Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 124 - Quyết Đấu Sinh Tử

“Hơn nữa bọn ta có nhắm chuẩn thời cơ thì mới đi, không lỗ mãng lao bừa đâu.”
“Cút đi, thế tại sao ngươi còn bị ma khí nhập thể?”
“Tên Trường Hận Thiên Ma đó cũng không phải tên dễ đối phó. Hân đã bị dồn đến mức phải tự phát nổ rồi, thì làm sao chúng ta không bị thương cho được?”
Phương Cửu Đỉnh tỏ ra không quan tâm.
"Hơ hơ!”
Lâm Vân Hạc cười lạnh, sau đoa hắn lấy ngọc giản ra truyền tin cho Hoa Khỉ Dung, để đối phương qua đây xem thử. Phương Cửu Đỉnh nói:
"Nhưng mà sau này thì chúng ta cũng không cần mạo hiểm nữa rồi. Dù sao thì con trai ta cũng đã có được Thiên đạo trúc cơ, Thần thượng khải màu đỏ. Đúng là hổ phụ sinh hổ tử nha. Lâm Vân Hạc, bao giờ thì ngươi sinh con trai...”
“Ầm!”
Chiếc bàn đá chính thức vỡ tan tành. Lâm Vân Hạc trầm mặt nhìn hắn:
“Phương Cửu Đỉnh, ngươi bị ma khí nhập não à?”
Phương Cửu Đỉnh nhìn chiếc bàn vỡ tan nát, ho khan 2 tiếng rồi nói: “Ta không sao, ta rất ổn.”
“Hơ hơ!”
Lâm Vân Hạc lại cười lạnh hai tiếng. Phương Cửu Đỉnh nhìn đối phương nhìn đối phương bị mình chọc tức đến thở hổn hển, hắn hài lòng lấy ra một cái bàn đá trong nhẫn trữ vật ra, đặt xuống. Ôn Tú nhìn chiếc bàn mới và động tác lấy bàn thuần thục của Phương Cửu Đỉnh, nàng rơi vào trầm mặc....
“Bây giờ ngươi đừng nói trước, đợi khi nào Hoa trưởng lão tới đây rồi tính.”
Lâm Vân Hạc nhàn nhạt nói. Phương Cửu Đỉnh gật đầu.
“Ầy....”
Lâm Vân Hạc lại thở dài một hơi.
"Cũng tại ta, đúng ra ta nên nói sớm cho các ngươi biết việc thiên tư của Phương Trần được cải thiện rồi, nếu ta nói sớm thì các ngươi cũng không đến nỗi chạy đi mạo hiểm.”
“Hóa ra ngươi biết lâu rồi?”
Phương Cửu Đỉnh ngơ ngác.
"Tất nhiên, ta đã biết từ lâu rồi.”
Lâm Vân Hạc gật đầu:
“Ta đã biết chuyện hắn có Thiên đạo trúc cơ từ mấy ngày trước rồi.”
“Vậy tại sao ngươi không nói cho ta biết?”
Phương Cửu Đỉnh tỏ ra không vui. Lâm Vân Hạc mỉm cười:
"Ngươi đoán thử xem tại sao ta lại không nói?”
Phương Cửu Đỉnh ngơ người, sau đó mới hiểu ra, cười hi hi.
“Chúng ta vội vã đến Đạm Nhiên tông cũng không phải chỉ vì chuyện Ma khí nhập thể, mà ta còn nghe nói Phương Trần muốn đấu sinh tử đấu với ngoại môn đệ tử Tiêu Thanh, sau đó đem hắn ta đi luyện đan, thế nên chúng ta mới vội vã đến đây.”
Ôn Tú nói. Đây cũng là lí do khiến Phương Cửu Đỉnh cực kì giận dữ. Hắn đang mạo hiểm vì Phương Trần, thế mà Phương Trần lại có ý định giết người luyện đan... Vậy thì làm sao hắn không tức giận cho được?
“Đem Tiêu Thanh đi luyện đan? Nói lung tung gì vậy, ngươi nghe ai nói chuyện này?”
Lâm Vân Hạc nghe vậy thì ngơ người.
“Chuyện nhà mà thôi, ngươi không cần quan tâm.”
Phương Cửu Đỉnh không có ý định nói về chuyện này. Ôn Tú hỏi:
“Vậy tại sao Phương Trần lại muốn sinh tử đấu với Tiêu Thanh?”
Nàng vẫn muốn điều tra rõ xem nguyên nhân Phương Trần muốn sinh tử đấu là gì!

"Tất nhiên là vì Phương Trần muốn giúp hắn ta rồi.”
Lâm Vân Hạc nói. Nghe vậy, Ôn Tú kinh ngạc: “Trần nhi thật sự muốn giúp hắn ta sao?”
Nàng thật sự không ngờ rằng Lâm Vân Hạc sẽ nói như vậy.
"Không sai.”
Lâm Vân Hạc gật đầu:
“Lúc trước ta cũng cho là hắn muốn ức hiếp Tiêu Thanh thế nên mới báo cho các ngươi chuyện này. Bây giờ ta mới biết hóa ra mọi chuyện là như thế.”
"Thật ư?”
Ôn Tú vẫn cảm thấy có chút không đáng tin. Nàng nhìn biểu hiện của Phương Trần là biết hắn đang nói dối. Hắn không chịu giải trừ sinh tử đấu chắc chắn là còn do nguyên nhân khác! Trước đây nàng tưởng lí do là do Phương Trần giành nữ nhân với Tiêu Thanh, hoặc là hai bọn hắn giành nhau tài nguyên tu luyện. Ai mà đoán được Lâm Vân Hạc cũng nêu ra lí do như thế! Phương Cửu Đỉnh cảm thấy hơi bất mãn, nói:
“Sao vậy? Chẳng nhẽ nàng không tin lời Trần nhi nói hay sao? Hắn nói chân thành như vậy.”
Ôn Tú lườm hắn một cái, nhàn nhạt nói:
“Ngươi ngậm mồm vào.”
Phương Cửu Đỉnh lập tức không nói gì nữa. Lâm Vân Hạc nhìn Phương Cửu Đỉnh, cười nhạo hắn rồi nói:
"Tất nhiên là thật rồi. Hơn nữa theo ta biết thì cũng do chuyện ở thú lao hôm đó nữa.”
Ánh mắt Ôn Tú ngưng lại:
“Chuyện của thú lao cũng có liên quan đến Trần nhi hay sao?”
“Đúng!”
Lâm Vân Hạc nói:
“Khi các ngươi đến đây có thấy thú cưng của Phương Trần không?”
Phương Cửu Đỉnh gật đầu:
“Thấy rồi, lông màu trắng đen, đuôi treo vòng vàng, là một con Càn Khôn Thánh Hổ. Không cần dùng linh lực kiểm tra mà chỉ cần nhìn bên ngoài thôi cũng có thể biết được huyết mạch của hắn ta cực kì tốt.”
Hai phu thê Phương Cửu Đỉnh bị ma khí nhập vào người, thế nên trừ trường hợp cấp bách ra, họ sẽ hạn chế dùng linh lực nhất có thể. Nếu có thể không dùng thì sẽ không dùng. Giống như khi nãy Phương Cửu Đỉnh bắt Dực Hung, hắn sẽ dùng pháp bảo để bắt chứ không phải tự mình ra tay. Đây cũng là lí do mà vì sao hai người không nhận ra được khí tức thực sự của Phương Trần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận