Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 136. Tiểu mỹ nhân này hơi thối 4

Chương 136. Tiểu mỹ nhân này hơi thối 4


Chiêng trống ở Đả Cốc Trường chỉ dùng để thông báo cho mọi người, nhất là khi phơi nắng thóc, một khi xuất hiện cái gì ngoài gì ý muốn, người trông thóc có thể dùng cái này để thông báo cho mọi người.

Lúc này là nửa đêm, đột nhiên tiếng chiêng trống vang lên, lập tức mọi người trong đội sản xuất đều bị đánh thức.

Đội trưởng Hồ cầm đèn pin dẫn theo mấy đứa con và hàng xóm đến trước tiên.

Nhìn thấy người khua chiêng trống là Nguyễn Dao, không khỏi giật mình nói: "Chủ nhiệm Nguyễn, nửa đêm cô gõ chiêng trống làm gì vậy, đã xảy ra chuyện gì sao?"

Nguyễn Dao làm ra vẻ mặt sợ hãi: "Không biết vì sao thanh niên tri thức Đinh ở điểm thanh niên tri thức chúng tôi lại ra ngoài lúc nửa đêm, từ lúc đến đội sản xuất đến giờ, thanh niên tri thức Đinh luôn tuân theo khuôn phép, hôm nay trời vừa tối đã lập tức đóng cửa đi ngủ, tôi và thanh niên tri thức Lâm cảm thấy kỳ lạ, cho nên mới lặng lẽ theo cậu ấy ra ngoài, nào ngờ đi đến khu rừng phía tây lại phát hiện cậu ấy bị người ta đè trên mặt đất đánh. Mọi người mau chạy qua cứu cậu ấy, tôi sợ cậu ấy sẽ bị đánh chết!"

Đội trưởng Hồ vừa nghe thấy tai nạn chết người, hơn nữa người gặp chuyện không may là thanh niên tri thức đến từ thủ đô, lập tức không dám phớt lờ, vội vàng mang theo người chạy đến khu rừng phía tây.

Đi vào khu rừng phía tây, quả nhiên nhìn thấy trên mặt đất có hai người đang đánh nhau.

"Dừng tay lại hết cho tôi!"

"Mau, mau tách hai người kia ra!"

Mấy người đàn ông đi lên, mỗi người một tay tách hai người ra.

Đèn pin trong tay đội trưởng Hồ chiếu vào mặt hai người, tức khắc ngây ra: "Sao lại là hai người?"

Các xã viên lúc này cũng lần lượt tới, theo ánh sáng liền thấy, hai người tuy rằng đều bị thương, nhất là Phương Chí Hành mặt xanh mũi phù mặt đầy máu, nhưng đều là người của đội sản xuất, mọi người liếc mắt một cái là nhận ra ngay.

"Đây không phải là kế toán Phương và lão Nhị của Nguyễn gia sao? Sao hai người bọn họ lại đánh nhau?"

"Chuyện làm tôi tò mò hơn là sao nửa đêm mà bọn họ không ngủ, lại chạy tới đây đánh nhau làm gì?"

"Cậu nói vậy tôi cũng muốn biết là tại sao."

Đội trưởng Hồ chau mày: "Kế toán Phương, Nguyễn Hưng Phú, hai người xảy ra chuyện gì?"

Phương Chí Hành nghiến răng nghiến lợi nhìn Nguyễn Hưng Phú không hé răng.

Nguyễn Hưng Phú nghiêng đầu, bộ dạng cà lơ phất phơ cũng không lên tiếng.

Trong lòng hai người đều có quỷ, đương nhiên khó mà nói ra nguyên nhân.

Nguyễn Dao và Lâm Ngọc chen vào từ trong đám người, vẻ mặt lo lắng: "Đội trưởng Hồ, thanh niên tri thức Đinh đâu? Sao lại không thấy cậu ấy?"

Đội trưởng Hồ quay người lại nhìn cô: "Tôi còn đang muốn hỏi cô, chúng tôi đến đây cũng chỉ nhìn thấy hai người bọn họ, cô xác định nhìn thấy thanh niên tri thức Đinh vào khu rừng phía tây?"

Nguyễn Dao gật đầu: "Xác định, hai người chúng tôi bốn mắt đều thấy, nhưng mà trong rừng quá tối, chúng tôi cũng không dám tiến vào, cho nên đợi ở bìa rừng, sau lại nghe thấy tiếng đánh nhau, chúng tôi thông báo ngay cho mọi người, thanh niên tri thức Đinh sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?"

Lâm Ngọc cũng gật đầu: "Chúng tôi thật sự nhìn thấy thanh niên tri thức Đinh đi vào, đội trưởng Hồ, nếu không thì bác cho người nhanh chóng đi tìm xem."

Đúng lúc này, đột nhiên phát ra tiếng động từ bụi cây bên phải, mọi người nhìn qua, không phải thanh niên tri thức Đinh thì là ai?

Đội trưởng Hồ nhìn dáng vẻ của cậu có vẻ không vấn đề gì, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi, lại hỏi: "Thanh niên tri thức Đinh, sao cậu lại trốn ở sau bụi cây?"

Đinh Văn Lâm đi tới, do dự một chút rồi nói: "Ban ngày tôi nhận được tờ giấy của kế toán Phương đưa, ông ta bảo tôi mười giờ đêm nay đến khu rừng phía tây, tôi rất khó hiểu vì sao ông ta hơn nửa đêm lại hẹn tôi đến đây, cho nên đến chỗ hẹn, ai ngờ vừa mới đến thì nhìn thấy..."

"Nhìn thấy cái gì?"

Đinh Văn Lâm đỏ mặt: "Tôi thấy kế toán Phương ôm đồng chí Nguyễn Hưng Phú, tay ông ta đặt trên mông của đồng chí Nguyễn Hưng Phú... sờ tới sờ lui, rồi đồng chí Nguyễn Hưng Phú đấm ông ta một cái, sau đó tôi thấy hai người bọn họ đánh nhau, sợ bị phát hiện nên tôi mới trốn đi."

Mọi người: "..."

Phương Chí Hành: "..."

Nguyễn Hưng Phú: "..."

Đinh Văn Lâm vừa nói xong, xung quanh giống như tử thần đến gần, yên lặng một cách quái dị.

Phương Chí Hành sờ mông Nguyễn Hưng Phú, chuyện quái gì đây?

"Kế toán Phương ông nghĩ thế nào vậy? Nửa đêm không ngủ lại chạy tới cánh rừng sờ mông đàn ông?"

"Tôi nghĩ có thể kế toán Phương sờ nhầm người, không phải hắn hẹn thanh niên tri thức Đinh đến đây sao? Vẻ ngoài thanh niên tri thức Đinh trắng trắng mềm mềm, hẳn người kế toán Phương muốn sờ là cậu ta đi, không ngờ lại sờ nhầm người, cho nên mới bị lão Nhị của Nguyễn gia đánh."

"Quan tâm hắn muốn sờ mông ai làm gì, thích sờ đàn ông thì chính là một kẻ biến thái!"

"Này, lão Nhị Nguyễn gia, bị đàn ông sờ có cảm giác thế nào?"

Phương Chí Hành: "..."

Nguyễn Hưng Phú: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận