Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 191. Thăng quan phát tài 3

Chương 191. Thăng quan phát tài 3


Sau khi bí thư Trần chuẩn bị tốt các loại văn kiện và tài liệu, bảo lão Chung đánh xe ngựa tiễn ông và Nguyễn Dao cùng tiến lên huyện thành.

Lão Chung không biết chuyện Nguyễn Dao đạt được đơn đặt hàng mười nghìn tệ, nhưng ông ta nhìn thấy cả một đường bí thư Trần cao hứng không ngậm miệng được, trong lòng liền suy đoán có chuyện tốt.

Huống chi nào có ai làm trợ lý, lại còn là trợ lý của Liên đoàn Phụ nữ của đội sản xuất mà lại có thể thường xuyên đi theo lãnh đạo đi đến trấn chính phủ?

Chỉ có một mình thanh niên trí thức Nguyễn làm được.

Nghĩ vậy, thái độ của ông ta với Nguyễn Dao càng tôn trọng hơn ngày xưa mấy phần.

Trải qua một giờ xóc nảy, xe ngựa “rong ruổi” đến trấn chính phủ, bí thư Trần trực tiếp dẫn theo Nguyễn Dao đi tìm bí thư Tống của trấn chính phủ.

Bí thư Tống nhìn thấy bí thư Trần, kì quái nói: “Đồng chí Trần Vĩnh, sao ông lại tới đây?”

Bí thư Trần đi vào nói: “Bí thư Tống, tôi tới đây là có việc báo cáo với ngài. Lúc trước đồng chí của Liên đoàn Phụ nữ thuộc đội sản xuất chúng tôi triển khai hoạt động chỉnh đốn nếp sống, trong khoảng thời gian này nếp sống của đội sản xuất có thay đổi rất lớn với ngày xưa, đồng chí Nguyễn Dao của đội sản xuất chúng tôi một lòng suy nghĩ vì nữ đồng chí, liền muốn triển khai một đội ngũ thủ mỹ công nghệ nữ, để huấn luyện tăng lên kỹ năng thủ công mỹ nghệ của nhóm nữ đồng chí.”

“Ban đầu tưởng rằng là chuyện nhỏ, ai nghĩ đến đồng chí Nguyễn Dao này thật sự quá là giỏi, mấy cô ấy thật sự cầm hàng mẫu làm được giành được hợp tác với công xưởng tủ gỗ Đông Thăng của thị trấn, không chỉ thế, đơn đặt hàng cũng đã ký hợp đồng, tôi chỉ có thể tranh thủ thời gian dẫn người tới xử lý thủ tục của công xưởng.”

Bí thư Trần có thể ngồi vào vị trí của bí thư, cũng không phải kẻ ngu dốt, trong lời này đều mang theo công lao của ba phía là công xã, Liên đoàn Phụ nữ và Nguyễn Dao.

Nghe vậy, bí thư Tống cũng có chút giật mình.

Ông ta đem hợp đồng lấy lại đây lướt qua một lần, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Nguyễn Dao: “Vị này hẳn là đồng chí Nguyễn rồi? Tôi nhớ được tập tranh trước đó hình như cũng là cô đề cập tới?”

Nguyễn Dao tiến lên hai bước, gật đầu: “Xin chào bí thư Tống, tôi chính là Nguyễn Dao, tập tranh lúc trước là chủ ý của tôi nói ra.”

Bí thư Tống gật đầu tán thưởng: “Rất tốt, là một đồng chí thật sự giỏi, về sau không ngừng cố gắng.”

Khuôn mặt nhỏ Nguyễn Dao làm vẻ nghiêm túc: “Dạ, nhất định tôi sẽ không ngừng cố gắng, không phụ lòng bồi dưỡng và chờ đợi tổ chức và các lãnh đạo.”

Bí thư Tống thấy bí thư Trần đã chuẩn bị văn kiện và mấy loại tài liệu ổn thỏa rồi, ông ta hỏi một số vấn đề, lại nghiêm túc xét duyệt một lần, nhìn không có vấn đề, lúc này mới ký tên và đóng dấu ở trên đó.

“Đồng chí Trần Vĩnh, tuy rằng mở công xưởng là chuyện tốt, nhưng phải nhớ lấy tôn chỉ vì nhân dân phục vụ, bất cứ lúc nào cũng không thể quên sơ tâm.”

Bí thư Trần vội vàng gật đầu: “Bí thư Tống ngài yên tâm, chúng tôi là thật tâm nghĩ đến mưu cầu phúc lợi cho xã viên, chúng tôi kiên quyết không bắt người dân làm những điều vặt vãnh đâu.”

Ra khỏi văn phòng, trạng thái hưng phấn bí thư Trần còn chưa có giảm: “Thanh niên trí thức Nguyễn, lần này công xưởng có thể lập ra, công lao lớn nhất chính là của cô, lần này trở về, cô cũng đừng trở về Liên đoàn Phụ nữ, cô sẽ làm phó xưởng trưởng công xưởng bên này.”

Thanh niên trí thức Nguyễn làm phó trưởng xưởng, xưởng trưởng đương nhiên là bí thư ông đây.

Tiền lương mỗi tháng của trợ lý Liên đoàn Phụ nữ chỉ có mười lăm, tiền lương phó xưởng trưởng của một công xưởng có bốn mươi lăm tệ, hơn khoảng chừng ba mươi tệ!

Chuyện tốt như vậy đương nhiên Nguyễn Dao sẽ không từ chối.

Nhưng mà cô không có biểu hiện ra ngoài: “Cảm ơn bí thư Trần, chỉ là tôi cảm thấy vấn đề này nên thương lượng với chủ nhiên Hồ trước cho thỏa đáng ạ.”

Trước mắt cô chỉ là một trợ lý nho nhỏ, cho dù là bí thư Trần chủ động mở miệng, nhưng cô cũng không thể tự tiện chủ trương, nếu không tín nhiệm gây dựng với chủ nhiệm Hồ mấy ngày qua sẽ sụp đổ trong nháy mắt.

Bí thư Trần nhìn cô tuổi tuổi còn trẻ lại không bị danh lợi cám dỗ, trong lòng càng hài lòng: “Cô nói có đạo lý, việc này chốc nữa thương lượng với chủ nhiệm Hồ rồi mới quyết định.”

Sau khi bí thư Trần và Nguyễn Dao đi rồi, bí thư Tống kêu thư ký lên: “Trước đó có phải có đơn xin vào Đảng của một nữ đồng chí tên Nguyễn Dao không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận