Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 199 - Suy Nghĩ

Hệ thống trả lời:
“Xin kí chủ không cần vội vàng, bây giờ thực lực của ngươi đang trong quá trình nâng lên! Bây giờ mời ngươi đi thu thập đủ 8 đại huyết mạch của yêu thú, luyện được Vạn yêu tổ nguyên huyết mạch ở mức ban đầu đã rồi nói tiếp!”
Phương Trần:
“...”
Đây không phải là hắn không chịu tăng tu vi cho ta hay sao? Có phải là ngươi chơi không nổi không hả? Nghĩ nghĩ một hồi, Phương Trần laii nói:
“Vậy thì việc đi thu thập huyết mạch yêu thú cũng cần sức mạnh mà, ví dụ như kẻ sở hữu huyết mạch đỉnh cao nhất, giống như phụ thân của Dực Hung vậy. Nghe nói hắn ta có tu vi của Yêu Thánh. Nếu như ta không có được thực lực của tu vi Độ Kiếp kì thì làm sao ta có thể đánh lại hắn ta được? Hay là như này đi, bây giờ ta chịu thiệt một chút, ngươi giúp ta nâng tu vi tạm thời đến độ kiếp kì thì thế nào?”
Hệ thống đáp lời:
“Yên tâm, Thôn yêu dung huyết đại pháp không quan trọng về chất lượng huyết mạch, nếu như chất lượng không đủ tốt thì chỉ cần lấy số lượng bù lại là được. Thế nên kí chủ chỉ cần lo tìm được huyết mạch của 9 đại yêu thú tu vi thấp một chút, sau đó tiến hành thôn phệ là được. Đây chính là lựa chọn tối ưu nhất.”
Phương Trần:
“...”
Mẹ nhà ngươi chứ! Từ Thôn Yêu dung huyết đại pháp, hắn cũng biết rằng nếu như bản thân không thể thôn phệ huyết mạch của 9 đại yêu thú thì cũng có thể lựa chọn thôn phệ nhiều huyết mạch hơn cũng được. Lấy số lượng để bù vào thì cũng có thể. Nhưng mà số lần hắn thôn phệ huyết mạch càng nhiều, cũng đồng nghĩa với việc số lần mà hắn có nguy cơ nổ tung mà chết cũng tăng lên! Cho dù hắn không sợ chết, nhưng hắn cũng không muốn ngày nào cungc thấp thỏm không biết bản thân có phát nổ hay không. Thế nên so ra thì phương pháp hấp thụ nhiều kia chẳng đáng là gì cả. Sau đó, Phương Trần bắt đầu suy nghĩ. Liệu thôn yêu dung huyết đại pháp này có ích lợi gì đối với hắn hay không. Vừa nghĩ đến phải thôn phệ 9 đại yêu thú, phản ứng đầu tiên mà Phương Trần nghĩ đến chính là đồng chí Dực Hung thân mến. Nghĩ đến đây, trong lòng Phương Trần đột nhiên cảm thấy hiếu kì:
"Hệ thống, ta có thể thôn phệ huyết mạch của Dực Hung để giúp cho Thiệu sư huynh không?”
Hắn hỏi như vậy cũng không phải do hắn thật sự muốn ăn thịt hổ. Chủ yếu là do hắn nghĩ rằng, Dực Hung cũng là vận khí chi tử. Nếu như hắn có thể thôn phệ Dực Hung, thế thì có phải là ngang với việc hắn có thể giết chết được vận khí chi tử không? Hệ thống trả lời:
“Tất nhiên kí chủ có thể! Hệ thống chỉ là công cụ hỗ trợ cho kí chủ, chứ không hề giới hạn hành vi của kí chủ! Chỉ là hệ thống không thể đảm bảo kí chủ có 100% năng lực để có thể giết chết được vận khí chi tử! Vì để giúp cho kí chủ thôn phệ Dực Hung, giúp đỡ Thiệu Tâm Hà, hệ thống đề ra phương án như sau: Kiến nghị kí chủ nên giải trừ khế ước thú nô với Dực Hung trước, sau đó mới bắt đầu đánh bại Dực Hung, tiến hành thôn phệ.”
Nghe vậy, Phương Trần ngẩn người. Tại sao hệ thống lại quan tâm chăm sóc hắn như thế? Lại còn kiến nghị cho hắn phương án nữa? Từ từ! Phương Trần bỗng giật mình. Nếu như làm theo lời hệ thống nói, vậy thì hắn sẽ phải giải trừ khế ước với Dực Hung rồi mới đánh với hắn ta. Nếu như vạn nhất, Dực Hung thân là vận khí chi tử đột nhiên bật hack lên, mà bản thân hắn không cẩn thận thua mất, vậy thì không phải hắn sẽ bị Dực Hung nuốt luôn hay sao? Nếu như vậy thật thì cũng coi như hắn gián tiếp hoàn thành nhiệm vụ mà hệ thống giao cho rồi. Phương Trần nhất thời rùng mình một cái. Tên khốn này! Suýt nữa thì lọt vào bẫy của hắn ta rồi! Sau đó, Phương Trần tiếp tục nói:
“Hệ thống, nói đi cũng phải nói lại, vì sao chỉ có Thiệu Tâm Hà có thể trở thành Vạn Yêu Tổ nguyên huyết mạch mà Dực Hung lại không thể?”
Hai bọn hắn đều là yêu, đúng ra nên cùng được hưởng một đãi ngộ mới đúng chứ. Hệ thống trả lời:
“Hệ thống hiểu cho việc kí chủ lo nghĩ cho các vận khí chi tử khác, nhưng mà Dực Hung và Thiệu Tâm Hà không giống nhau. Dực Hung có huyết mạch thuần túy, không hề dung nạp thêm bất kì huyết mạch nào khác! Nhưng do cơ duyên xảo hợp mà Thiệu Tâm Hà lại sinh ra với huyết mạch đế phẩm Minh Linh Thiên Hồ có tính tương thích rất cao, đến cả huyết mạch của nhân tộc cũng có thể hòa trộn vào được. Loại huyết mạch này cực kì thích hợp để trở thành Vạn Yêu Tổ Nguyên huyết mạch!”
Phương Trần nghe vậy, không kìm được giơ tay xoa xoa cằm. Đại sư huynh lợi hại thật đấy! Sau đoa, Phương Trần lại bắt đầu suy nghĩ. Nếu như bản thân hắn sử dụng yêu pháp Thôn phệ huyết mạch yêu thú này, thế chẳng phải bản thân hắn cũng biến thành yêu thú hay sao? Mà nếu như hắn biến thành yêu thú, vậy... chẳng phải tự hắn đều cảm thấy chính bản thân mình trở nên rất ngon miệng hay sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận