lại giơ lên thêm một lần nữa. Phương Trần nhấc Nhất Thiên Tam lên, hướng về phía Lăng Tu Nguyên mỉm cười:
“Sư tổ, quả nhiên là có tác dụng!”
“Đúng vậy, đúng là có tác dụng thật.”
Lăng Tu Nguyên bình tĩnh gật đầu, sau đó hắn quay ra ấn ngón giữa của Nhất Thiên Tam xuống:
“Nhưng đừng có chỉ vào mặt ta.”
Phương Trần:
“...Vâng ạ!”
Sau đó Phương Trần lại sơn màu cho Nhất Thiên Tam thêm hai lần nữa, nhưng mà không có tác dụng gì cả. Vậy hiển nhiên là nếu tính cả hai lần trước, cộng thêm lần vừa đột phá Trúc cơ vừa rồi, thì tổng cộng số lần mà Nhất Thiên Tam có thể hấp thu kiếp lực để đột phá chỉ có 3 lần! Còn thời gian để hắn ta hồi phục thì là 1 ngày! Sau khi có được kết quả, thử nghiệm, Phương Trần lẩm bẩm hai câu:
“Sau khi Nhất Thiên Tam đột phá đến trúc cơ thì số lần đột phá cũng phải được thay đổi mới đi mới đúng chứ. Tên chó má nào đã nghĩ ra cái cơ chế rác rưởi này vậy?”
Mặc dù Lăng Tu Nguyên không hiểu lắm, nhưng hắn cũng biết là Phương Trần đang mắng chửi. Hắn cười tủm tỉm nói:
“Thứ mà có quan hệ dính líu với phía trên như thế mà ngươi cũng dám mắng à? Ngươi cứ cẩn thận đó, có khi tương lai khi ngươi độ kiếp, tất cả đám người đó sẽ đều quay lại trả thù ngươi đó.”
Phương Trần sững người:
"Còn có cả chuyện như vậy hay sao?”
Lăng Tu Nguyên mỉm cười nói:
“Ngươi tự mình thử một chút đi. Chuyện phía trên có trả thù hay không thì ta không biết đâu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận