Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 340. Trưởng xưởng nữ đầu tiên của cả nước 5

Chương 340. Trưởng xưởng nữ đầu tiên của cả nước 5


Sa Y Nhiên biết mình nói gì cũng không thể lay chuyển được quyết định của cô nên đành phải gật đầu: "Vậy sau này nếu tôi có chỗ nào không hiểu có thể đến hỏi cô được không?"

Nguyễn Dao gật đầu: "Đương nhiên, tôi không có ý định rời khỏi căn cứ, lúc nào cô cũng có thể đến tìm tôi."

Trong lòng Sa Y Nhiên vô cùng không muốn, thật ra ngay từ đầu cô ấy không nghĩ đến chuyện sẽ làm bạn với Nguyễn Dao, cô ấy chỉ muốn vượt qua cô, nhưng từ khi ở chung cô ấy đã học được rất nhiều chuyện từ Nguyễn Dao.

Hai người cùng nhau đi đến văn phòng của bí thư Trịnh để nói chuyện này với ông.

Bí thư Trịnh suy nghĩ một lúc rồi nói: "Được, sau này đội khai thác dầu giao cho Sa Y Nhiên phụ trách, về phần công xưởng, cô toàn quyền phụ trách, tôi bổ nhiệm cô làm trưởng xưởng nhà máy."

"!!!"

Câu này vừa dứt, Nguyễn Dao và Sa Y Nhiên ngẩn cả người.

Một lúc lâu sau Nguyễn Dao mới hồi phục tinh thần: "Bí thư Trịnh, bác không nói nhầm chứ?"

Bí thư Trịnh bỏ bút trong tay xuống: "Tôi còn chưa già đến mức lẩm cẩm đâu, tôi bổ nhiệm cô làm trưởng xưởng vì tôi cảm thấy năng lực của cô xứng đáng với chức vụ này, hơn nữa cô còn có tinh thần trách nhiệm, chẳng lẽ cô không làm được sao?"

Nếu là lúc Nguyễn Dao mới đến căn cứ chắc chắn ông sẽ không để Nguyễn Dao làm trưởng xưởng, nhiều lắm cũng chỉ có thể làm phó trưởng xưởng, nhưng qua chuyện đội khai thác dầu nữ, ông đã nhìn ra được năng lực của cô.

Mắt Nguyễn Dao sáng lên: "Tôi có thể làm được! Tôi nhất định sẽ xử lí tốt chuyện của công xưởng, nhất định sẽ không phụ sự kì vọng của bí thư Trịnh!"

Bí thư Trịnh gật đầu: "Rất tốt, tôi sẽ chờ tin tức tốt của cô."

Hai người ra khỏi văn phòng, Sa Y Nhiên nhìn Nguyễn Dao bằng ánh mắt hâm mộ sùng bái: "Chúc mừng cô Nguyễn Dao, cô thật sự khiến tôi kính phục, chỉ sợ cả đời này cũng không thể vượt qua cô!"

Giữa ánh nắng chói chang thiêu đốt mặt đất, tiếng ve sầu ở trên cây kêu vang trời.

Nguyễn Dao lau mồ hôi trên trán đi: "Đừng tự coi thường bản thân, chuyện này không hợp với tính cách của cô chút nào, chẳng lẽ cô thật sự cam tâm tình nguyện để tôi đè ép cả đời như vậy sao?"

Trong lòng Sa Y Nhiên xuất hiện sự cạnh tranh, cô ấy cao giọng đáp lại: "Đương nhiên không cam tâm, tôi nhất định sẽ càng cố gắng hơn để có ngày thắng nổi cô!"

Cô ấy phải học tập Nguyễn Dao, nhanh chóng tiến bộ và tiến bộ.

Nguyễn Dao vỗ vai cô ấy: "Vậy tôi đợi cô."

Tin tức Nguyễn Dao được bổ nhiệm làm trưởng xưởng vừa được truyền ra, toàn bộ căn cứ đều kinh ngạc.

"Ông trời ơi, trước đó tôi nghe nói đồng chí Nguyễn làm phó trưởng xưởng tôi đã rất chấn động rồi, không ngờ bí thư Trịnh lại trực tiếp để cô ấy làm trưởng xưởng!"

"Kinh ngạc thì kinh ngạc, tôi cảm thấy cô ấy có năng lực làm vậy, cô ấy đúng là thực chí danh quy*."

*Thực chí danh quy là một thành ngữ chỉ "thu được cả lợi ích thực tế và danh dự" hoặc "chỉ cần có kết quả thực tế, thì danh tiếng cũng theo đó mà đến.

"Tôi cũng cảm thấy như vậy, nhưng vẫn cảm thấy chấn động như cũ, nói như vậy thì đồng chí Nguyễn chính là trưởng xưởng nữ đầu tiên của cả nước đúng không?"

"Chắc vậy, cho đến bây giờ tôi cũng chưa từng nghe qua đồng chí nữ nào làm trưởng xưởng."

Hơn nữa Nguyễn Dao mới chỉ hai mươi tuổi, còn trẻ như vậy đã làm trưởng xưởng nữ, thật sự chưa từng có ai nghe thấy hay nhìn thấy.

Toàn bộ căn cứ đều thảo luận về chuyện này.

Sau khi Lâu Tuấn Lỗi biết chuyện này, cậu dí dỏm nói với Tần Lãng: "Lãng ơi, đồng chí Nguyễn thành trưởng xưởng, anh có lo lắng sau này có người nói anh ăn bám không?"

Tần Lãng lạnh lùng nhìn cậu: "Cậu cho rằng ai cũng có thể ăn bám sao? Ít nhất cậu muốn ăn cũng không ăn được."

"..."

Lâu Tuấn Lỗi thật muốn tát cho mình một cái thật mạnh, này thì nhanh mồm này! Này thì nhanh mồm này!

Tần Lãng chỉnh sửa xong tài liệu thì đưa cho Lâu Tuấn Lỗi: "Đêm nay nhờ cậu tăng ca một mình, tôi muốn tan làm trước."

Lâu Tuấn Lỗi nhìn anh với ánh mắt “anh không biết xấu hổ”, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc: "Không phải đã nói tối nay cùng nhau tăng ca sao? Sao anh lại muốn xin nghỉ phép?"

Tần Lãng nói một cách đương nhiên: "Hôm nay Dao Dao được bổ nhiệm làm trưởng xưởng, tất nhiên tôi phải về sớm một chút để chuẩn bị chúc mừng cô ấy."

Lý do này miễn cưỡng có thể chấp nhận được, Lâu Tuấn Lỗi uất ức tiếp tục hỏi: "Vậy anh chuẩn bị chúc mừng đồng chí Nguyễn như thế nào?"

Tần Lãng: "Đương nhiên là làm một bàn đồ ăn những món cô ấy thích."

Lâu Tuấn Lỗi đưa ra lời khuyên thấm thía: "Tôi nói này, anh không thể nuông chiều cô ấy như vậy được, nếu không sau này chắc chắn cô ấy sẽ trèo lên đầu anh làm mưa làm gió, anh nên để đồng chí Nguyễn hầu hạ mình mới đúng."

Tần Lãng đưa mắt nhìn cậu: "Cuối cùng tôi cũng hiểu rõ."

Mặt Lâu Tuấn Lỗi toàn là dấu chấm hỏi: "Anh hiểu rõ cái gì cơ?"

Tần Lãng: "Hiểu rõ vì sao đồng chí nữ ở căn cứ lại nhìn cậu thấy chướng mắt."

Lâu Tuấn Lỗi: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận