Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 398 - Hiển Nhiên

Nhất Thiên Tam bị dọa lui lại, lập tức đổi giọng:
"Không, rất khiếp sợ!"
Dực Hung làm sao không biết gã này chỉ đang tránh hại tìm lợi, bèn cười lạnh một tiếng:
"Cút!"
Sau khi Phương Trần tìm tới Dực Hung, lập tức dùng bảo thuyền Lưu Kim chạy tới ngựa không dừng vó.
Kết quả, lúc vừa mới đến vách núi Long Khẩu, hắn lập tức phát hiện Tiêu Thanh đang sắp ngã xuống...
Rất hiển nhiên, Tiêu Dao tôn giả đã phong ấn bản thân và Hàn Phong Thiên Ma!
Phương Trần bảo Dực Hung nhảy đi xuống vớt người lên, để tránh Tiêu Thanh bị thương.
Lúc Dực Hung và Nhất Thiên Tam nói chuyện, Phương Trần đi đến bên cạnh Tiêu Thanh, mỉm cười nhìn khuôn mặt đờ đẫn của đối phương.
Rất hiển nhiên, Tiêu Thanh không nghĩ tới mình sẽ xuất hiện ở đây.
Nhìn dấu vết bị đông cứng đến tím xanh trên mặt Tiêu Thanh, Phương Trần lấy đan dược trị liệu ra, vứt cho Tiêu Thanh, hỏi:
"Không có sao chứ?"
"Thật cảm tạ sư huynh, ta không sao, nhưng..."
Tiêu Thanh nghe nói như thế, vô thức trả lời, sau đó lại nghĩ tới sư phụ đã tự mình phong ấn, trên mặt lộ ra vẻ ảm đạm và tự trách.
"Được rồi, không cần nói, ta đều hiểu!"
Phương Trần thấy hốc mắt của Tiêu Thanh đỏ hồng thì thở dài một hơi, đứa nhỏ xui xẻo này, vận khí cũng quá kém.
Gia tộc diệt vong coi như xong.
Sư phụ còn bị hệ thống khâm điểm thành đá đặt chân cho mình, tùy thời chuẩn bị bị hắn cắn nuốt...
Nếu không phải mình trùng hợp biết chút tiên thuật đơn giản, vấn đề này thật sự không dễ giải quyết!
Tiêu Thanh nghe vậy thì trầm mặc.
Hắn biết, Phương sư huynh cũng không biết sư phụ ở trong chiếc nhẫn của mình.
Trong lúc nhất thời hắn cũng không biết giải thích chuyện sư phụ thi triển phong ấn để bảo vệ mình như thế nào.
Cho nên, hắn chỉ có thể giữ yên lặng!
Nhưng, lúc này Phương Trần lại nhìn về Nhẫn Tiêu Giao trong tay Tiêu Thanh, cũng kinh nghi bất định hỏi:
"Tình huống này là thế nào?"
"Vì sao trong nhẫn chứa đồ của ngươi lại có Thiên Ma?"
Tiêu Thanh nghe nói như thế, bỗng nhiên ngẩng đầu, thất kinh hỏi:
"Sư huynh, làm sao ngươi biết?"
Khóe miệng của Phương Trần hơi cong lên:
"Việc có gì khó đâu!"
"Ta chính là người Phương gia!"
Tiêu Thanh không khỏi nhớ tới, Phương gia là thế gia kháng ma!
Thì ra, đây chính là nguyên nhân sư huynh liếc một cái đã xem thấu bên trong Nhẫn Tiêu Giao có Thiên Ma sao?
Phương Trần vuốt cằm:
"Nói một chút đi, tên Thiên Ma này là xảy ra chuyện gì?"
Hắn biết, trong mắt Tiêu Thanh thì mình không biết sự tồn tại của Tiêu Dao tôn giả!
Cho nên, dù Phương Trần muốn cứu Tiêu Dao tôn giả ra, cũng không thể vừa mở miệng đã hỏi sao sư phụ của ngươi lại bị phong ấn, mà cần quanh co quanh co.
Nghe được vấn đề của Phương Trần, Tiêu Thanh do dự một lát, trả lời:
"Sư huynh, tên Thiên Ma này... Là bị sư phụ ta phong ấn vào trong nhẫn!"
Phương Trần nhíu mày:
"Sau đó thì sao?"

Tiêu Thanh do dự một chút, đột nhiên lộ ra vẻ kiên nghị:
"Sau đó, ta phải nghĩ biện pháp giải trừ phong ấn, giết chết Thiên Ma!"
Thời khắc này Tiêu Thanh đã nghĩ kỹ!
Hắn không muốn nói tình hình thực tế cho Phương Trần.
Bởi vì, hắn biết với tính cách lá lành đùm lá rách của Phương sư huynh tất nhiên sẽ nghĩ biện pháp cứu sư phụ thay mình!
Thế nhưng, kể từ đó, Phương sư huynh còn phải tiêu hao nhân tình, giúp mình đi tìm cường giả giải phong ấn!
Hắn không thể để cho Phương Trần lại làm nhiều như vậy vì hắn.
Bây giờ mình đã là Thiên Đạo Trúc Cơ, có thể đi tìm trưởng lão sở trường về trận pháp, phong ấn trên Xích Tôn sơn.
Chỉ cần tự nghĩ biện pháp bái vào môn hạ của đối phương, tu tập phong ấn chi đạo, cố gắng tu luyện, nhanh chóng đến Hóa Thần kỳ là có thể cứu sư phụ ra!
Nhưng lúc này, Phương Trần nghe được Tiêu Thanh trả lời như vậy thì lắc đầu cười nói:
"Nỗ lực tu luyện?"
"Đã quá muộn!"
"Chờ ngươi tu luyện xong, cỏ trên mộ phần của người trong phong ấn này đã cao ba trượng."
"Ta nhìn ra được, trong phong ấn này không chỉ có Thiên Ma, còn có một thần hồn người sống, đang tiêu hao sinh mệnh lực, duy trì phong ấn này, đúng không?"
Tiêu Thanh vốn đã hạ quyết tâm lại lộ ra vẻ khiếp sợ, trợn mắt hốc mồm nói:
"Sư huynh, ngài làm sao nhìn ra được?"
Phương Trần nói một cách đầy ý vị sâu xa:
"Ta không chỉ có thể nhìn ra được, ta còn có thể giải quyết tên Thiên Ma này."
"Thật sao?"
Lời này vừa nói, Tiêu Thanh khó có thể tin nổi.
"Không sai."
Phương Trần nói:
"Nếu ta không có đoán sai, Thiên Ma này hẳn là Hàn Phong Thiên Ma trong truyền thuyết, ta vừa vặn có phương pháp khắc chế hắn, ngươi giao nhẫn cho ta đi, ta giải quyết Thiên Ma này thay ngươi."
Thấy Phương Trần một câu nói toạc ra danh xưng của Thiên Ma, Tiêu Thanh sững sờ.
Tên Thiên Ma này, gọi là Hàn Phong Thiên Ma sao?
Sau khi suy nghĩ tỉ mỉ, Tiêu Thanh hồi tưởng nỗi thống khổ khi bị hàn phong xâm nhập tận xương vừa rồi, cảm thấy Phương Trần nói ra cái tên Hàn Phong Thiên Ma là cực kỳ chuẩn xác...
Nghĩ tới đây, Tiêu Thanh kinh ngạc như gặp người trời, ngay cả Thiên Ma này tên gì hắn cũng không biết, sư huynh vậy mà liếc mắt một cái đã nhìn ra?
Bạn cần đăng nhập để bình luận