Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 58 - Người Lớn Tuổi

Người lớn tuổi mặc cẩm y, mái tóc bạc trắng được chải chuốt rất chỉnh tề. Còn thiếu nữ bên cạnh thì mặc một bộ váy trắng, khuôn mặt điềm tĩnh xinh đẹp, mang theo vẻ phong nhã đáng yêu của thiếu nữ, nhưng trên mặt nàng lại có vài nét nặng nề làm giảm đi sức sống. Hai người đó chính là Trữ Hà và Trữ Thấm Nhi.
“Bái kiến Hoa trưởng lão, Khương chân truyền.”
Trữ Hà và Trữ Thấm Nhi cung kính hành lễ với Hoa Khỉ Dung và Khương Ngưng Y. Còn Phương Trần thì mặc dù gia thế của hắn hiển hách, nhưng suy cho cùng thì hắn cũng chỉ là một đệ tử ngoại môn, vậy nên hai người không cần thiết phải hành lễ với hắn. Hoa Khỉ Dung nhàn nhạt hỏi:
“Có chuyện gì vậy?”
Lúc bị hai người họ cản đường thì nàng cũng không hề kinh ngạc. Mỗi khi nàng đến dược phường thì thi thoảng đều sẽ gặp phải chuyện như thế này. Người đến có thể là xin thuốc, cũng có kẻ đến muốn bái sư, thế nên nàng cũng coi như là chuyện bình thường...
“Hoa trưởng lão, ta là Trữ Hà ở Đấu viện ngoại môn, đây là cháu gái của ta, tên nàng là Trữ Thấm Nhi. Tư chất linh căn của nàng cũng thuộc dạng tốt, thế nhưng đã nhiều năm rồi nhưng nàng vẫn không thể tu luyện đến Luyện Khí kì được. Hôm nay ta to gan chặn đường Hoa trưởng lão, chỉ mong Hoa trưởng lão có thể giúp ta nhìn xem linh căn của nàng có gì bất thường hay không. Nếu Hoa trưởng lão có gì cần đến ta thì ta sẵn sàng dùng đến sức mình để làm.”
Sắc mặt của Trữ Hà trắng bệch, giọng nói của hắn run rẩy, hắn cúi người cung kính nói. Khi nãy hắn thấy Hoa Khỉ Dung và Khương Ngưng Y ở cửa, hắn đã biết đây là cơ hội cuối cùng của hắn rồi. Hoa Khỉ Dung và Khương Ngưng Y đều là những người có thân phận tôn quý trong nội môn. Nhất là Hoa Khỉ Dung, nàng là người chấp ấn ở Lăng Vân phong, là trưởng lão của Đan phòng. Bình thường đều như thần long thấy đầu không thấy đuôi. Hôm nay Trữ Hà có thể gặp được Hoa Khỉ Dung ở đây cũng coi như là cực kì may mắn rồi!
Nếu hắn không nắm bắt lấy cơ hội này, vậy thì sau này hắn cũng không còn cơ hội nào để thay đổi số phận của cháu gái nữa cả. Thế nên hắn mới liều mình lao ra chặn đường Hoa Khỉ Dung. Kể cả dù hành động của hắn có thể sẽ làm hắn đắc tội với đối phương thì hắn cũng nhận...Trữ Thấm Nhi hoảng sợ luống cuống cúi thấp đầu:
"Hoa trưởng lão, gia gia làm như vậy tất cả là vì ta, nếu Hoa trưởng lão muốn trách tội thì Thấm Nhi xin nhận toàn bộ trách nhiệm.”
Ánh mắt Hoa Khỉ Dung lộ ra nét kinh ngạc nhìn hai người. Nàng không ngờ rằng Trữ Hà và Trữ Thấm Nhi lại đến tìm nàng để khám bệnh.
“Các ngươi đứng thẳng dậy trước đã.”
Hoa Khỉ Dung nghĩ nghĩ một lúc, cảm thấy bản thân cũng đang rảnh rỗi không có gì làm, hơn nữa nàng nhìn Trữ Thấm Nhi, nàng phát hiện đúng là Trữ Thấm Nhi có thiên phú không tồi nên liền nói:
“Ngồi xuống trước đi đã, để ta xem cho cháu gái của ngươi.”
“Vâng! Cảm ơn Hoa trưởng lão!”
Nghe vậy, Trữ Hà cảm thấy vui mừng như muốn khóc. Hắn không ngờ Hoa Khỉ Dung dễ nói chuyện đến vậy. Trữ Hà vội vàng nói:
“Thấm Nhi, ngươi còn không mau đa tạ Hoa trưởng lão?”
“Đa tạ Hoa trưởng lão.”
Trữ Thấm Nhi cũng cảm thấy vô cùng cảm động. Mà Phương Trần lúc này đang đi ngay sau lưng Hoa Khỉ Dung, sắc mặt hắn nghiêm túc, ánh mắt trầm ngâm, hắn sắp cắn nát môi của bản thân luôn rồi...Bà nó chứ. Vậy là bây giờ hắn nên đi hay ở lại đây? Hắn cảm thấy bản thân không dám tiếp tục đứng trước người mà hệ thống bắt hắn đem bản thân đi thải bổ này nữa. Nhưng chỉ có biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng. Hắn cũng muốn biết cuối cùng Trữ Thấm Nhi sẽ như thế nào.
Phương Trần nghĩ thế nên không nói gì cả, âm thầm đứng một bên quan sát. Cùng lúc đó, Khương Ngưng Y đứng bên cạnh Phương Trần cũng âm thầm quan sát sắc mặt của hắn. Nàng ngơ ngác nhìn vẻ mặt của hắn, sau đó suy nghĩ một lát, cuối cùng trong mắt nàng hiện lên nét cảm động....Năm người đi qua một bên. Hoa Khỉ Dung lấy ra một miếng linh ngọc dùng để thử tư chất linh căn đặt lên trán của Trữ Thấm Nhi. Sau đó lập tức có một luồng ánh sáng xoẹt qua, ánh mắt Hoa Khỉ Dung tỏ ra rất kinh ngạc.
“Nàng có tư chất linh căn rất tốt nha.”
Linh căn này thấp nhất cũng phải là tư chất của Kim đan. Nếu nàng có cơ duyên thì có thể lên đến tu vi Nguyên Anh hay Hóa Thần cũng không phải là điều không thể. Linh căn này ở Đạm Nhiên tông mặc dù không được tính là đỉnh phong, nhưng cũng được tính là trụ cột tương lai rồi! Phương Trần đứng một bên quan sát, trong lòng hắn thầm cười, đây đúng thật là không tồi. Nếu chờ đến khi Thuần âm Thánh Thể của nàng hoàn toàn thành thục, vậy thì với tư chất này khéo có thể thành tiên rồi.
“Đúng vậy!”
Nghe vậy, gương mặt Trữ Hà lộ ra vẻ buồn bã.
“Thế nhưng lâu như vậy rồi mà Thấm Nhi cũng không dẫn được linh khí vào người, để bước vào được Luyện khí kì.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận