Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 249. Thật là xấu hổ mà 1

Chương 249. Thật là xấu hổ mà 1


Bạn có thể biết được một người phụ nữ đang tốt đẹp trong tình yêu hay hôn nhân bằng cách nhìn vào khuôn mặt của cô ấy.

Mọi người thấy Nguyễn Dao mang theo vẻ mặt hồng hào trở về, liền biết “người yêu” của cô rất tốt với cô.

Một đường trở về điểm thanh niên tri thức, không ngừng có người trêu ghẹo cô.

“Phó trưởng xưởng Nguyễn, khi nào làm tiệc cưới nhớ nhất định đừng quên chúng tôi nha.”

“Đúng vậy, đúng vậy, ngay cả tiền mừng cưới tôi cũng đã chuẩn bị xong rồi, cũng phải nói, người yêu của Phó trưởng xưởng Nguyễn thật sự rất đẹp trai, làng trên xóm dưới chưa từng thấy ai đẹp trai như cậu ta.”

“Phó trưởng xưởng Nguyễn chính là cô gái xinh đẹp nhất làng trên xóm dưới, cô và người yêu của cô đứng chung một chỗ giống như kim đồng ngọc nữ vậy, rất xứng đôi.”

Nguyễn Dao bị nói đến đỏ mặt, giải thích với mọi người Tần Lãng không phải là người yêu của cô, không biết tại sao mọi người lại không tin, tất cả đều nghĩ cô đang xấu hổ.

Mẹ nó thật là xấu hổ mà.

Ai ngờ trở lại điểm thanh niên tri thức, lại bị truy hỏi thêm một loạt, nhất là Thẩm Văn Thiến, còn nhiều chuyện hơn cả phóng viên nữa.

Nguyễn Dao quá đau đầu, giơ tay ngăn cản cô ta: “Được rồi, đừng nói chuyện của tôi nữa, các cô nói thử xem, trước khi nghỉ tết, tôi đã nói với cô và Lâm Ngọc chuyện chủ nhiệm của đội sản xuất Liên đoàn Phụ nữ, bây giờ hai người các cô có ý kiến gì.”

Thẩm Văn Thiến giống như là học sinh dở bị giáo viên gọi lên kiểm tra bài, phút chốc bị ấp úng, nói: “Tôi, tôi không có ý kiến gì.”

Lúc đầu cô ta muốn tranh giành thử vị trí chủ nhiệm đội sản xuất Liên đoàn Phụ nữ này, nhưng trong nhà Đinh Văn Lâm gửi đến một lá thư, nói muốn giới thiệu người yêu cho cậu, tình cờ cô ta đọc được, lúc cô ta giận đến điên người, còn cào lên mặt của Đinh Văn Lâm nữa.

Chẳng qua sau lần đó, hai người bọn họ mở cánh cửa lòng, cũng thừa nhận tình cảm dành cho nhau, sau đó tâm tư của cô đều dành hết cho chuyện yêu đương, hoàn toàn quên mất chuyện đội sản xuất Liên đoàn Phụ nữ.

Đối với chuyện trong đầu Thẩm Văn Thiến toàn chuyện yêu đương kia, Nguyễn Dao cũng không kinh ngạc chút nào, cũng không nói gì, đó là sự lựa chọn của cá nhân thế thôi.

Cô nghiêng đầu nhìn về phía Lâm Ngọc: “Vậy còn cô?”

Lâm Ngọc đắn đo nói: “Tôi muốn tranh thủ thử xem, hai tháng trước tết tôi có đi thăm những người phụ nữ bị bức hại trong đội sản xuất trước kia, cũng nắm rõ được tình hình mới nhất của các cô ấy, bởi vì hoạt động của Liên đoàn Phụ nữ được tuyên truyền đúng chỗ cho nên đến nay tạm thời đội sản xuất không xuất hiện tình huống ngược đãi phụ nữ và trẻ em, tuy nhiên tôi nhận ra là, trẻ em, đặc biệt là trẻ em gái thường không có cơ hội đi học, tôi cảm thấy việc tiếp theo Liên đoàn Phụ nữ cần phải làm chính là đề cao tỷ lệ đi học của trẻ em.”

Nguyễn Dao cười nói: “Rất tốt, trước kia tôi còn lo lắng cô không có cách nào gánh vác được, bây giờ có vẻ cô làm rất khá, trở về tôi sẽ đề cử cô với chủ nhiệm Hồ, hy vọng cô không ngừng cố gắng, tiếp tục cố gắng.”

Vấn đề đi học và tảo hôn của đội sản xuất, thậm chí là toàn bộ công xã đều chuyện vô cùng nghiêm trọng, trước đó cô cũng đã ý thức được vấn đề này, nhưng bây giờ người dân không có ý thức đi học văn hóa, quy chung lại cũng là do quá nghèo.

Ngay cả chuyện ấm no cũng là một vấn đề, làm gì còn dư tiền để cho con cái đi học chứ, cho nên cô mở công xưởng, trừ việc muốn giúp phụ nữ vực dậy, còn muốn đợi khi kinh tế phát triển, có thể giải quyết vấn đề đi học của trẻ em.

Lâm Ngọc kích động đến mặt mũi đỏ bừng: “Được, tôi nhất định sẽ tiếp tục cố gắng.”

Thật ra lúc đầu cô ấy cảm thấy mình không có cách nào gánh vác được cả, từ sâu trong lòng cô ấy luôn thấy rất sợ đàn ông, nhất là mấy tên du côn, vừa thấy bọn họ cô ấy đã run rẩy muốn khóc.

Mỗi lần cô ấy muốn từ bỏ, trước mắt lại hiện là hình ảnh của Nguyễn Dao, cô xinh đẹp lại kiên cường như hoa mai vàng, tản ra mùi thơm mê người ở trong trời đông giá rét, cô ấy cảm thấy nếu như cô ấy từ bỏ như vậy, vậy thì quá có lỗi với những giúp đỡ mà lúc trước cô đã làm cho cô ấy.

Sau khi được khích lệ, mỗi ngày cô ấy đều buộc mình phải hành động, ép mình đi đối mặt với đám đàn ông trong đội sản xuất, sau đó có một ngày cô phát hiện, khi cô ấy trợn mắt trừng những tên du côn kia, bọn họ sẽ sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận