Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 494 - Trùng Hợp

Thấy Lăng Tu Nguyên còn không dám nhắc đến tên mà chỉ dám dùng từ “phía trên” để chỉ, Phương Trần liền ho khan hai tiếng. Hắn giơ Nhất Thiên Tam chỉ lên trên trời rồi nói:
“Lời trẻ con vô tri! Xin ngươi hãy tha lỗi!”
Sau đó, Phương Trần lại để yên cho Nhất Thiên Tam bắt đầu tu luyện. Nhất Thiên Tam liền đột phá được đến Trúc cơ Nhị phẩm!
“Được rồi. Chuyện cho Nhất Thiên Tam tu luyện tạm thời dừng ở đây thôi!”
Lăng Tu Nguyên thấy vậy thì gật đầu thỏa mãn. Hắn bất ngờ lấy mấy pháp bảo ra ném tới trước mặt nó. Mấy thứ pháp bảo này có phẩm cấp từ cao xuống thấp lần lượt là Hợp Đạo, Phản Hư, Hóa Thần, Trúc Cơ... Phương Trần nhìn thấy thì phản ứng đầu tiên là nghi ngờ khó hiểu. Sau đó như hắn nhận ra điều gì, liền vội vàng hỏi:
“Sư tổ, ngươi định để cho Nhất Thiên Tam điểm hóa đống pháp bảo này ư?”
Lăng Tu Nguyên đáp:
"Đúng vậy. Ta muốn để cho hắn ta thử một chút, để xem thử năng lực điểm hóa của cây Tiên Nhan tử mạnh đến như thế nào.”
Phương Trần nghe thế thì như bừng tỉnh. Sau đó hắn nhìn lướt qua vài lần rồi vuốt cằm nói:
“Nhưng mà chỗ pháp bảo này... hình như thiếu pháp bảo của Kim Đan kì và Nguyên Anh kì thì phải?”
Lăng Tu Nguyên nghe vậy liền lấy ra hai miếng quặng sắt rồi nói:
“Bình thường ta không đem theo bên mình mấy loại pháp bảo rác rưởi như thế. Thế nên ta định luyện chế thẳng ngay tại đây. Dù sao cũng chẳng tốn bao nhiêu thời gian cả.”
Phương Trần:
“...”
Ta khinh. Ngươi đang khoe khoang có đúng không? Sau đó Phương Trần lại phát hiện, trong số những pháp bảo mà Lăng Tu Nguyên lấy ra có cả Trúc cơ kì. Không phải hắn nói mấy thứ như này là rác rưởi hay sao? Vậy tại sao hắn còn mang theo pháp bảo Trúc cơ bên người cơ chứ? Nhưng đợi khi Phương Trần nhận ra pháp bảo đó là cái cuốc chim thì hắn lại im lặng... Đại năng tà ác một khi đã diễn kịch thì đúng là diễn cực kì toàn vẹn mà!
Phương Trần âm thầm lắc đầu. Trong lòng hắn thầm nghĩ, nếu muốn đào khoáng thì phải dùng mỏ kẹt mới đúng. Cái cuốc chim này của Lăng Tu Nguyên lỗi thời quá rồi... Trong lúc Phương Trần còn đang lẩm bẩm nói, Lăng Tu Nguyên đã bắt đầu luyện chế thứ hắn coi là “rác rưởi”. Linh hỏa của hắn hiện lên ở tay trái, quặng sắt lơ lửng ở không trung. Tay phải hắn niệm một chú quyết phức tạp, chú quyết liền đánh thẳng vào bên trong quặng sắt... Rầm! Một khối sắt hình cầu được làm ẩu thả không hề trải qua mài dũa liền xuất hiện. Đồng thời bên trong nó cũng xuất hiện một luồng khí tức cực kì mạnh mẽ quét qua mọi nơi! Lăng Tu Nguyên thấy thế thì nhíu mày:
“Ta muốn luyện chế pháp bảo Kim Đan cơ mà. Luyện chế cho ta ra pháp bảo Phản Hư là có ý gì cơ chứ? À đúng rồi, đây là nguyên liệu của Hợp đạo cảnh mà. Cũng trách ta, chọn lên chọn xuống rồi mà cũng chọn không ra nguyên liệu rác rưởi nào cả...”
Phương Trần:
“...”
Mẹ nó chứ. Sắc mặt của Phương Trần không tốt chút nào. Hắn hận nhất là mấy người cứ suốt ngày khoe khoang như thế. Lăng Tu Nguyên lật tay, cất pháp bảo vào trong nhẫn trữ vật rồi nói:
"Phương Trần, ngươi đi vào kho nguyên liệu của ngươi lấy một ít ra đây giúp ta đi, lấy một ít quặng sắt nữa là được. Có lẽ trong phủ của ngươi sẽ có đấy. Tí nữa tất cả các pháp bảo luyện hóa được đều sẽ thuộc về ngươi.”
Sắc mặt Phương Trần đang khó chịu, nghe vậy liền nở nụ cười tươi roi rói:
“Được thôi sư tổ. Bây giờ ta sẽ lập tức đi lấy ngay.”
Một lát sau, Phương Trần lấy nguyên liệu trở về. Lăng Tu Nguyên cầm nguyên liệu trên tay, sắc mặt hắn không tốt nhìn về phía Phương Trần:
“Ngươi cầm nguyên liệu gì ra đây thế? Tại sao nó lại chỉ vừa đủ để luyện giày và nội giáp là như thế nào?”

Phương Trần kinh ngạc. Hắn vò vò đầu:
"Trùng hợp vậy sao? Ta cầm bừa đó! Ta cũng không biết vì sao lại trùng hợp đến vậy cả!”
Lăng Tu Nguyên:
"Haha.”
Đúng ra Lăng Tu Nguyên chỉ định luyện hóa vài ba món pháp bảo rác rưởi để thử nghiệm, nhưng cuối cùng hắn ta lại bị ép làm thuê cho Phương Trần. Cuối cùng, sau khi tốn không ít thời gian, hắn ta cũng đã luyện hóa ra được một đôi giày Kim đan kì và một bộ nội giáp Nguyên Anh kì cho Phương Trần. Sau khi nhận được giày và nội giáp, tâm trạng Phương Trần trở nên vô cùng vui vẻ. Thứ được đại thừa đích thân làm ra chắc chắn sẽ có thể dùng được rất lâu. Với tốc độ đột phá của bản thân hắn thì ít nhất trong vòng 1 tháng tới sẽ không cần phải thay mới. Lăng Tu Nguyên nói:
“Được rồi, ngươi tới đây đi. Để cho Nhất Thiên Tam nhà ngươi điểm hóa mấy pháp bảo này đi.”
Phương Trần chỉ vào đống pháp bảo rồi nói:
"Nào Nhất Thiên Tam, ngươi đến đây đi, chào hỏi với bọn chúng một chút.”
Nhất Thiên Tam nghe vậy thì chần chừ nói:
“Nhưng mà ta chỉ muốn chào hỏi với 1 pháp bảo trong số đó thôi.”
Phương Trần ngẩn người:
"Tại sao vậy?”
Nhất Thiên Tam nói:
“Bởi vì mấy pháp bảo khác không hề phản hồi gì lại với ta cả.”
Phương Trần nghe vậy thì liền ngẩng đầu nhìn Lăng Tu Nguyên rồi nói:
“Sư tổ, kết hợp với cả tình huống sảy ra ở Yên cảnh thì có lẽ Nhất Thiên Tam chỉ có thể điểm hóa những pháp bảo có linh tính đơn giản mà thôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận