Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 55. Nụ hôn nóng bỏng 4

Chương 55. Nụ hôn nóng bỏng 4


Ngay cả Chu Tú Hồng cũng ngẩn ngơ, đến tận nửa ngày giọng nói mới tìm lại giọng của mình: "Cô.....Cô nói đều là sự thật sao? Ta thực sự được đề bạt thành trợ lý công xã sao?"

Nguyễn Dao đưa văn kiện đặt vào tay bà, cười nói: "Đương nhiên là thật, văn kiện nhậm chức đều đã gửi xuống."

Nhưng lần này không phải tức giận, là do quá kích động mà ra.

Bà đã thực sự đã được đề bạt thành trợ lý của Công Xã Liên Đoàn Phụ Nữ!

Tuy rằng vẫn là trợ lý, nhưng đó là Công Xã, không chỉ có địa vị cao hơn chủ nhiệm Liên Đoàn Phụ Nữ của đội sản xuất, hơn nữa tiền lương từng tháng còn có thể nhiều hơn một khối tiền.

Kích động qua đi, Chu Tú Hồng ngẩng đầu lên nhìn Nguyễn Dao, lúng túng nói: "Nguyễn thanh niên tri thức, ta vừa mới . . . . ."

Nguyễn Dao ngắt lời bà nói, cười hì hì nói: "Thím Tú Hồng, về sau chúng ta chính là đồng nghiệp, có điều con mới gia nhập Liên Đoàn Phụ Nữ, rất nhiều chuyện còn không thông thạo, về sau có thể phiền thím chỉ đạo nhiều hơn con."

"Được được, về sau con có việc gì không hiểu cứ việc tìm đến hỏi ta."

Thật là một đứa trẻ nhạy cảm rộng lòng quan tâm lương thiện.

Bà đối đãi với Nguyễn thanh niên tri thức như vậy, cô cũng không chỉ không tức giận, ngược lại còn chủ động hóa giải xấu hổ cho bà, tâm lý Chu Tú Hồng vừa áy náy vừa cảm động.

Nguyễn Dao nhân cơ hội nói với mọi người: "Anh hùng thì không hỏi xuất xứ, giới tính và tuổi tác, trợ lý cũng giống như vậy, nhưng vừa rồi có không ít người lấy tuổi tác của thím Tú Hồng so sánh với tôi mà chế nhạo bà ấy, loại tư tưởng này cực kỳ không đúng, dựa theo các người nói, người lớn tuổi mới có thể làm trợ lý, vậy thì bên trong đội sản xuất có không ít người so với tuổi của đội trưởng Hồ lớn hơn, chẳng lẽ vị trí đội trưởng đội sản xuất này phải nhường cho mấy người không làm được?"

Đội trưởng Hồ không nghĩ tới việc này sẽ còn nguy hiểm đến vị trí của mình, lập tức trừng mắt: "Mẹ kiếp! Năm sau Lão Tào của Tào gia gần tám mươi tuổi rồi, bà ấy tuổi đã cao, các người muốn bà ấy đảm đương đội trưởng đội sản xuất sao?"

Người nhà Tào gia vội nói: "Đội trưởng Hồ, nhà của chúng tôi cũng không có ý này."

Lão Thái nhà bọn còn rời giường còn không dậy được, còn làm đội trường cái gì, ăn nói vớ vẩn.

Người vừa rồi cười nhạo Chu Tú Hồng sắc mặt không khỏi ngượng ngùng, bắt đầu trốn tránh trách nhiệm.

"Chúng tôi cũng là bị người khác thiên vị."

"Chính là, đều là Đào Hồng Trân và Đào gia nói hưu nói vượn, nếu không phải bọn họ, mọi người người cũng không cười nhạo Chu Tú Hồng."

Đào Hồng Trân: ".................."

Người Đào gia: "................"

Đội trưởng Hồ quay đầu trừng mắt nhìn bọn họ: "Tuyên truyền tư tưởng không chính xác, làm hư xã viên, tôi phải khấu trừ mỗi người các ngươi một phân."

Sắc mặt của Đồng Hồng Trân và người Đào gia nhất thời xanh mét rồi.

Nguyễn Dao thấy không còn ai dám nói chuyện tuổi tác nữa, khóe miệng không nhịn được nhếch cao lên.

Bất mãn cô mười chín tuổi, nếu ý kiến của mọi người về việc khi tuổi còn trở không thể làm cán bộ, về sau này cô làm như nào mới tiến vào Liên Đoàn Phụ Nữ?

**

Nguyễn Dao bị xã viên vây quanh yêu cầu hỏi chuyện tình bắt được gián điệp, thẳng tới khi đội trưởng Hồ đem người chạy về ruộng đất, cô mới có thể thoát thân trở lại thành thanh niên tri thức.

Cô đem đồ vật cất thật tốt, sau khi rửa mặt đi về hướng phòng bếp.

Mở cửa bảy sự kiện, củi gạo dầu muối tương dấm trà, cô còn tìm ra nguyên liệu nấu ăn còn lại, chuẩn bị đêm nay làm bánh bao ăn.

Tháp Lạp Đồ thuộc về vùng Đông Bắc, lương thực bên này chủ yếu lấy lúa mì cùng cao lương là chính, có điều Tháp Lạp Đồ chủ yếu là loại cao lương.

Tục ngữ nói, loại cái gì ăn cái gì, bên này ăn bột mì đều là dùng cao lương hoặc là lúa mì mài thành phấn, mài ra phấn mặc kệ là màu sắc hay là cảm giác, tự nhiên cũng không sánh nổi phấn Phú Cường, nhưng tại niên đại đây thiếu thốn của cải, có ăn thì đã rất thỏa mãn.

Hôm nay Nguyễn Dao chính là dùng cao lương phấn, cô đem nước chậm rãi rót vào bên trong bột mì, một bên quấy một bên cùng mặt xoa thành cục bột, sau đó dùng vải phủ lên trên để đậy lại.

Sau đó thừa dịp công phu tỉnh mặt, cô bắt đầu chuẩn bị nhân bánh.

Nguyên liệu nấu ăn không nhiều lắm, chỉ có mộc nhĩ đen, rau dại và cải củ hương cay do mẹ Ôn Bảo Châu làm.

Củ cải cắt thành từng miếng nhỏ, dùng hơn mười loại gia vị mà ướp thành, vừa thoải mái lại vừa giòn, thơm ngọt mang theo cay rát, bình thường củ cải làm ma lạt, không cần đến những đồ ăn khác có thể ăn đầy một chén cơm, cực kỳ kích thích.

Nguyễn Dao bỏ mộc nhĩ đen vào trong nước đi ngâm phát, rau dại rửa sạch sẽ cắt thành miếng nhỏ để dùng sau, chờ mộc nhĩ đen ngâm nở ra sau đó cắt thành miếng nhỏ, cùng hai thứ khác quấy thành nhân bánh.

Trờ Ôn Bảo Châu và đám người trở về từ ruộng đất, cả sân đã tràn ngập mùi thơm.

"Nguyễn Dao, cô làm món gì ngon vậy?" Ôn Bảo Châu nuốt nước bọt từ bên ngoài xông tới.

"Bánh bao chay."

Tuy rằng là bánh bao chay, hai mắt Ôn Bảo Châu vẫn sáng lên giống như bóng đèn: "Nguyễn Dao cô trở về thực sự quá tốt rồi, hai ngày này tôi tự mình làm cơm, cảm giác giống như ăn đồ ăn cho heo vậy."

Nguyễn Dao: "................."
Bạn cần đăng nhập để bình luận