Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 217. Thế này thì thật ngại quá 6

Chương 217. Thế này thì thật ngại quá 6


Phóng viên Từ lập tức phát hiện Tiểu Mã Đường, ngồi xổm xuống hỏi nó mấy câu, nào ngờ Tiểu Mã Đường hứng khởi quá, diễn lại toàn bộ lời nói hai mẹ con Trương Tiếu Thúy nói ngày hôm qua.

Mọi người lại giật mình, thằng nhóc Tiểu Mã Đường này từ khi nào mà lợi hại như vậy, diễn rất giống.

Bề ngoài phóng viên Từ nghiêm túc nhưng nội tâm như được tiêm máu gà, sau khi phỏng vấn xong ngay cả nước cũng không thèm uống một ngụm, lúc này lập tức ngồi xe về huyện thành.

Tổng biên tập tờ báo sau khi đọc tài liệu phỏng vấn, cũng kích động như được tiêm máu gà: "Hôm nay tăng ca làm đêm cũng phải viết bài cho tôi. Gần đây cấp trên đang chỉnh đốn nề nếp, tin tức này bám sát chính sách của tổ chức, hơn nữa còn không phải tiểu binh tiểu tướng, đây chính là một con chuột lớn, vô cùng có ý nghĩa đại biểu, nhất định phải đặt ở trang bìa tốt nhất, để người ta liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy."

"Được."

Đoàn người Nguyễn Dao và giáo sư Cố dùng bữa trưa tại cơ sở dầu mỏ, sau đó chuẩn bị trở về.

Không chỉ có Tần Lãng bận rộn, Nguyễn Dao và Cố Việt Trạch cũng có công việc, đương nhiên không thể ở lại căn cứ lâu.

Tần Lãng nhìn xe vừa chạy ra khỏi căn cứ, anh quay đầu đi vào phòng điện thoại, sau đó gọi điện thoại đến thủ đô.

Tần Chính Dương nhận được điện thoại của anh thì rất bất ngờ: "Hôm nay mặt trời mọc ở đằng Tây sao? Thằng nhóc cháu tự nhiên lại gọi điện thoại cho chú?"

Tần Lãng rũ mí mắt: "Chú hai, cháu có chuyện muốn nhờ chú."

Dù chức vị của chú hai của anh không quản được chuyện bên Taratu, nhưng anh nhớ rằng chú ấy có một chiến hữu, vừa vặn lại làm thư ký ở Taratu.

Tần Chính Dương chậc chậc một tiếng: "Bảo sao, không có chuyện gì không lên Tam Bảo Điện, thì ra là có việc muốn chú giúp đỡ, nói đi, chuyện gì, nhưng chưa chắc chú sẽ đồng ý giúp cháu đâu."

Tần Lãng kể lại sự tình và nói ra mục đích của mình, Tần Chính Dương nghe xong nhướng mày kiếm một cái hỏi: "Nữ đồng chí này có quan hệ gì với cháu, cháu lại quan tâm người ta như vậy?"

Tần Lãng: "Nữ đồng chí này từ bỏ công việc làm công nhân ở thủ đô, chủ động đăng ký đến biên giới hỗ trợ xây dựng tổ quốc, lại bắt được gián điệp trên tàu hỏa, cháu chẳng qua là gặp chuyện bất bình, không muốn nhìn thấy một đồng chí tốt bị hãm hại."

Tần Chính Dương: "Nói ra ngược lại rất đường hoàng. Chuyện này coi như chú đã đáp ứng cháu, lúc rảnh rỗi cháu nên gọi điện thoại cho ba cháu nhiều hơn, hai cha con đâu có nhiều thù qua đêm như vậy."

Sắc mặt Tần Lãng nhạt đi: "Cháu biết rồi, cảm ơn chú hai."

Sau hai ngày, tòa soạn cuối cùng đã phát tin tức ra ngoài, đăng trên trang bìa tốt nhất và lớn nhất, tiêu đề khiến mọi người sốc ——

"Cưỡng ép dân nữ phiên bản xã hội mới? Đây là sự suy đồi đạo đức hay là nhân tính vặn vẹo?"

Bài viết không giấu giếm, quang minh chính đại viết tên của Trương Tiếu Thúy và mẹ Trương ra, còn bao gồm tên đơn vị của hai người, giới tính tuổi tác, toàn bộ thông tin rất rõ ràng, chỉ cần người quen biết họ đều sẽ không nhầm lẫn.

Trương Tiếu Thúy làm cán bộ trong bộ y tế huyện, mặc dù không phải là lãnh đạo gì, nhưng vì chồng cô ta nên rất nhiều người trong đơn vị lấy lòng cô ta.

Nhưng hôm nay cô ta đến làm việc, cảm thấy có gì đó không ổn, mọi người trong đơn vị nhìn cô ta với đôi mắt kỳ lạ, chờ cô ta đi qua thì chỉ trỏ.

Trương Tiếu Thúy bị nhìn không hiểu sao, tâm tình cũng theo đó mà bực bội.

Đến văn phòng, cô hỏi một cán bộ trẻ khác, "Tiểu Hồ, cô có biết đơn vị đã xảy ra chuyện gì không? Sao tôi tới thì ai cũng nhìn tôi vậy?"

Ánh mắt Tiểu Hồ né tránh: "Tôi, tôi cũng không biết, nhưng chắc là cô sẽ biết sớm thôi."

Nghe người ta nói bộ trưởng cực kỳ tức giận, chỉ sợ Trương Tiếu Thúy lành ít dữ nhiều.

Đầu óc Trương Tiếu Thúy đột nhiên lóe lên linh cảm, không phải là lãnh đạo muốn thăng chức cho cô ta đấy chứ?

Cô ta cũng đã làm việc trong ngành y tế nhiều năm rồi, nhưng các mối quan hệ của Trương gia đều ở bên trấn trên, không tới bên huyện thành này, nhưng kể từ khi ngành đường sắt của chồng cô trở thành một ngành trọng điểm, thái độ của người trong đơn vị đối với cô rõ ràng không giống như trước đây.

Trước đây cấp trên của cô ta từng ám chỉ với cô ta một lần, nói chờ đến cuối năm sẽ đề cử chức phó chủ nhiệm văn phòng cho cô ta.

Đang suy nghĩ, thư ký của bộ trưởng đến gọi cô ta, yêu cầu cô ta đến văn phòng bộ trưởng.

Trương Tiếu Thúy cho rằng bị mình đoán trúng, nụ cười trên mặt càng không giấu được, cô ta lấy gương trong ngăn kéo ra soi, sau đó lắc lắc eo đi đến văn phòng bộ trưởng.

"Bộ trưởng Phương, bà gọi tôi có chuyện gì không?"

Bộ trưởng Phương đen mặt, không nói hai lời, ném tờ báo lên mặt cô ta: "Nhìn chuyện tốt mà cô làm đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận