Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 73 - Đọa Tinh Thức Tỉnh

Oanh!
Trong cơ thể của Trữ Thấm Nhi bỗng nhiên nổ ra một đoàn sương mù màu đen.
Sương mù tỏa ra lực trùng kích cực mạnh, trong chớp mắt đẩy Phương Trần bay ra ngoài.
Đông!
Phương Trần hung hăng đụng vào vách tường. Lực trùng kích của sương đen kia thực sự quá mạnh, hắn bị đẩy đến mức trực tiếp thổ huyết.
Thời khắc vừa nằm xuống, Phương Trần tuyệt vọng trong lòng...
Móa nó!
Xong con công rồi!
Giờ khắc này, hắn đã ý thức được đoàn sương mù màu đen kia tới từ đâu.
Gọi vị ngoan nhân tuyệt thế này ra, bản thân mình chẳng phải đã xong đời rồi?
Cùng lúc đó.
Trữ Thấm Nhi đưa tay về phía mặt đất, một kiện quần áo lập tức bao lại thân thể của nàng.
Sau đó, nàng nhìn Phương Trần, ánh mắt vốn băng lãnh cùng cực. Nhưng một giây sau, trong ánh mắt của nàng lại đột nhiên lộ ra vẻ mê mang, chợt chân mày cau lại.
"Tại sao có thể có loại người này?"
Như Phương Trần suy nghĩ, chuyện phiền phức nhất đã thực sự xảy ra.
[Đọa Tinh] thức tỉnh!
Lúc [Đọa Tinh] còn trong cấm chế, cũng không phải là chỉ khi nguyên âm bị phá hư thì nàng mới có thể tỉnh lại.
Nếu tỉnh lại vào lúc đó thì mọi chuẩn bị của nàng cho Thân Thể Thuần âm đều đã uổng phí.
Người bình thường đều khó có khả năng lựa chọn phát động cấm chế vào lúc đó.
Cho nên, thời khắc nàng tỉnh lại là trước khi nguyên âm bị phá.
Bây giờ, Đọa Tinh Nữ Đế hoặc là nói Trữ Thấm Nhi rơi vào mê mang sau khi tiếp nhận trí nhớ, khôi phục lại bản thể hoàn chỉnh.
Trong tháng năm dài đằng đẵng, nàng nhìn thấy kẻ vô số bỉ ổi vô sỉ phản bội, nhưng mà chưa bao giờ thấy loại người như Phương Trần!
Một người xa lạ, sao có thể cam nguyện hy sinh tính mạng của mình vì sự trong sạch của một người chỉ mới gặp mặt hai lần?
Chuyện này không khỏi quá mức không hợp thói thường!
Với người vốn là Nữ Đế ma đạo như nàng, loại người có mức độ đạo đức cực cao như Phương Trần, nàng chỉ từng nghe qua trong trong miệng người kể chuyện.
Sau đó, Trữ Thấm Nhi cười một tiếng.
Không thể không nói, kiếp này thức tỉnh, nàng cảm thấy rất hài lòng.
Thời gian rất sớm, cho nên nàng không cần phải chờ đợi nữa!
Còn có, Trữ Thấm Nhi của kiếp này rất giống với Trữ Thấm Nhi của kiếp đầu tiên.
Đều có tư chất căn cốt không tệ, cũng đều không cách nào tu luyện, cũng có một người ông bôn ba khắp nơi vì nàng!
Một đời kia, ông nội của Trữ Thấm Nhi cũng bôn ba cả đời, nhưng vẫn không thể tìm ra phương pháp giúp Trữ Thấm Nhi.
Không chỉ như thế, bởi vì ông nội của Trữ Thấm Nhi một đời kia mang theo Trữ Thấm Nhi bôn ba khắp nơi, cho nên dung mạo hơn người của Trữ Thấm Nhi cũng bị kẻ gian để mắt tới.
Vì bảo vệ Trữ Thấm Nhi, ông nội của nàng liều chết phản kháng, cuối cùng buông tay rời xa nhân gian.
Một khắc đó, Trữ Thấm Nhi mới đã thức tỉnh lực lượng.
Nàng không thể tu luyện là bởi vì thuở nhỏ nàng đã có căn cốt cấp độ cực cao, cho nên từ nhỏ đã bị một vị nữ tu Kim Đan ma đạo gieo ma chủng.
Đến lúc Trữ Thấm Nhi hai mươi tuổi, ma chủng sẽ thoát thai, hút khô tinh huyết của Trữ Thấm Nhi.
Chỉ là, lực lượng của sự thù hận giúp cho Trữ Thấm Nhi tránh thoát sự hạn chế của ma chủng. Nàng ngược lại còn hấp thu lực lượng của ma chủng, không chỉ giết sạch kẻ gian, còn dựa vào ma chủng, trở thành ngôi sao mới trong ma đạo, còn giết chết nữ tu kia báo thù rửa hận.
Cuối cùng, nàng đi trên con đường tràn ngập gió tanh mưa máu, đi mãi đi mãi cũng tới được vị trí Nữ Đế ma đạo!
Tuy nhiên, trong lúc độ kiếp nàng mới biết được, mệnh cách của mình có thiếu sót, cho nên không thể vượt qua dù một lần lôi kiếp.
Bởi vì nguyên nhân như thế, nàng mới nỗ lực dùng 99 kiếp luân hồi, đổi lấy một bộ Thân Thể Thuần âm!
Chỉ cần có thể phi thăng, nàng có thể tìm được linh hồn của ông nội, rồi phục sinh ông!
Tuy nhiên...
Trữ Thấm Nhi nghĩ đến khuôn mặt của Trữ Hà, bỗng nhiên cảm thấy hoảng hốt.
Hình như, mình cũng không cần tiếp tục đi tìm!
"Nếu đã như vậy."
Khóe miệng của Trữ Thấm Nhi hơi cong lên, lộ ra vài phần nét xinh đẹp động lòng người.
"Có lẽ đời này có thể làm một tiên tử chính đạo!"
"99 kiếp, mấy ngàn năm tuế nguyệt, Đạm Nhiên tông này còn sống được thật tốt..."
"Cũng không biết mấy bà già trong Đạm Nhiên tông khi xưa đã phi thăng hay chưa, họ nhìn thấy ta sẽ có phản ứng gì!"
"A..."
Lúc Trữ Thấm Nhi còn thất thần, Phương Trần đang liều mạng kìm nén rốt cục vẫn không thể át chế kêu lên thống khổ.
Sau khi kêu ra tiếng, Trữ Thấm Nhi lập tức đưa mắt nhìn Phương Trần, nàng giật mình...
Suýt chút thì quên!
Phương Trần thấy Trữ Thấm Nhi chú ý tới mình, hắn triệt để không còn luyết tiếc cuộc đời này.
Bà nội ơi! Ma nữ này muốn làm gì? Hẳn là sẽ không giết mình đúng chứ?
Không đúng!
Lỡ như nữ ma đầu này cảm thấy mình nhìn thân thể của nàng, muốn giết mình thì làm sao?
Đáy lòng Phương Trần hối hận không thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận