Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 284. Sa Y Nhiên thích kỹ sư Lãng 1

Chương 284. Sa Y Nhiên thích kỹ sư Lãng 1


Nguyễn Dao: “Hôm nay muốn làm cơm cũng không kịp, chỉ có thể mời mọi người đến nhà ăn ăn thôi.”

Giang Xuân Hoa nhớ đến nồi lẩu chua cay Nguyễn Dao làm hôm trước thì vô thức nuốt nước bọt: “Hôm nay vẫn để thím mời cháu đi, lần sau cháu nấu cơm mời mọi người, nồi lẩu chua cay hôm qua cháu làm quá ngon rồi.”

Ba cô gái trẻ tuổi hỏi lẩu chua cay là gì, Nguyễn Dao vừa giải thích cho các cô vừa khóa cửa đi đến nhà ăn.

Cao Tiểu Mẫn: “Nghe thôi tôi cũng chảy nước miếng, đồng chí Nguyễn, lần sau chúng tôi mua nguyên liệu, cô làm cho chúng tôi ăn đi.”

Viên Xuân Mai là một người ăn hàng chính hiệu, nghe vậy cũng lập tức gật đầu như gà mổ thóc: “Chọn ngày không bằng đụng ngày, chi bằng để mai luôn đi.” Cô ấy đợi không kịp nữa rồi.

Mọi người bị dáng vẻ thèm ăn của Viên Xuân Mai chọc cười.

Vừa vào nhà ăn Nguyễn Dao đã hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

Giống như tiên nữ hạ phàm vậy, nhà ăn lập tức như có khách quý ghé đến.

Có người hỏi Lâu Tuấn Lỗi: “Nữ đồng chí kia nhìn rất quen mắt, tôi nhớ không nhầm thì đó là người yêu của kỹ sư Lãng đúng không?”

Lâu Tuấn Lỗi thấy Nguyễn Dao cũng rất kinh ngạc, nhưng cậu vẫn không quên phủ nhận: “Không phải, cô ấy không phải người yêu của Lãng, mấy người đừng có nói lung tung, hỏng thanh danh của nữ đồng chí nhà người ta.”

“Không phải sao? Lần trước tôi thấy cô ấy đi cùng với kỹ sư Lãng đến nhà bà ngoại cậu ấy, còn đưa đồ ăn ngon cho kỹ sư Lãng nữa.”

Lâu Tuấn Lỗi cũng không tiện nói nhiều: “Cô ấy quen với giáo sư Cố, dù sao cô ấy cũng không phải người yêu của Lãng.”

Thẩm Hàn Xuyên ngồi sau lưng cậu nhìn chằm chằm vào Nguyễn Dao, trong mắt đều là sự kinh ngạc.

Nguyễn Dao và Tần Lãng không phải quan hệ yêu đương?

Rõ ràng lần đó Tần Lãng nói với anh ta...

Đúng lúc này Tần Lãng đi vào, trên mặt vẫn là sự hững hờ như cũ.

Tần Lãng đã sớm nghe chuyện Nguyễn Dao đến căn cứ qua miệng Tiểu Lưu, chẳng qua lúc đó anh đang bận phân tích nên không ra được.

Biết cô ở nhà ăn, anh lập tức chạy đến.

Cô ngồi ở giữa mấy nữ đồng chí, giống như một đóa sen hồng nở rộ giữa lá sen, đẹp đẽ mềm mại, đẹp đến mức người khác không dời được mắt.

Anh vô thức đi đến chỗ cô, nhưng mới đi được một nửa đã bị một người cao to ngăn lại.

“Kỹ sư Lãng, chúng ta ra ngoài tâm sự.”

“?”

Tần Lãng ngẩng đầu nhìn Thẩm Hàn Xuyên đang tức giận.

Trong lòng Thẩm Hàn Xuyên bừng bừng lửa giận, anh ta cảm thấy mình bị lừa gạt.

Lần trước anh ta đã lấy hết dũng khí để hỏi Tần Lãng, Tần Lãng lại nói quan hệ của họ là người yêu, nhưng bây giờ Lâu Tuấn Lỗi nói không phải, anh ta không hiểu vì sao Tần Lãng lại nói dối.

Nếu lúc này Tần Lãng biết thắc mắc trong lòng anh ta, nhất định anh sẽ nói anh ta biết: Chiến đấu phải bất chấp thủ đoạn, theo đuổi người yêu cũng như vậy.

Ngược lại với Thẩm Hàn Xuyên đang tức giận, Tần Lãng bình tĩnh hơn nhiều: “Kỹ sư Thẩm muốn nói chuyện gì với tôi? Nếu như không quá quan trọng vậy để mai nói sau, hiện tại tôi muốn đi nói chuyện với Dao Dao.”

Dao Dao!

Biệt danh chỉ người yêu mới được gọi với nhau giống như một cái bạt tai mạnh mẽ đánh lên mặt Thẩm Hàn Xuyên.

Sự khó xử đêm hôm đó lại một lần nữa xuất hiện, nếu như lần trước là xấu hổ và áy náy thì lần này anh ta cảm thấy mình rất hèn hạ.

Rõ ràng lần trước Tần Lãng đã nói rõ cho anh ta biết, quan hệ của anh và Nguyễn Dao là yêu đương, nhưng anh ta nghe Lâu Tuấn Lỗi nói xong đã nghi ngờ anh nói dối, còn chạy đến đây muốn đối chất với anh.

Mặc Thẩm Hàn Xuyên hết đỏ lại trắng, hận không thể tìm một cái hố để tự chôn bản thân.

“Xin lỗi kỹ sư Lãng, làm phiền anh rồi.”

Nói xong xoay người đi về chỗ của mình, ánh mắt cũng không dám nhìn Tần Lãng và Nguyễn Dao.

Khóe miệng Tần Lãng hơi nâng lên, sải từng bước chân dài đến chỗ Nguyễn Dao ngồi.

Cao Tiểu Mẫn thấy Tần Lãng đi về phía họ thì kích động đến mức mặt ửng hồng: “Mấy người nhanh nhìn đi, kỹ sư Lãng hình như đang đi về phía chúng ta, không, các cô vẫn đừng nên quay đầu thì hơn, nếu không sẽ rất dễ bị phát hiện.”

Ngải Mỹ Như tò mò đến ngứa cả lòng mề: “Vì sao kỹ sư Lãng lại đến chỗ chúng ta chứ? Anh ấy đi đến chỗ nào rồi?”

Tần Lãng là người đàn ông đẹp trai nhất căn cứ dầu mỏ, học rộng tài cao, hơn nữa gia thế lại tốt, mỗi lần anh đến căn cứ đều có rất nhiều đồng chí nữ chú ý đến anh.

Chỉ là bình thường anh vẫn hay giữ khoảng cách với tất cả mọi người, đối xử với đồng chí nữ vô cùng lạnh lùng, cho nên không đồng chí nữ nào dám tùy tiện tiếp cận anh.

Trong ba nữ cán sự, chỉ có Viên Xuân Mai là bình tĩnh nhất, cô ấy vùi đầu ăn cơm.

Người hệ cơm, hồn là cơm, trời đất bao la ăn cơm là lớn nhất.

Trong nhà Giang Xuân Hoa còn có con trai, sau khi đến nhà ăn với Nguyễn Dao, bà ấy rất nhanh đã rời đi.

Nếu bà ấy ở đây, nhất định bà ấy sẽ rất bình tĩnh mà nói cho các cô biết mấy chuyện: Đúng là Tần Lãng đang đi về chỗ các cô, nhưng không phải vì các cô, mà là vì Nguyễn Dao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận