Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 99. Liêu muội 3

Chương 99. Liêu muội 3


Nguyễn Dao quả thực chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, bị đánh thành cái dạng này còn mềm lòng, cô hận không thể nói một câu đáng đời.

"Hãm hại trẻ em phụ nữ là chuyện vi phạm pháp luật, tuy rằng tôi không phải đồng chí công an, nhưng mà nếu như vừa nãy chị đang nói dối, vậy cũng giống như làm giả khẩu cung, làm giả khẩu cung tất nhiên phải bị bắt lại, Trâu đại tỷ, chị hiểu rõ rồi chứ, rốt cuộc chị có làm giả khẩu cung không?"

Trâu Đại Hoa hoàn toàn lờ mờ: "!!!"

Nói dối, bản thân cũng bị nhốt lại, sau này được thả ra, nhà chồng cô ấy khẳng định sẽ không tha thứ cho cô ấy, nói không chừng còn có thể đuổi cô ấy.

Kiên trì báo cáo, người nhà kia của cô ấy sẽ bị nhốt lại, nhưng tốt xấu gì cũng có một tia hy vọng, nếu như được cải tạo tốt, vậy tất cả đều vui mừng.

Giữa việc mình chết và đối phương chết, Trâu Đại Hoa từ chối đã lâu, cuối cùng lựa chọn để chồng cô ấy đi chết.

Nguyễn Dao hài lòng gật đầu: "Trâu đại tỷ yên tâm trở về chờ tin tức, chúng tôi hứa hẹn nhất định sẽ giúp chị cải tạo được người kia.”

Trâu Đại Hoa: "..." Hoàn toàn không có cách nào để yên tâm.

Kế tiếp lại có mấy người phụ nữ lại đây, đều bị Nguyễn Dao dùng phương pháp lừa lên thuyền giặc.

Về phần bị đánh tới nghiêm trọng nhất của Mã Xuân Hoa lại chậm chạp không hề xuất hiện, có điều Nguyễn Dao vẫn viết tên Vương Hữu Quý lên.

Điển hình như vậy không bắt lại, hiệu quả kinh hãi sẽ suy giảm nhiều.

Ngày hôm sau, chú Thúc đột nhiên từ Công Xã đánh xe ngựa tới, nói chủ nhiệm Hồ bảo cô lên Công Xã một chuyến.

Nguyễn Dao không trì hoãn, thu thập đồ đạc một chút thì cùng chú Thúc rời đi.

Xã viên của đội sản xuất nhìn thấy Nguyễn Dao hấp tấp đi, thảo luận ầm ĩ.

"Có thể đánh gía thành người của phần tử tiên tiến rõ ràng không giống, trước kia khi Tú Hồng ở đội sản xuất, cán bộ của Công Xã có khi nào kêu bà đâu?"

"Đúng vậy, hiện tại tuy rằng bà làm trợ lý của Công Xã, nhưng mỗi ngày còn phải tự mình đi bộ tới Công Xã, đâu giống với chủ nhiệm Nguyễn, đều là Công Xã phái xe tới đón cô ấy."

Nghe thảo luận của mọi người, trong mắtÔn Bảo Châu tràn đầy hâm mộ và kính nể: "Nguyễn Dao thực sự quá lợi hại, tôi muốn học tập cô ấy, tôi muốn vào liên đoàn phụ nữ với Nguyễn Dao cùng nhau tiến bộ!"

Nói xong cô ấy đổ mồ hôi như mưa, càng thêm ra sức mà làm việc.

Thẩm Văn Thiến ở một bên nghe thế như gặp phải kẻ địch mạnh, cô ta dùng ánh mắt căm hận liếc nhìn Ôn Bảo Châu một cái.

Nguyễn Dao vốn thích cô ta nhất, nhưng bởi vì sự xuất hiện của Ôn Bảo Châu, Nguyễn Dao không giống như trước khi thích cô ta nữa.

Không được, cô ta không thể khiến cho Ôn Bảo Châu đoạt mất danh tiếng của cô ta, cô ta cũng muốn vào liên đoàn phụ nữ với Nguyễn Dao để cùng nhau tiến bộ.

Nghĩ như vậy, Thẩm Văn Thiến đoạt lấy cái cuốc trong tay Đinh Văn Lâm, dùng sức điên cuồng nện xuống rẫy cỏ.

Cô ta phải làm chiến sĩ thi đua!

Cô ta muốn vào liên đoàn phụ nữ!

Nguyễn Dao là của cô ta!!

Đinh Văn Lâm bị cướp đi cái cuốc: "..."

Không biết có phải vừa rồi cậu nhìn lầm hay không, cậu cảm thấy được ánh mắt vừa rồi Thẩm Văn Thiến nhìn Ôn Bảo Châu giống như đang nhìn tình địch.

Sau khi bước vào Công Xã.

Chủ nhiệm Hồ nhìn thấy Nguyễn Dao tới, lập tức cười nói: "Thanh niên trí thức Nguyễn, tôi muốn để cô cùng tôi đi gặp chủ tịch Thái, đề nghị của tập tranh là cô nói ra, đợi lát nữa chủ tịch Thái hỏi tới, cô giải thích rõ ràng hơn tôi."

Ngoài trừ nguyên nhân này, chủ nhiệm Hồ lo lắng tài ăn của bản thân không được, không có biện pháp nào thuyết phục chủ tịch Thái, cho nên sau khi cân nhắc bà liền quyết định mang theo Nguyễn Dao.

Nguyễn Dao: Còn có loại chuyện tốt này sao?

Trong lòng Nguyễn Dao mừng thầm, trên mặt lại bình tĩnh nói: "Tôi nghe theo sắp xếp của chủ nhiệm."

Chủ nhiệm Hồ hài lòng gật đầu.

Trẻ tuổi như thanh niên trí thức Nguyễn không chỉ tài giỏi mà có bản lĩnh, càng hiếm thấy hơn là một chút thói kiêu ngạo đều không có, về sau nếu như bà nếu muốn bồi dưỡng người nối nghiệp, thanh niên trí thức Nguyễn ngược lại là người lựa chọn tốt.

Ngồi xe ngựa của chú Thúc, Nguyễn Dao và chủ nhiệm Hồ cùng nhau đi vào trấn Chính Phủ.

Đây là lần đầu Nguyễn Dao tiên tới đây, trấn Chính Phủ so với tưởng tượng của cô nhỏ hơn, kiến trúc cũng có chút cũ nát, có điều mặt đường được dọn dẹp rất sạch sẽ, vách tường viết các loại quảng cáo màu đỏ.

Chủ nhiệm Hồ mang theo Nguyễn Dao trực tiếp đi tới văn phòng của chủ tịch Thái.

Chủ tịch Thái nhìn thấy chủ nhiệm Hồ tới đây, kỳ quái nói: "Sao chủ nhiệm Hồ lại tới đây, có phải có chuyện gì không?"

Chủ nhiệm Hồ cũng không phải người hàm hồ, đi thẳng vào vấn đề liền nói ra mục đích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận