Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 415. Phiên ngoại 11

Chương 415. Phiên ngoại 11


Nhưng khi đến khu An Nhĩ Tát để hỏi thăm, anh mới phát hiện ra mọi chuyện không đến nỗi tồi tệ như anh tưởng tượng, em gái không chỉ trở thành nữ xưởng trưởng đầu tiên của cả nước, mà giờ cô còn thi đậu vào một trường đại học, năm nào cũng đứng nhất khoa. Biết được tin tức này, trong lòng anh và cha tự hào cùng vui mừng khôn kể, đồng thời cũng rất bồn chồn lo lắng.

Anh không biết liệu em gái mình có ôm hận trong lòng vì những gì đã xảy ra hồi đó, có oán trách bọn họ hay không. Được mấy người ở đại viện tại thủ đô đánh tiếng, họ mới biết chuyện hai vợ chồng Nguyễn Bảo Vinh không hề đối tốt với em gái, thậm chí có thể hình dung bằng hai từ hà khắc, vì vậy lúc này mới nói được một nửa, anh đã không còn dũng khí tiếp tục nữa.

Nguyễn Dao nghe đến đây, trong lòng phút chốc sáng tỏ: “Nếu tôi đoán không lầm, người con gái hay em gái hai người đang tìm chắc là tôi nhỉ.”

Thấy Nguyễn Dao bình tĩnh như vậy, Nguyễn Khang và Nguyễn Gia Niên nhất thời không biết cô đang nghĩ gì.

Nguyễn Khang thận trọng dè dặt nói: “Đúng vậy, chúng ta đã đi hỏi thăm rồi, con chính là đứa trẻ chúng ta gửi cho nhà họ Nguyễn chăm sóc hồi đó, cả một nhà họ Nguyễn kia đúng thật là đồ vô ơn, hồi đó bọn họ hứa sẽ chăm sóc con thật tốt, thế mà lại đối xử với con như thế, có điều người làm cha làm mẹ như chúng ta cũng không đúng, năm đó lẽ ra chúng ta nên bất chấp tất cả đưa con theo.”

Năm ấy họ để lại cho nhà họ Nguyễn rất nhiều tiền, còn dự định sẽ quay lại đón người ngay khi ổn định ở nước ngoài, nhưng ai biết một khi đã ra đi liền không về được, những năm này họ đều sống trong hối hận, đặc biệt là vợ ông, đến tận giây phút trước khi chết, bà vẫn nhắc mãi điều có lỗi với con gái.

Bộ dáng Nguyễn Gia Niên cũng là thận trọng dè dặt: “Năm đó cha mẹ vì không còn lựa chọn nào khác mới để em lại trong nước. Họ đã phải sống trong dày vò suốt những năm qua. Anh biết trong lòng em chắc chắn không dễ chịu, về sau nhất định chúng ta sẽ bù đắp cho em. “

Nguyễn Dao: “Đúng là vợ chồng nhà họ Nguyễn đối xử tệ với tôi, nhưng đó đều là chuyện trước đây. Hiện tại tôi sống rất tốt, hai người không cần phải lo lắng, trong lòng tôi không có oán hận gì cả.”

Thời thế loạn lạc, quá nhiều người có quá nhiều sự bất đắc dĩ và không biết làm sao, hầu như ngày nào cùng có gia đình phải ly tán, nếu thực sự nhà họ Nguyễn muốn bỏ rơi con gái mình thì đã không quay lại tìm vào lúc này.

Bi kịch và bất lực do thời cuộc tạo ra, có cố gắng truy sâu đến cùng cũng vô nghĩa.

Mặc dù vẻ ngoài của Nguyễn Dao vẫn bình tĩnh đến khó tin, nhưng ánh mắt và biểu cảm của cô ấy quả thực không có vẻ gì là oán giận, hai cha con nhà họ Nguyễn đồng thời thở phào nhẹ nhõm, nhưng thái độ của con gái/em gái với họ lại không thân thiết, có điều chuyện này cũng dễ hiểu thôi, dù sao thì từ nhỏ đã không cùng chung sống, sau này chỉ đành từ từ đối xử tốt với cô.

Tin tức cha ruột và anh hai của Nguyễn Dao từ nước ngoài về tìm cô, đồng thời quyên góp một triệu nhân dân tệ cho trường đại học này đã lan nhanh tựa sải cánh, nháy mắt lan ra khắp trường.

Mọi người đều đang bàn tán về chuyện này.

“Thật sự là người khác mệnh cũng khác, bạn học Nguyễn quá may mắn đi, bản thân đã xinh đẹp xuất sắc, chồng con cũng đẹp như vậy, nay lại có gia đình Hoa kiều yêu nước, quả là làm người ta hâm mộ không thôi.”

“Còn phải nói sao, trước đây tôi thiếu chút nữa còn tưởng bạn ấy là cô nhi. Không ai ngờ được người nhà bạn ấy lại tài giỏi đến vậy, tương lai sau này nhất định sẽ rất xán lạn.”

“Mấy người nói xem bạn học Nguyễn có nhân cơ hội ra nước ngoài luôn không?”

“Có khả năng đấy. Nếu là tớ, tớ nhất định đi nước ngoài một chuyến, đời này cũng không còn gì hối tiếc.”

Bàn tán từ việc hâm mộ Nguyễn Dao ra sao, đến việc liệu cô có đi nước ngoài, có ly hôn với chồng bỏ rơi con gái hay không, Nguyễn Dao bỗng trở thành trung tâm của mọi chủ đề.

Thân là nhân vật trong đề tài bàn tán, Nguyễn Dao lại rất bình tĩnh, cô gọi điện nói với Tần Lãng việc cha và anh hai cô trở về nhận người thân, sau đó còn sắp xếp cho hai bên gặp mặt.

Thông thường là cha vợ nhìn con rể, càng nhìn càng không vừa mắt, chẳng qua hai cha con họ Nguyễn chẳng có lập trường để không vừa mắt, càng huống chi Tần Lãng bất kể là tài năng hay nhân phẩm đều xuất sắc bậc nhất, hai cha con nhà họ Nguyễn dù muốn bới lông tìm vết cũng không biết bới từ đâu.

Lúc đầu Tần Lãng còn cảnh giác hai người cha vợ cùng anh vợ đột nhiên từ đâu nhảy ra này, nhưng hai người chỉ một lòng muốn bù đắp cho Nguyễn Dao, các loại đồ bổ cùng những thứ khác mua rồi gửi thẳng đến nhà họ, cả một phòng cũng chứa không hết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận