Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 120 - Lần Đầu Gặp Mặt

"Ta..."
Phương Cửu Đỉnh vừa định xin lỗi đền bù cho Phương Trần.
Sau khi chuyện Thiên Đạo Trúc Cơ và Khải Giáp Thần Tướng lộ ra, họ mới biết được mình thực sự quá không hiểu rõ đứa con trai này...
Nhưng vào lúc này.
Sắc mặt của Phương Cửu Đỉnh đột nhiên lại biến đổi, thân thể không tự chủ được lùi về sau...
Phương Trần sững sờ.
"Ngài sao thế? !"
"Không có việc gì!"
Lúc này, Ôn Tú tay mắt lanh lẹ, vội vàng đỡ lấy Phương Cửu Đỉnh, vội nói một câu.
"Cha ngươi mười ngày chưa từng nghỉ ngơi, lại vừa trải qua một trận đại chiến, có chút mỏi mệt."
"Lần này ta và hắn rời đi, chúng ta vốn là dự định đến Đạm Nhiên tông tìm ngươi, tiện thể cầu một liều thuốc thanh tâm an thần, để ngươi cha nghỉ ngơi thật tốt."
Sau đó, Ôn Tú vậy mà không nói hai lời lôi kéo Phương Cửu Đỉnh dự định rời đi.
Phương Trần có chút vội vàng không kịp chuẩn bị, đành phải đưa hai người rời đi.
"Vậy các người đi thong thả..."
Sau khi hai người vội vàng rời đi, Phương Trần mới nghi ngờ lẩm bẩm nói:
"Phương gia gia nghiệp to lớn, ngay cả thuốc thanh tâm an thần cũng không có sao?"
"Hai người các ngươi đang làm cái gì vậy?"
Dực Hung ở bên cạnh cũng không nhịn được nói:
"Ngươi có nghi hoặc, vì sao không hỏi trực tiếp?"
Phương Trần lầm bầm trả lời:
"Bởi vì lần đầu gặp mặt, còn chưa quen!"
Lúc này Dực Hung oán hận liếc Phương Trần một cái
"Chỉ biết đùa giỡn ta!"
"Bị trói là ta, bây giờ bị ngươi chơi đùa vẫn là ta!"
"Ta cảm thấy bị phản bội, ngươi căn bản không có coi ta là người mình, lập tức giải trừ Thú Nô ấn, ta muốn về nhà."
"Hồ Ánh Quang vừa có một nhóm yêu thú hỗn huyết miêu hồ, ta có điểm cống hiến có thể đổi, ngươi có muốn hay không?"
"Trần ca, vừa rồi hồ nước trong đình viện bị cha ngươi đập bể, hiện tại ta sẽ sửa chữa thật tốt..."
...
Cùng lúc đó.
Sau khi Ôn Tú và Phương Cửu Đỉnh ra khỏi tiểu viện của Phương Trần, an vị trên một chiếc xe ngựa do một thớt bảo mã màu xám trắng kéo đi, chạy thẳng đến đỉnh núi.
Xe ngựa này là pháp bảo của Ôn Tú và Phương Cửu Đỉnh, có thể vào nước có thể ngự không.
Trong xe ngựa.
"Cửu Đỉnh, ngươi không sao chứ?"
Ôn Tú lo âu hỏi.
"Không có việc gì."
Giờ phút này, sắc mặt của Phương Cửu Đỉnh đã hoàn toàn trắng bệch, hắn lắc đầu, rồi cười khổ:
"Chúng ta đều thụ thương, không nghĩ tới ngươi đến bây giờ còn không có dị dạng, ta lại bại lộ trước! Xem ra ta vẫn không bằng ngươi!"
Ôn Tú giận mắng một câu:
"Đến lúc nào rồi, còn nói mò những thứ này!"
"Trước tiên ăn Trấn Ma đan đi."
Tiếp đó, nàng lấy ra một viên đen đan dược nhánh, mặt ngoài mấp mô, mơ hồ có hàng vạn khuôn mặt khô lâu quỷ quyệt hiện lên, thỉnh thoảng còn kèm theo tiếng rít oán độc, cho Phương Cửu Đỉnh nuốt vào.
Phương Cửu Đỉnh nuốt vào xong, sắc mặt trở nên dễ nhìn hơn rất nhiều, sau đó cười nói:
"Tốt, ta không sao rồi."
"Còn có thể tái chiến 500 năm."
Ôn Tú im lặng trừng mắt nhìn hắn một cái, nói tiếp:
"Đợi lát nữa nhờ Lâm Vân Hạc mời Hoa trưởng lão đến xem, tốt nhất có thể nhìn xem cả thai nhi trong bụng ta, ta sợ nó sẽ bị ma khí Thiên Ma Trường Hận lúc tự bạo ảnh hưởng."
"Hẳn là sẽ không..."
Phương Cửu Đỉnh cười xoa bụng Ôn Tú, nói ra:
"Nó sinh ra là vì bảo hộ Trần nhi, cần phải vô cùng cường đại mới đúng!"

"Đừng nói như vậy, hắn mà nghe thấy thì sẽ buồn đấy. Không có bất cứ đứa trẻ nào phải sinh ra vì ai cả.”
Ôn Tú trừng mắt nhìn Phương Cửu Đỉnh, sau đó đẩy hắn ta ra.
"Sợ cái gì? Là con trai của Phương gia, tại sao lại phải buồn bã vì bản thân cần bảo vệ huynh trưởng? Vì gia đình, vì huynh đệ mà sinh ra thì có gì là sai trái chứ?”
Phương Cửu Đỉnh không cảm thấy bản thân sai ở đâu cả.
“Vậy nếu như lỡ sinh ra con gái thì sao?”
Ôn Tú không biết phải nói gì nữa.
"Vậy thì chẳng phải càng tốt hay sao? Như thế thì nó có thể cùng nàng học Bá Giả Thần Ý Thương, nếu như thực lực mạnh sẽ trở thành Thần Tướng Khải của Phương gia ta, đến lúc đó có thể bảo vệ cho Trần nhi.”
Phương Cửu Đỉnh cười một cái.
"Đủ rồi!”
Ôn Tú càng trở nên không biết phải nói gì.
“Bây giờ Phương Trần đã không còn giống như ngày xưa nữa, hắn cũng không còn cần bất kì ai bảo vệ hắn nữa cả.”
Nghe thế, Phương Cửu Đỉnh mới trầm mặc nghĩ lại:
“Cũng đúng...”
Sau khi phu thê hai người bọn hắn vô tình có thai ở trong trận chiến Thiên Ma, trong lòng hai người nảy ra một chấp niệm... Nếu như đến cuối cùng bọn họ vẫn không cải thiện được thiên tư của Phương Trần, vậy thì bọn họ sẽ đem tất cả các tài nguyên có được cho đệ đệ hoặc muội muội của Phương Trần, sau đó để cho đệ đệ hoặc muội muội của Phương Trần bảo vệ hắn, kế thừa vị trí chủ của Phương Gia!
Nhưng mà điều làm bọn hắn không ngờ đó là thiên tư của Phương Trần còn mạnh mẽ hơn so với bọn hắn nghĩ rất nhiều. Hắn có Thần Tướng Đạo Cốt, Thiên Đạo Trúc Cơ! Chỉ cần hai thứ này thôi cũng để để Phương Trần vượt mặt tất cả các gia chủ Phương gia trong quá khứ rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận