Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 89. Cải tạo 2

Chương 89. Cải tạo 2


Bởi vì bình thường Hồng Thắng Nam luôn phải chăm bẵm con, không thể nào xuống đồng làm việc, cho nên việc trong nhà phần lớn đều do cô ấy làm.

Bước vào như kẻ trộm Lâm Thu Cúc, cô ấy ném một khối củi vào trong lò, củi lốp bốp bắt đầu cháy rừng rực.

"Mẹ Hồng Đậu, chị , chị tới giúp em nấu cơm." Lâm Thu Cúc cúi thấp đầu không dám nhìn cô ấy.

Hồng Thắng Nam không nghĩ nhiều, cầm lấy dao phay thái thịt: "Được, vậy chị cả giúp em trông lửa đi."

Lâm Thu Cúc đáp lại rồi ngồi xổm ở trước bếp lò, nhưng mắt lại luôn luôn nhìn về phía Hồng Thắng Nam, dáng vẻ như muốn nói gì đó rồi lại thôi.

Lần thứ ba phát hiện cô đang nhìn mình, rốt cuộc Hồng Thắng Nam nhịn không được nữa mà mở miệng: "Chị cả, có phải là có lời gì muốn nói với em không?"

Lâm Thu Cúc nắm lấy góc áo, một lúc lâu mới lắp bắp mở miệng: "Cái kia… chuyện lão Tam, có phải em họ nghĩ kế cho em không?"

Tuy rằng trước kia tính cách Hồng Thắng Nam kiên cường, nhưng chỉ là khi nổi nóng lên thì sẽ cãi nhau với lão Tam thôi, sau đó thì sẽ quay lại guồng sống như cũ, nhưng gần đây nhất cô phát hiện Hồng Thắng Nam giống như liên tục không để ý tới lão Tam.

Càng khiến cho cô cảm thấy kỳ lạ hơn là, hình như lão Tam càng ngày càng bám chặt lấy Hồng Thắng Nam, chủ động hỗ trợ làm việc nhà, chăm con gái, còn làm cho Tiểu Hồng Đậu và Tiểu Mã Đường rất nhiều đồ thủ công bằng gỗ..

Giống như những người trong đội sản xuất nói như vậy, lão Tam là lãng tử quay đầu!

Ngoài ra, cô còn phát hiện mỗi lúc rảnh, Hồng Thắng Nam sẽ chạy tới chỗ thanh niên tri thức, nếu Nguyễn Dao ở đây, Hồng Thắng Nam cũng sẽ nán lại ở phòng Nguyễn Dao tới tận khuya mới trở về phòng.

Mặc kệ lão Tam thay đổi thành một người đàn ông tốt, hay Hồng Thắng Nam thân thiết với Nguyễn Dao, đều khiến cô thực sự hâm mộ.

Hồng Thắng Nam dừng lại động tác thái rau, nhìn lướt ra phía bên ngoài, hạ giọng nói: "Đúng vậy, Nguyễn Dao nghĩ cách giúp em, Nguyễn Hưng Dân có thể thay đổi, đều là công lao của Nguyễn Dao."

Nói xong cô ấy kể đơn giản mọi chuyện lại cho Lâm Thu Cúc nghe: "... Nguyễn Dao nói đàn ông là loại thiếu đòn, nếu không nghe lời thì đánh một trận, một trận không được thì thêm trận nữa, đánh tới khi bọn họ sợ mới thôi."

“...”

Còn có thể như vậy sao?

Miệng Lâm Thu Cúc há to, thế giới quan của cô chấn động: "Nhưng phụ nữ chúng ta sao có thể đánh thắng đàn ông bọn họ chứ?"

Hồng Thắng Nam nói bằng giọng của người từng trải: "Cho nên cái này mới phải đi cầu cứu Liên đoàn Phụ nữ, Liên đoàn Phụ nữ là vì muốn giúp đỡ chúng ta nên mới được thành lập, lần trước em ấy cũng đã nói ngay trước mặt mọi người, đánh vợ là hình vi trái pháp luật, về sau nếu chị bị đàn ông bắt nạt, đi tìm Liên đoàn Phụ nữ là được rồi."

Lâm Thu Cúc nghe thấy thế sửng sốt một chút.

Liên đoàn Phụ nữ đã tồn tại từ khi cô còn nhỏ, cho dù Liên đoàn Phụ nữ bên kia là nhà mẹ đẻ của cô, hay là Liên đoàn Phụ nữ của đội sản xuất Tây Câu, đều không giúp được phụ nữ.

Giống như Mã Xuân Hoa của đội sản xuất vậy, gả đi nhiều năm như vậy rồi, không biết đã bị Vương Hữu Quý đánh bao nhiêu lần, Liên đoàn Phụ nữ cũng muốn nhúng tay, nhưng cũng vô dụng thôi, Mã Xuân Hoa vẫn bị đánh bầm dập cả mặt mũi.

Nhưng bây giờ Hồng Thắng Nam nói với cô rằng, Nguyễn Dao dẫn dắt Liên đoàn Phụ nữ thì lại khác. Nguyễn Dao không chỉ sẽ thay các cô sửa đổi đàn ông, còn có thể thay các cô đánh đàn ông.

Cô nhớ lại những lời Nguyễn Dao nói với mình, lại nhớ dáng vẻ cô đánh lão Tam ngay trước mặt mọi người, trong lòng đột nhiên ngập tràn hy vọng.

Nếu cô cầu xin Nguyễn Dao cũng nghĩ kế cho mình, hỗ trợ cải tạo Nguyễn Hưng Quốc, liệu Nguyễn Hưng Quốc có thể được cải tạo tốt hay không?

Hồng Thắng Nam nhớ Nguyễn Dao có nói, phụ nữ hẳn nên giúp đỡ phụ nữ, vi thế cô ấy cổ vũ Lâm Thu Cúc: "Chị dâu cả, đàn ông không có gì phải sợ, Nguyễn Dao nói bọn họ là mấy tên đáng khinh, nếu chị làm dữ với bọn họ, bọn họ sẽ không thể nào khinh thường chị nữa, về sau nếu đại ca lại mắng chị thì chị phải mắng lại, đừng thuận the bọn họ."

Bảo cô chống lại Nguyễn Hưng Dân sao?

Lâm Thu Cúc lắc lắc đầu: "Chị không làm được, chị sợ anh ta sẽ đánh chị."

Hồng Thắng Nam tức giận, tiếp tục tẩy não cô: "Đừng sợ, có em ở đây, nếu anh ta thực sự dám ra tay, đến lúc đó em sẽ đi tìm Nguyễn Dao."

Hai người đang nói chuyện, Nguyễn Hưng Dân ôm củi gỗ mới vừa chặt bước vào: "Củi gỗ anh chặt xong rồi, sân anh cũng đã quét tước sạch sẽ, còn có việc nào muốn anh giúp đỡ không?"

Hồng Thắng Nam vừa nhìn thấy hắn ta, sắc mặt như trời tháng tư, ljapa tức xụ xuống: "Không có."

Giọng điệu của Hồng Thắng Nam tệ như thế, nhưng Nguyễn Hưng Dân cũng không hề nổi giận giống trước kia: "Vậy nếu cần anh giúp đỡ, em gọi anh một tiếng, anh ở ngay bên ngoài."
Bạn cần đăng nhập để bình luận