Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 350 - Thói Quen Cũ

Hệ thống:
“Chuyện này không tốt đối với kí chủ. Kí chủ không thể tu luyện công pháp tiên khí, thế nên cũng không có cách nào truyền lại cho Phương Hòe cả.”
Phương Trần nói:
“Nếu theo ngươi nói, ta là một người bình thường không thể tu luyện công pháp tiên khí, vật thì ta cỹng không thể nào trở thành u ác tính của tiên khí được nha. Logic của ngươi có vấn đề!”
Hệ thống nói:
“ Xin kí chủ yên tâm, logic của hệ thống cực kì tốt. U ác tính tiên khí cũng có thể là người, hơn nữa kí chủ vẫn có thể nắm giữ được u ác tính chi lực!”
Phương Trần trầm mặc. Bỏ đi. U ác chi lực cũng không phải không có tác dụng gì. Cái này còn có thể ăn mòn pháp bảo mà không phải hay sao? Vậy thì sau này hắn có thể ăn mòn pháp bảo của người khác rồi...Cũng không phải không thể dùng! Phương Trần tự an ủi bản thân, sau đó lại hỏi:
"Thôi bỏ đi, chuyện này ta không so đo nữa. Còn một việc nữa, Phương Hòe là vận khí chi tử, mà hắn là người của Phương gia, vậy thì tại sao tốc độ tăng tu vi của ta lại chậm như thế?”
Hệ thống trả lời:
“Đó là vì Phương Hòe mang họ Phương nhưng không được xét vào gia phả của Phương gia, thế nên hắn ta cũng không tính là ngươit của Phương gia! Nếu tất cả những người họ Phương trong thiên hạ đều tính là người của Phương gia thì thời khắc mà kí chủ có thể sát hại cả nhà sẽ không bao giờ tới cả.”
Phương Trần chấn động. Vậy mà hắn lại không nghĩ tới!

Phương Trần suy nghĩ trong lòng...Trước đây hắn còn bị vấn đề người như nào mới tính là người của Phương Gia làm cho phiền lòng, nhưng bây giờ trong lòng hắn đã có đáp án rồi. Hắn cần phải viết tên của ngươit trên toàn thế giới vào gia phả của Phương Gia!
“Cũng không biết gia phả của Phương gia rộng như nào. Dùng cả đêm để viết tên của một tỉ tỉ yêu ma vào đó chắc cũng không sao đâu nhỉ? Hmmm...thôi bỏ đi, trước tiên cứ viết tên thiên ma vào đã, nếu không thì không biết người nhà ta sẽ thất vọng đến mức nào nữa?”
Phương Trần lâm vào suy tư, sau đó hắn lại nghĩ:
“Nên trọng chất lượng chứ không nên trọng số lượng. Trước tiên ta cứ ghi tên sư tổ và sư tôn vào gia phả Phương gia trước đã. Nhưng bọn hắn liệu có đồng ý hay không? Nhất là sư tôn, gia phả của Phương gia không thể đoạn chi trùng sinh được, liệu hắn có nói cái gia phả này là rác rưởi sau đó không chịu viết hay không...”
Trong lúc Phương Trần nói chuyện với hệ thống, tất cả mọi người đều im lặng. Bọn họ đợi Phương Trần phân phó. Phương Trần cứ đứng yên không động đậy thì vọn họ cũng không dám có ý kiến gì cả! Cuối cùng Phương Trần ngẩng đầu, thu hồi suy nghĩ lại, nói với Phương Minh:
"Ừm, Minh quản gia, ngươi suy nghĩ chu toàn thật đấy. Thế này đi, ngươi để Phương Hòe ở lại đây, còn những người khác đi trước đi. Ta muốn nói chuyện riêng với hắn một chút!”
Độc lưu chi lực có thể ăn mòn sự tồn tại của tiên khí, thế nên chắc chắn nó cũng có thể ăn mòn pháp bảo cuat người khác! Phương Trần vẫn muốn lợi dụng năng lực này một chút. Thế nhưng hắn cũng muốn làm cho độc lưu chi lực trở nên mạnh mẽ thêm chút nữa, thế nên hắn phải làm cho Phương Hòe mạnh mẽ hơn mới được! Dù sao cũng là hệ thống yêu cầu hắn dùng độc lưu chi lực kích thích Phương Hòe. Phương Hòe càng mạnh thig độc lưu chi lực trong người hắn cũng phải càng mạnh! Phương Trần lắc đầu, thầm nghĩ:
“Lại là thói quen cũ...”
Mà sau khi Phương Trần dứt lời, sắc mặt Phương Hòe cứng đờ lại. Những người còn lại thì lộ ra vẻ đồng tình. Phương Minh ôm quyền đáp:
“Vâng, Phương thiếu gia!”
Mọi người không dám phản kháng lại, tất cả vội vàng rời đi, để cho Phương Hòe ở lại. Phương Trần gật đầu, đưa mắt nhìn mọi người rời đi. Sau khi mọi người đi hết, Phương Hòe hành lễ, gượng cười nói:
“Trần, Trần thiếu gia!”
Phương Trần nở nụ cười thân thiện, nói:
“Không cần đa lễ. Ta lớn hơn ngươi vài tuổi, ngươi cứ gọi ra là Trần ca là được.”
Trong lòng hắn bắt đầu suy nghĩ xem bản thân nên làm thế nào để Phương Hòe có thể nỗ lực tu luyện? Đầu tiên, phải loại trừ phương pháp quất roi vào Độc Lựu Thứ Kích mà hệ thống đề xuất. Tất cả các phương pháp hệ thống cho đều là những phương pháp cấm chọn! Hơn nữa đối mặt với một người 21 tuổi từ nhỏ làm mã phu, từ bé hắn ta đã nhìn quen tình cảm ấm lạnh của con người, bây giờ chỉ muốn nằm yên sống an ổn. Sự đối xử mà hắn ta nhận được không thể giống như đối với thiếu gia tuổi nhỏ được. Hắn ta sẽ không xốc nổi giống như Tiêu Thanh. Hắn phải dùng những phương pháp khác! Trong đầu hắn ta nảy ra hai ý tưởng! Mà lúc này, Phương Hòe thấy Phương Trần cười thì càng sợ hãi hơn nữa, trong lòng hắn ta thầm nghĩ...Phương Trần đang muốn làm gì vậy? Chẳng nhẽ hắn lại muốn thu nhận một đám đệ giống như trước đây hay sao? Hắn nuốt nước bọt, cuối cùng vẫn không dám phản kháng, nói:
"Chào Trần ca!”
Hắn ta tự nhận bản thân chỉ là nhân vật nhỏ bé. Thế nên Phương Trần bảo hắn ta làm gì thì hắn ta làm cái đó vậy!
---
Trong lúc chờ chương các bạn có thể đọc:
NHÌN THẤY THANH MÁU, TA LIỀN VÔ ĐỊCH: Hệ thống, trang bức, sảng văn, dị giới, huyền huyễn, linh dị…
Bạn cần đăng nhập để bình luận