Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 169. Anh ta hoảng sợ rồi 3

Chương 169. Anh ta hoảng sợ rồi 3


Nếu như bị những người khác nghe được, sẽ cảm thấy Tiểu Mã Đường không có hiếu.

Tiểu Mã Đường còn nhỏ mà lắm mưu ma: "Ông ta có thể mắng mẹ, vì cái sao con không thể mắng ông ta, về sau con cũng không cần gọi ông ta là cha, con phải gọi ông ta là súc sinh!"

Nguyễn Hưng Phú nghe được hai chữ súc sinh, tức giận đến mặt sung huyết thành màu tím đen: "Thằng nhóc thối nhà mày, tao là súc sinh, vậy mày là cái gì? Con trai của súc sinh sinh ra! Hôm nay ông đây không đánh mông mày nở hoa, ông sẽ theo họ mày!"

Nói xong anh ta bắt lấy Tiểu Mã Đường đặt trên đùi mình, tay đánh lên trên mông của nó "chát, chát, chát".

Dù Tiểu Mã Đường thông minh lại còn lắm mưu, nghịch ngợm đi nữ thì cũng là đứa nhỏ hơn năm tuổi, lúc đầu còn có thể chịu đựng, lúc sau đau đớn vô cùng, nó nhịn không được khóc òa lên.

Dương Trân Trân xem Tiểu Mã Đường còn quan trọng hơn mạng của mình, lúc này nhìn thấy bé bị đánh khóc lớn hu hu như vậy, vừa đau lòng vừa sốt ruột: "Anh đừng đánh con, anh muốn đánh thì đánh tôi này."

Cô ta vừa nói vừa muốn đi đoạt lấy Tiểu Mã Đường, Nguyễn Hưng Phú đang nổi nóng, duỗi tay đẩy cô ta một chút: "Cút ngay! Hôm nay thế nào tôi cũng phải dạy dỗ thắng nhóc thối tha này một trận nhớ đời, nếu không sau này nó sẽ thật sự coi trời bằng vung!"

Vậy mà lại dám mắng cha của nó là súc sinh, còn nói sau khi lớn lên muốn đánh anh ta, già rồi cũng không phụng dưỡng anh ta, thế này là muốn leo lên trời à?!

Dương Trân Trân bị đẩy liên tục lui về phía sau mấy bước, dưới chân không có đứng vững, sau đó té xuống đất.

Một khắc sau cô ta ôm bụng kêu lên: "Bụng của tôi đau quá…"

Phòng thứ hai huyên náo lớn tiếng như vậy, người của các phòng khác đương nhiên đều nghe được.

Hồng Thắng Nam không ngừng dỏng tai lên để chú ý đến động tĩnh bên này, lúc này nghe được tiếng khóc của Tiểu Mã Đường, lại nghe thấy tiếng kêu đau của Dương Trân Trân, lập tức nhét Tiểu Hồng Đậu vào trong tay Nguyễn Hưng Dân, sau đó cầm cây gậy bên cạnh lên, đi tới căn phòng thứ hai.

Lâm Thu Cúc cũng vội vàng chạy tới.

Hai người vừa đi vào phòng thứ hai nhìn một cái, chỉ thấy Dương Trân Trân ngồi dưới đất ôm bụng, sắc mặt tái nhợt giống như giấy trắng.

Hồng Thắng Nam lập tức nổi giận đùng đùng, vung lấy cây gậy đánh về phía Nguyễn Hưng Phú.

Nguyễn Hưng Phú không nghĩ tới người làm em dâu này thật sự dám ra tay, cánh tay bị đánh hai cái, đau đến nỗi khiến anh ta hút khí lạnh: "Thằng ba, mau tới đây quản tốt vợ của mày, nếu không đừng trách tao không khách khí!"

Hồng Thắng Nam đang muốn tiếp tục đánh anh ta, để anh ta tuyệt đối không nên khách khí, đã nghe Lâm Thu Cúc kêu lên: "Thắng Nam, Trân Trân em ấy đau dữ dội, có phải đứa trẻ không xong hay không?"

Nghe vậy, Hồng Thắng Nam không tiếp tục đánh Nguyễn Hưng Phú nữa: "Chị mau đi đỡ em ấy đến phòng của Nguyễn Dao nằm, tôi đi gọi người!"

Lâm Thu Cúc liên tục gật đầu, dìu Dương Trân Trân đi về phòng của Nguyễn Dao.

Nguyễn Hưng Phú giật mình, anh ta không nghĩ tới sẽ nghiêm trọng như vậy, anh ta chỉ là đẩy một chút.

Anh ta bỏ Tiểu Mã Đường lại, nhanh chóng đuổi theo: "Trân Trân, em sao rồi?"

Hồng Thắng Nam thấy thế quát Nguyễn Hưng Dân: "Anh nhanh chóng lấy dây thừng trói Nguyễn Hưng Phú lại cho em!"

Nguyễn Hưng Dân ôm Tiểu Hồng Đậu vẻ mặt khó xử: "Thế thì không tốt lắm đâu?"

"Đợi lát nữa tôi trở về mà anh không trói người lại, tôi ly hôn với anh."

Hồng Thắng Nam mặc kệ hắn ta có khó xử hay không, bỏ tối hậu thư lại xong liền xoay người chạy như điên, chạy tới chỗ thanh niên trí thức.

Nguyễn Hưng Dân đặt Tiểu Hồng Đậu ở một bên băng ghế, sau đó đi vào phòng bếp tìm dây thừng.

Nguyễn Hưng Phú không nghĩ tới hắn ta thật sự cầm dây thừng đến trói mình, tức giận chửi ầm lên: "Thằng ba mày có bệnh à, mày mau cút đi, tao muốn đi chăm sóc vợ tao."

Dù sao cũng là anh hai của mình, Nguyễn Hưng Dân không dám dùng hết sức, hai người đẩy tới đẩy lui, trong một lúc không có cách nào trói Nguyễn Hưng Phú lại.

Lâm Thu Cúc thấy thế, nhìn về phía Nguyễn Hưng Quốc ở một bên nói: "Anh mau đi giúp thằng ba đi, nếu anh không đi, chốc nữa, tôi cũng ly hôn với anh."

Nguyễn Hưng Quốc vô tội bị vạ lây: "...."

Tuy rằng sau khi Lâm Thu Cúc gả tới đây chưa sinh con cho hắn, nhưng đầu năm nay cưới vợ không rẻ, cho tới bây giờ Nguyễn Hưng Quốc không nghĩ tới việc sẽ kết hôn lại.

Huống hồ hắn cũng muốn giữ mặt mũi, không muốn trở thành đàn ông đầu tiên ly hôn trong làng trên xóm dưới đâu.

Nghĩ vậy, hắn đi tới hợp lực cùng với Nguyễn Hưng Dân, trói gô thằng hai Nguyễn Hưng Phú lại.

Nguyễn Hưng Phú: "…"

Hàng xóm xung quanh: "…"

Nguyễn Dao rất nhanh đã dẫn theo một đám đội quân tóc dài tới đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận