Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 101. Liêu muội 5

Chương 101. Liêu muội 5


Từ trấn Chính Phủ đi ra, chủ nhiệm Hồ như được bơm tiết gà, trên mặt tràn ngập ý chí chiến đấu: "Thanh niên trí thức Nguyễn, sự việc tập tranh cô cũng không thể phớt lờ, vấn đề này rất quan trọng, phải ưu tiên xử lý."

Nguyễn Dao quay đầu nhìn về phía chủ nhiệm Hồ, cười đáp: "Tôi đã biết, tôi nhất định lên kế hoạch kỹ càng, chốc nữa tôi sẽ báo cáo với chủ nhiệm Hồ, còn mong chủ nhiệm Hồ giúp tôi xem thử coi."

Chủ tịch Thái đưa sự việc tập tranh giao cho cô phụ trách, vừa rồi cô có phần lo lắng trong lòng chủ nhiệm Hồ sẽ không thoải mái, nếu nội đấu nổi dậy vậy thì không có ý nghĩa.

Hiện tại xem ra, mặc kệ chủ nhiệm Hồ hay là chủ tịch Thái, tấm lòng cả hai đều vô cùng rộng lớn, mà lại thành thật vì nhân dân làm cán bộ làm việc tốt.

Chủ nhiệm Hồ thấy Nguyễn Dao không vì chủ tịch Thái khen một câu mà vênh váo đắc ý, vẫn tôn trọng người chủ nhiệm là cô đây, chủ nhiệm Hồ đối với Nguyễn Dao càng thêm vừa lòng.

Công Xã cần nhân tài không cao ngạo không nóng nảy như vậy.

Trên đường trở về, chủ nhiệm Hồ còn nói một chút chuyện danh sách đăng ký.

Nguyễn Dao nói cho bà biết đã gần xong rồi, chủ nhiệm Hồ rất hài lòng, quyết định ngày mai liền bắt đầu bắt người xây dựng quy tắc.

Thời gian nhanh chóng sang ngày hôm sau.

Người của đội sản xuất Tây Câu vẫn giống như bình thường, rời giường ăn cơm đi xuống ruộng bắt đầu làm việc.

Nhưng làm việc làm đến một nửa, trên đường cái đột nhiên xuất hiện ba chiếc xe ngựa, trên xe có tận mười mấy dân binh.

Mọi người ngây ra, xảy ra chuyện gì thế?

Lần trước hai người dân binh bắt Nguyễn Hưng Dân đi, lần này một phát nhiều người tới như vậy, vậy muốn bắt bao nhiêu người đây?

Đội trưởng Hồ cũng rất khiếp sợ, lập tức buông công cụ chạy tới: "Chủ nhiệm Hồ, sao cô cũng tới, mang nhiều người như vậy muốn làm gì thế?"

Chủ nhiệm Hồ nghiêm mặt nói: "liên đoàn phụ nữ từ lúc thành lập tới nay vẫn luôn tuyên truyền đàn áp trẻ em phụ nữ là việc trái pháp luật, nhưng tất cả mọi người đều coi đó như gió thoảng bên tai, bây giờ là xã hội mới, trẻ con là đóa hoa của tổ quốc, phụ nữ là nhân dân của tổ quốc, tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào tổn thương bọn họ, cho nên —— hôm nay chúng tôi tới đây để bắt người!"

Đội trưởng Hồ: "!!!"

Nhóm xã viên: "!!"

Chủ nhiệm Hồ không để ý tới đội trưởng Hồ, quay đầu hỏi Nguyễn Dao đã đứng ở bên cạnh mình: "Đồng chí Nguyễn, danh sách đã làm xong chưa?"

Nguyễn Dao lấy danh sách đã chuẩn bị từ trước kia ra: "Chuẩn bị xong, tên trên đơn này đều là người bạo hành gia đình đàn áp phụ nữ của đội sản xuất, nhất là Vương Hữu Quý, nhiều lần ẩu đả vợ của hắn ta là Mã Xuân Hoa, tôi cảm thấy người như vậy phải là người thứ nhất bị bắt lại."

Chủ nhiệm Hồ cầm lấy danh sách đảo qua, phía trên có tên bảy tám người: "Được, vậy trước tiên bắt Vương Hữu Quý."

Vương Hữu Quý đãng xỉa răng: "???"

Ngay lập tức hắn lấy lại tinh thần, cầm lấy công cụ ở bên cạnh muốn đi đánh Mã Xuân Hoa: "Cái đồ phụ nữ cay độc nhà mày, có phải mày báo cáo ông đây đúng không?"

Mã Xuân Hoa bị dọa đến mặt mũi trắng bệch, hai chân như nhũn ra ngồi bệt trên mặt đất: "Tôi không có, không phải tôi. . ."

Vương Hữu Quý căn bản không thèm nghe, mắt thấy cái cuốc sắp dừng trên đầu Mã Xuân Hoa, hai người dân binh nhào tới, đưa hai tay hắn vắt ở sau lưng.

Vương Hữu Quý gầm thét: "Thả tao ra, tao đánh vợ của tao có làm sao?"

Nét mặt chủ nhiệm Hồ trầm xuống: "Mang về, để hắn đi đến nông trường suy nghĩ thật kỹ xem mình sai ở chỗ nào?!"

Đến lúc này còn không biết bản thân sai ở chỗ nào, người này quả nhiên phải giáo dục trọng điểm.

Dân binh động tác nhanh nhẹn cầm lấy dây thừng trói chéo tay Vương Hữu Quý, sau đó giống như nâng heo quăng người lên trên xe ngựa.

Mọi người: "......"

Mẹ già của Vương Hữu Quý thấy con trai bị bắt đi, lập tức tức giận đùng đùng.

Bà ta vỗ đùi mắng: "Cái đồ đàn bà sao chổi phá sản, đồ đê tiện nhà cô, thiên lôi sẽ đánh xuống, bà đây đánh chết cô!"

Nói xong bà ta xông lại túm lấy tóc Mã Xuân Hoa, mắt thấy bàn tay sắp rơi xuống trên mặt Mã Xuân Hoa.

Nguyễn Dao đi tới một phát bắt được cổ tay của bà ta , sắc mặt lạnh lẽo: "Đàn áp trẻ con phụ nữ không phân biệt nam nữ, loại mẹ chồng hung ác này cũng có thể bắt lại."

Đội trưởng Hồ gật đầu: "Thanh niên trí thức Nguyễn nói cũng đúng, hiện tại không phải xã hội phong kiến xã, không cần lấy con đường của xã hội cũ bắt nạt người khác, nếu không đều bắt hết lại."

Vì thế bà mẹ của Vương Hữu Quý cũng bị trói lại.

Mọi người: "...

Mấy tên đàn ông đánh vợ khác đều run lẩy bẩy.

Hai anh em Nguyễn Hưng Quốc và Nguyễn Hưng Dân vô cùng lo lắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận