Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 509 - Bàn Tay Đẫm Máu

Mặt hắn đầy vẻ nghi ngờ về cuộc đời, cũng không đáp gì cả. Hắn lấy ngọc giản từ tay Dực Hung- kẻ đang mang khuôn mặt cực kì hưng phấn- dán lên trên trán của chính mình... Nhưng nó vẫn là một cảnh mơ hồ giống y như cũ... Đợi đến khi Dực Hung hưnh phấn cướp lại ngọc giản để lĩnh ngộ hàm ý quan trọng thứ 3, Phương Trần cũng chẳng muốn nói toạc mọi chuyện ra nữa. Nhỡ đâu có thật thì sao? Dù sao thì cũng chỉ là bản thân hắn nhìn thấy một đống cảnh tượng mơ hồ mà thôi. Nhưng biết đâu Dực Hung có thể nhìn thấy thật thì sao?
Trong những ngày tiếp theo, trong những lúc rảnh rỗi thì việc Phương Trần thường xuyên làm nhất chính là xây dựng kiếp thai, hấp thụ huyết mạch chi lực của Quỳ Cốt Thần Ngưu và cả nạp điện cho Nhất Thiên Tam nữa. Từ lúc tu vi của Nhất Thiên Tam lên đến trúc cơ lục phẩm, tác dụng mà giúp đỡ của kiếp lực mà Phương Trần mang đến càng ngày càng nhỏ đi. Trước đây, mỗi lần dùng kiếp lực có thể giúp cho Nhất Thiên Tam tăng lên 1 bậc tu vi. Nhưng bây giờ hắn dùng kiếp lực 3 lần mới có thể giúp Nhất Thiên Tam tăng tu vi lên được 1 lần.
Điều này làm cho Phương Trần cảm thấy rất bất lực. Xem ra chỉ có kiếp lực của sư phụ mới có thể giúp cho Nhất Thiên Tam nhanh chóng tăng tu vi lên được mà thôi. Nhưng mà nếu như không có sự giúp đỡ của Lăng Tu Nguyên thì Phương Trần cũng không dám đi lấy kiếp lực từ chỗ của Lệ Phục. Hắn chỉ sợ bị kiếp lực của Lệ Phục đánh một chưởng chết ngay tại chỗ.
Trong khoảng thời gian này, Phương Trần cũng không ngừng chạy đến chỗ Du Khởi. Hắn thử lấy ra Trường Hận Thiên Ma chi lực và uống máu của chính mình ngay trước mặt đối phương. Mà điều làm hắn cảm thấy tiếc nuối đó chính là mỗi lần chỉ cần hắn hít ma khí và uống máu bản thân thì Du Khởi lập tức giơ tay lên, muốn ngưng tụ Nguyệt Nha Thiên Trùng Loa Toàn Hoàn... Dáng vẻ này của Du Khởi chứng tỏ rằng hắn ta vẫn muốn học theo Phương Trần để đùa giỡn với trình tự tu luyện.
Phương Trần thấy thế chỉ đành cách một khoảng thời gian lại tới một lần. Nhưng mà điều làm cho Phương Trần cảm thấy được an ủi đó chính là khoảng thời gian này, Du Khởi cũng không làm ra chuyện gì cả. Mặc dù ngày nào đối phương cũng giơ nay ngưng tụ sức mạnh, nhưng cũng thật sự không hề làm ra trò gì khác nữa hết. Điều này làm cho Phương Trần âm thầm gật đầu. Ít nhất là chiêu này cũng có tác dụng phết đó chứ...
Trong lúc cuộc sống tu luyện của Phương Trần đang diễn ra một cách cực kì phong phú và bận rộn, thì lúc này Đạm Nhiên tông cũng càng ngày càng trở nên náo nhiệt. Các tông môn dưới trướng tới đây càng ngày càng đông. Thi thoảng Phương Trần xuống núi thì đều có thể gặp được rất nhiều gương mặt lạ lẫm. Đúng ra hắn nghĩ rằng tất cả những người đó đều thuộc tông môn dưới trướng. Nhưng sau khi suy nghĩ một hồi, hắn nhớ ra rằng bản thân cũng chẳng quen được bao nhiêu người trong nội môn.
Vậy thì gặp nhiều gương mặt lạ lẫm không phải là chuyện rất bình thường hay sao? Trong lúc Phương Trần đang cực khổ tu luyện Thần thể thượng cổ một khoảng thời gian, cuối cùng dưới sự thao túng kiếp lực dần dần thuần thục hơn của bản thân hắn, cái kiếp thai mà trước đây hắn ngưng tụ được thành hình nón cũng dần dần biến thành hình dạng một bộ phận cấu thành hình người rồi... Đó chính là miệng và cổ họng!...
Đồng thời trong lúc đó, tại Nam Cảnh nơi cách Đạm Nhiên tông rất xa xôi. Ở trước mặt một ngọn núi cực kì to lớn được tạo thành bởi xương trắng chất lên mà thành, có dựng một tấm bia đá nứt vỡ. Trên tấm bia đá có dấu vết một bàn tay 5 ngón đẫm máu hằn lên rõ ràng. Nơi mà dấu máu chảy qua, có khắc 3 chữ một các rất rõ nét. Đó là Thánh Đức Đường. Bên mặt ngoài của ba chữ Thánh Đức đường, có vô số oan hồn kêu gào một cách thảm thiết. Tiếng kêu gào vang lên không ngừng, bên trong những tiếng kêu đó giường như tràn đầy những ánh mắt mang đầy sự không cam, uất hận, oán độc, thống khổ... nhìn xuyên qua 3 chữ Thánh Đức đường để nhìn ra thế giới.
Nơi đây chính là thánh địa của Thánh Đức đường. Là cung điện mà được những ma tu của Đức Thánh Tông lấy căn nguyên của các mỹ đức trên đời này, cả những điều tốt đẹp nhất của thánh nhân để xây dựng lên. Trước đây, Thánh Đức đường có rất nhiều ma tu đến trước cửa để quỳ bái, dùng những mỹ đức trên cơ thể của chính mình để cầu lấy sức mạnh. Mà khía cạnh bọn hắn thể hiện ra mỹ đức trên chính bản thân cũng rất đơn giản. Nếu như bọn hắn muốn thể hiện rằng bản thân là một người rất lương thiện, thì bọn hắn sẽ đi giết người cướp của, không có chuyện ác nào không làm cả. Số chuyện ác bọn hắn làm càng nhiều càng thể hiện rằng bọn hắn là người lương thiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận