Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 396. Người phụ nữ này, thật là thú vị 9

Chương 396. Người phụ nữ này, thật là thú vị 9


Sau khi trải qua phân tích điều tra, mọi người cảm thấy rất có khả năng là người quen ra tay, trong đó Giang Xuân Hoa còn cung cấp một tin tức hữu dụng, đó chính là mẹ nuôi của Nguyễn Dao và em gái đã từng đi đến nhà khách tìm cô.

Nhưng Vương Phân và Nguyễn Thanh Thanh, cả hai người này đều không ở lại nhà khách, muốn tìm được hai người bọn họ giống như tìm kim ở biển rộng, mà Nguyễn Dao vừa mới tới Dương Thành, người quen biết có hạn, liên hệ nhiều nhất chính là nhà họ Đinh.

Đây chính là nguyên nhân mà bí thư Trịnh cùng với Tần Lãng tới tận cửa.

Sau khi bí thư Trịnh nói rõ nguyên nhân, ông chỉ vào Tần Lãng, giới thiệu: “Vị này chính là Tần Lãng, đồng chí Tần, là người yêu của đồng chí Nguyễn.”

Tần Lãng vươn bàn tay trắng nõn thon dài: “Chào anh, đồng chí Đinh.”

Đinh Hạo Tư đối diện với đôi mắt sâu thẳm đen như mực của anh, một lúc sau mới nắm lấy tay anh, nói: “Chào anh, đồng chí Tần.”

Trước kia anh ta vẫn luôn cảm thấy bản thân anh ta là một chàng đẹp trai, có rất nhiều cô gái bên cạnh trộm thích anh ta, các mẹ các dì trong viện càng muốn anh ta trở thành con rể của nhà mình, sau khi anh ta biết Nguyễn Dao có người yêu rồi, mặc dù anh ta biết không thể nào làm ra mấy chuyện vô đạo đức được, nhưng kỳ thực trong lòng vẫn tồn tại một chút may mắn dù nhiều hay ít.

Anh ta nghĩ bản thân mình lớn lên đẹp trai lại ưu tú như vậy, nói không chừng đồng chí Nguyễn sẽ động tâm với anh ta, nhưng lúc này anh ta nhìn thấy Tần Lãng, anh ta mới biết được bản thân mình lúc trước buồn cười bao nhiêu.

Tần Lãng không biết tâm tư của Đinh Hạo Tư, anh nói thẳng vào vấn đề: “Chúng tôi nghi ngờ là người quen gây án, nhưng ở bên này Dao Dao quen thuộc với nhà họ Đinh của anh nhất, liệu anh có thể nói một chút về em họ Đinh Hạo Văn của anh không.”

Đinh Hạo Tư giật mình, anh ta cảm thấy người này thật sự có năng lực quá nhạy bén thấu suốt, lại có thể ngay lập tức nhận ra Đinh Hạo Văn có vấn đề.

Nhưng mà vốn dĩ anh ta đã hận không thể tự tay hỏi thăm tên súc sinh Đinh Hạo Văn này, tất nhiên bây giờ anh ta sẽ không che giấu cầu tình giúp Hạo Văn.

Sau khi đã hiểu được điệu bộ bình thường của Đinh Hạo Văn xong, đoàn người chạy nhanh sang bên nhà của Đinh Hạo Văn.

Cha mẹ Đinh Hạo Văn nhìn thấy đồng chí công an, ngay lập tức sợ hãi sắc mặt trắng bệch.

“Hạo Tư, con… Sao con lại dẫn theo đồng chí công an đến nhà, đã xảy ra chuyện gì?”

Một đồng chí công an tiến lên, mặt nghiêm túc nói: “Xin hỏi hai người là cha mẹ của Đinh Hạo Văn sao? Bây giờ Đinh Hạo Văn có ở nhà không?”

Cha Đinh: “Hạo Văn nó, nó không có ở nhà, đồng chí công an, đã xảy ra chuyện gì?”

Đồng chí công an: “Có một vụ án cần yêu cầu anh ta quay về cục cảnh sát phối hợp điều tra với chúng tôi, đêm qua anh ta có nhà không?”

Sắc mặt cha Đinh lập tức càng trở nên tái nhợt hơn nữa, ông ấp úng: “Ở, ở, buổi sáng hôm nay nó mới đi ra ngoài…”

Lời còn chưa kịp nói xong, hàng xóm cách vách đã phản bác lại: “Ông Đinh, ông như này là không trung thực, tối hôm qua trời đổ mưa lớn như vậy, ban ngày ông đứng ở cửa lải nhải, nói không biết Tiểu Văn nhà ông đã đi đâu, muộn như vậy mà còn chưa có về nhà.”

Cha Đinh cực kỳ tức giận: “Không nói gì cũng không bảo anh là người câm!”

Đồng chí công an quát lên: “Nói thành thật cho tôi, nếu như ông còn dám nói dối thì đưa cả ông về cục!”

Cha Đinh bị dọa run rẩy, cũng không dám nói dối nữa.

Đúng là không hỏi thì không biết, hỏi rất nhiều câu hỏi về Đinh Hạo Văn, gã vẫn luôn không đi làm, không làm việc, cả ngày chỉ chơi bời lêu lổng, thế mà lại thường xuyên có thể mang thịt về nhà, nhưng tiền trong tay gã làm sao mà có, hỏi cha Đinh cũng không biết.

Nhưng mà đồng chí công an cũng không phải chỉ ăn chay, bắt đầu điều tra mạng lưới mối quan hệ cá nhân của Đinh Hạo Văn, rốt cuộc sau hai ngày họ phát hiện một vài manh mối.



Nguyễn Dao thẫn thờ cuộn tròn ở trong góc, bên cạnh cô còn có mấy cô gái trẻ tầm tuổi với cô, người lớn tuổi nhất chắc hẳn là Vương Phân.

Không sai, ngay sau ngày hôm đó, hai mẹ con Vương Phân và Nguyễn Thanh Thanh lại bị trói lại hạn chế hành động, vốn Nguyễn Thanh Thanh cho rằng cô ta giúp Đinh Hạo Văn bắt được Nguyễn Dao là có thể không bị bán đi nữa, nào ngờ từ đầu đã không thể như ý muốn.

Lúc này Nguyễn Thanh Thanh yếu ớt trừng mắt nhìn Nguyễn Dao, mặt dù nơi đáy mắt chỉ toàn là ác độc nhưng mà hai ngày nay không được ăn cái gì, lúc này cho dù cô ta có tràn ngập lửa giận cũng không có sức lực phát ra.

Mà Nguyễn Dao cũng không có sức lực y như vậy, vì không để cho các cô làm ra chuyện gì, hai ngày nay bọn họ chỉ đút cho các cô uống nước, không cho ăn bất cứ thứ gì, lúc này cô đã đói đến mức da bụng dán vào lưng rồi, trên người không hề có chút sức lực nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận