Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 415 - Ăn Ý

Có thể khiến danh dự Phương Trần cải thiện, nhất định phải là người có thể ngồi trong điện Đạm Nhiên ra tay mới làm được.
Nghe vậy, Phương Trần như có điều suy nghĩ, khẽ gật đầu, trong đầu lóe ra tên của đám người Lăng Tu Nguyên, Dư Bạch Diễm, Hoa Kỳ Dung…
Sau đó. Trương Thiên nói cho Phương Trần tình hình hiện tại của tông môn, tất cả các cao thủ trong nội môn đều đang khí thế ngất trời chuẩn bị cho Bách Phong đại hội.
Vẫn đang thu hút năm nay vẫn là Trảm Kim Phong đã giành hạng một thi đấu bách phong lần trước, ngọn núi này, có kiếm tu thực lực cực mạnh.
Mà thân là một trong mười phong thuộc nội môn Thiên Huyền Phong, cũng chính là ngọn núi của Phương Nhiên và Trương Thiên, cũng có khả năng tranh đoạt vị trí đệ nhất.
Tuy nhiên, tất cả mọi người đều ăn ý không thảo luận về núi Xích Tôn.
Ai cũng biết, nơi này là một tổ khiêu chiến vượt cấp, như biến thái ăn cơm uống nước.
Ví dụ như Thiệu Tâm Hà, Khương Ngưng Y, Ngô Mị ba chiến lực hiện đang được núi Xích Tôn công nhận.
Trong ba người này, có ai không kỳ hoa?
Giống như Thiệu Tâm Hà.
Có tu sĩ nào không nóng lòng lên Ngưng Anh, khi có thể Ngưng Anh?
Chỉ có Thiệu Tâm Hà, mười năm như một áp chế tu vi ở Kim Đan đỉnh phong, mỗi ngày một bộ dáng muốn đột phá mà không thể đột phá.
Đến mức chiến lực của Thiệu Tâm Hà, cho đến nay vẫn không ai biết được.
Còn Khương Ngưng Y, ở Trúc Cơ đỉnh phong đánh bại thiên Kiêu Tôn Đàm cảnh giới Kim Đan, một thân kiếm ý, sắc bén tột cùng, quan trọng nhất chí là tuổi tác còn nhỏ.
Về phần người thứ ba Ngô Mị, cũng là kỳ hoa.
Nếu bàn về tu vi, Ngô Mị chỉ là Trúc Cơ đỉnh phong lẽ ra không nên xếp vào hạng thứ ba.
Suy cho cùng, ở trước mặt, vô luận là Phí Võ, Viên Hạo, hay là Tôn Đam, hoặc là bất kỳ thiên kiêu khác, đều có thực lực là Kim Đan, không đến lượt Ngô Mị xếp hạng ba!
Nhưng, Ngô Mị kế thừa Hám Vô Miên, vốn không thể dùng tu vi để suy luận phán đoán được.
Hai sư đồ này, đều là người càng cận kề cái chế, thực lực càng mạnh.
Huống chi, Ngô Mị đã từng đánh bại Kim Đan!
Nhưng vì Ngô Mị không cách nào giống Khương Ngưng Y, có thể đánh bại toàn thắn Tôn Đàm trong tình huống tỉnh táo bình tĩnh.
Cho nên, hắn cũng chỉ có thể đứng thứ ba!
Đương nhiên.
Bây giờ Phương Trần đã đến núi Xích Tôn, mọi thứ đã khác.
Đừng nói đến hai người trước, chí ít vị trí thứ ba của Ngô Mị đã không còn.
Ở trong mắt Dư Bạch Diễm, Ngô Mị có trâu bò đến đầu, cũng có thể trâu hơn Cửu Trảo Yêu Hoàng được phục sinh từ xương của Yêu Đế sao?
Người ta có kinh nghiệm chiến đấu, có kinh nghiệm, còn ở sân nhà!
Ở dưới tình huống có nhiều lực lượng trợ giúp như vậy, Dư Bạch Diễm tự hỏi mình nếu cưỡng ép tu vi đến Trúc Cơ đỉnh phong, cũng không thể đánh bại Cửu Trảo Yêu Hoàng như thế.
Nhưng…
Phương Trần vẫn vô cớ giết người ta, xong chuyện này vẫn còn chu miệng nhỏ, vô cùng kinh hoàng…
Vì vậy, Dư Bạch Diễm cho rằng trước mắt ba người đứng đầu về chiến lực của núi Xích Tôn, hẳn là Thiệu Tâm Hà, Khương Ngưng Y, Phương Trần.
Nhưng cụ thể là ai mạnh hơn, thì Dư Bạch Diễm không rõ…

Mà sau khi Trương Thiên nói xong về cảnh tượng náo nhiệt của các phong nội môn, liền đổi chủ đề, nói về Tiêu Thanh.
Hắn nói:
“Hai ngày trước, Tiêu Thanh sư đệ đã gia nhập Ấn Kiếm Phong.”

Phương Trần nghe vậy thì nhướn mày:
“Sao vậy?”
Trương Thiên nói:
“Tin tức Thiên Đạo Trúc Cơ tiến vào Ấn Kiếm Phong đang nhanh chóng truyền đi khắp trong nội môn rồi. Bây giờ đang có rất nhiều người đang chế nhạo trào phúng Tiêu sư đệ, họ đều nói Tiêu sư đệ chọn sai chỗ, bản thân ngu xuẩn mà còn không tự nhận ra. Còn có người vui sướng khi người gặp họa, những người đó cảm thấy thiên phú có tốt đến đâu thì có ích lợi gì chứ, đầu óc cũng làm gì dùng được đâu! Cũng có người nói năm nay Tiêu Thanh nhất định sẽ phải cùng Ấn Kiếm Phong cảm nhận tư vị bị sỉ nhục!”
Phương Trần nói:
“Bây giờ tất cả mọi người đều đang chế diễu cười nhạo Tiêu Thanh à?”
“Đúng vậy! Hầu như là tất cả mọi người đều như thế.”
Trương Thiên vừa nói, vẻ mặt hắn còn lộ ra vài phần cảm khái:
“Cũng không biết Tiêu sư đệ đã làm gì mà để cho đám người này làm đến mức này?”
Phương Trần nghe vậy thì ngẩn người. Số mệnh của vận khí chi tử này cũng thảm thật đấy. Thật sự là hắn ta làm cái gì cũng sẽ bị người ta cười nhạo chế diễu hay sao? Nhưng mà, Phương Trần suy nghĩ một chút...Nếu như sau này, Tiêu Thanh có thể dẫn ngọn núi phế vật như Ấn Kiếm Phong chuyển mình, làm cho cả môn phái phải hít một hơi khí lạnh, nhìn bằng con mắt khác thì mới coi như đặc sắc!
Phương Trần suy nghĩ một chút, sau đó hắn không nhịn được hỏi:
“Vậy còn ta thì sao, chuyện ta gia nhập vào Xích Tôn sơn không bị bất kì một ai mỉa mai chế diễu hay sao?”
Trương Thiên sửng sốt, lập tức cười gượng hai tiếng:
“Không, không có...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận