Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 80. Tỏ tình 8

Chương 80. Tỏ tình 8


Hai mắt Ôn Bảo Châu sáng lên: "Nguyễn Dao, sau này tôi có thể rèn luyện cơ thể cùng cô được không, tôi cũng muốn hạ gục ba Đinh Văn Lâm."

Đinh Văn Lâm: "…"

Nguyễn Dao gật đầu: "Đương nhiên có thể, nhân cơ hội này tôi cũng nói với mọi người một chuyện, trước mắt tôi cũng chỉ là chủ nhiệm vỏ bọc của Liên Đoàn Phụ Nữ của đội sản xuất, sau này chắc chắn phải tiếp tục tuyển cán bộ, một trong những điều kiện tuyển cán bộ của tôi là có khả năng chiến đấu."

Mọi người: “...”

Đây là điều kiện kiểu gì thế?

Nguyễn Dao giải thích: "Mọi người đến đội sản xuất cũng được một thời gian rồi, người ở đây bình thường tương đối cao lớn. Chúng ta là con gái, sức lực hơi yếu một chút, cho nên phải rèn luyện thân thể tốt, ra sức đánh cho đến khi đối thủ sa cơ thất thế mới có uy thế. Nếu mọi người muốn vào Liên Đoàn Phụ Nữ, sau này có thể rèn luyện cùng với tôi."

Nghe vậy, tất cả mọi người ở đây đều sục sôi trong lòng, bao gồm cả Hồng Thắng Nam.

Hôm nay tát Nguyễn Hưng Dân hơn mười cái, dù tay rất đau, nhưng con mẹ nó quá đã.

Cả đời này cô ấy chưa bao giờ sảng khoái như vậy!

"Em họ, chị cũng có thể sao?"

Nguyễn Dao gật đầu: "Đương nhiên có thể, sau này chị Ba gọi tôi là Nguyễn Dao đi."

Hồng Thắng Nam nghe được lời khẳng định của cô thì vui vẻ ôm Tiểu Hồng Đậu hôn liền hai cái: "Cảm ơn em Nguyễn Dao."

Đây là lần đầu tiên Tiểu Hồng Đậu được mẹ hôn, đôi mắt trợn tròn môi nhỏ hơi hé, dáng vẻ bị dọa sợ.

Ai ngờ ngay sau đó cô bé cười khúc khích, còn dùng ngón tay út ấn lên mặt mình.

Nguyễn Dao xoa xoa tóc cô bé: "Sau này chị Ba có thể hôn Tiểu Hồng Đậu nhiều hơn, tôi thấy cô bé rất thích."

Hồng Thắng Nam gật đầu, vừa nãy cô ấy quá vui mừng nên mới nhịn không được mà hôn con gái, cô ấy cũng không ngờ con gái lại vui vẻ như vậy.

Vì vậy, ngay ngày hôm sau, trời vẫn còn chưa sáng, đội sản xuất Tây Câu có thêm một đội ngũ, bọn họ chạy bộ xung quanh đội sản xuất.

"Cố lên, chúng ta kiên trì thêm một lúc nữa."

"Kiên trì chính là thắng lợi, chạy đến cây du phía trước là có thể nghỉ ngơi rồi."

Những người dậy sớm trong đội sản xuất nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả đều ngây ra.

"Chủ nhiệm Nguyễn, mọi người đang làm gì vậy?"

Nguyễn Dao cười đáp: "Chào buổi sáng thím Thường, tôi đang dẫn mọi người cùng nhau rèn luyện thân thể, sắp đến thu hoạch vụ thu rồi, nếu cơ thể không khỏe, đến lúc đó làm sao làm việc cùng mọi người được?"

Tất cả mọi người nghe vậy đều nhịn không được mà cảm động: Thanh niên tri thức thật là tốt.

Ban đầu sau khi thanh niên tri thức đến đội sản xuất bọn họ còn rất lạ lẫm, nhưng chỉ vài ngày sau liền phát hiện những thanh niên tri thức này làm việc còn không bằng trẻ con mười mấy tuổi, trong lòng mọi người ít nhiều gì cũng có chút ý kiến.

Bây giờ nhìn thấy họ cố gắng tiến bộ như vậy, những khó chịu trong lòng mọi người về việc đó cũng tiêu tán theo.

Họ đều là những đứa trẻ đến từ thành phố, không biết làm ruộng cũng là điều bình thường, nhưng để bọn họ nhận thức được như vậy đúng là hiếm thấy.

Chạy đến dưới gốc cây du, ngoại trừ Nguyễn Dao thì những người khác đều mệt mỏi đến mức gần như nằm xuống.

Nguyễn Dao thở hổn hển: "Bây giờ không được ngồi, đứng dậy hít thở sâu cùng tôi."

Mọi người làm theo.

Bây giờ điểm thanh niên tri thức hiển nhiên đã coi Nguyễn Dao là đội trưởng thanh niên tri thức.

Vì Hồng Thắng Nam đến điểm thanh niên tri thức ở nên cô ấy liền chủ động gánh vác công việc nấu cơm, buổi sáng cô ấy nấu canh chua cho mọi người.

Canh chua là mì ống được làm từ nước ngô lên men, kết hợp với tương ớt và củ cải thái hạt lựu, trong vị chua có vị cay, hương vị thanh thanh tinh tế, cực kỳ ngon miệng.

Ăn sáng xong, Hồng Thắng Nam nhìn chỗ trống rỗng trong sân, cô ấy chạy đi mượn đội trưởng Hồ một cái cuốc, sau đó sửa sang lại ruộng rau trong sân.

"Ở đây trồng rau hẹ, ở đây trồng cải trắng, ở đây trồng một ít cà chua, chờ cho đến khi rau phát triển thì sau này mọi người không cần đổi rau với người khác nữa."

Nguyễn Dao kéo tay Tiểu Hồng Đậu chơi đùa: "Chị Ba thật sự là một người giỏi trồng rau, tôi thì không trồng rau được."

Mặc dù cô lớn lên ở vùng núi, nhưng bà Lưu nhận nuôi cô không kiếm sống bằng nghề trồng rau, bà có tay nghề cắt tóc rất giỏi, Nguyễn Dao đi theo bà học được bảy tám phần.

Sau tối hôm qua thì Tiểu Hồng Đậu đã quen thuộc với Nguyễn Dao, lúc này thấy Nguyễn Dao không nhìn mình, con ngươi như quả nho đen của cô bé đảo quanh, tiến lại gần hôn lên mặt Nguyễn Dao một cái.

Hôn xong cô bé vùi đầu vào cổ Nguyễn Dao, cô bé xấu hổ.

Đôi môi của cô bé mềm nhũn, Nguyễn Dao được hôn đến mức tim cũng tan chảy rồi.

Hồng Thắng Nam lại chua xót: " Cho tới bây giờ Tiểu Hồng Đậu cũng chưa từng đối xử với chị như vậy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận