Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 203. Tôi không so đo với kẻ ngu 7

Chương 203. Tôi không so đo với kẻ ngu 7


Trương Tiếu Thúy phía sau lưng tựa ở trên ghế sa lon: “Mẹ, chẳng lẽ mẹ còn không biết tính tình của Tu Vĩ sao? Em ấy à, từ nhỏ đã thích người có vẻ ngoài xinh đẹp, Tu Vĩ nhìn thấy cô gái kia ánh mắt đều không dời đi được.”

Mẹ Trương nghe vậy càng không vui: “Cái này không được, mẹ không đồng ý.”

Chỉ có cô gái phóng khoáng, đoan trang mới có thể tiến vào nhà họ Trương bọn họ làm con dâu, bà ta cũng không thể để cái loại hồ ly tinh phù phiếm, không đàng hoàng này hại đứa con cưng của bà ta.

Trương Tiếu Thúy không nhanh không chậm nói: “Mẹ, người này không thể nhìn bề ngoài, mặc dù cô gái này bộ dạng quyến rũ một chút, nhưng đích thật là một người có bản lĩnh.”

Tiếp theo chị ta nói từng cái bản lĩnh của Nguyễn Dao cho mẹ Trương nghe, trong đó bao gồm cả chuyện quen biết giáo sư Cố.

Mẹ Trương nghe xong ngây ngẩn cả người: “Con nói đều là thật? Một cô gái chưa tới hai mươi tuổi thật sự là có bản lĩnh như vậy?”

Trương Tiếu Thúy cười cười: “Đó là đương nhiên là thật, từ nhỏ em trai là do con nuôi lớn, gần giống với đứa con của con, con còn có thể hại em ấy sao?”

Lời này thì mẹ Trương tin.

Bà ta đến ba mươi lăm tuổi mới sinh ra con trai, ba cô con gái từ nhỏ đã yêu thương người em trai không dễ kiếm này, nếu người ngoài dám bắt nạt cậu, ba chị em chị ta có thể xé đối phương ra.

Nhớ rõ mới trước đây Tu Vị bị cậu trai lớn trong sân đẩy một chút, ba chị em Trương Tiếu Thúy lập tức nhào tới, vừa cắn vừa cào vừa cấu với cậu trai lớn kia, Trương Tiếu Thúy vô cùng tàn nhẫn nhất, thiếu chút nữa đã cắn cái lỗ tai người ta xuống.

Buổi tối người nhà họ Trương trở về, Trương Tiếu Thúy lại nói cho người nhà tình huống của Nguyễn Dao, người nhà họ Trương sau khi trải qua so sánh thương lượng, cũng hiểu được Nguyễn Dao là một đối tượng không tồi.

Bản thân Nguyễn Dao có bản lĩnh hay không không quan trọng, về sau có thể trợ giúp con rể lớn đi lên trên hay không, cái này mới là trọng yếu nhất.

Về phần tướng mạo quyến rũ cũng không liên quan, sau khi đính hôn sắp xếp cô đến trấn trên làm cán bộ văn chức thanh nhàn, nhiều người nhìn như vậy, cô còn có thể bay lên trời sao?

Vì thế một nhà sau khi thương lượng, quyết định ngày mai theo Trương Tiếu Thúy và mẹ Trương cùng đi đến đội sản xuất Tây Câu cầu hôn.

Rất nhanh tới ngày hôm sau.

Người được chọn lựa ở tám đội sản xuất dậy từ sớm, sau đó vội vàng xe ngựa đến công xã.

Ngày hôm qua Nguyễn Dao phát hiện tóc mình dài không ít, vì thế cầm lấy kéo tự cắt cho mình kiểu tóc tương tự BOBO, trông thời thượng hơn hồi trước không ít.

Mọi người thấy cô, hai mắt không khỏi sáng ngời.

Tia nắng ban mai ấm áp ghé ở trên người cô, cô như có vầng sáng, với mái tóc đen mượt nổi bật lên khuôn mặt nhỏ nhắn không to bằng lòng bàn tay của cô, da thịt trắng muốt như ngọc, quả thực còn mềm mại hơn nụ hoa nở rộ trên nhánh mùa xuân.

Thật sự là quá đẹp.

Nguyễn Dao mang mọi người đi vào Đả Cốc Trường, sau đó để người ta dựa theo trình độ thủ công mỹ nghệ chia làm ba nhóm, lại chia trình độ trung đẳng và cấp thành hai tổ và bốn tổ.

Sau đó lại để ba tư người thủ công mỹ nghệ trình độ cao chia làm hai, chia ra dẫn dắt một tổ trình độ trung đẳng và hai tổ trình độ cấp thấp.

“Trong lúc đó tổ và tổ sẽ có cạnh tranh, cũng sẽ có loại bỏ, nếu có ý định vi phạm quy tắc công xưởng, hoặc là tiết lộ phương pháp đan, sẽ bị loại bỏ đi, hơn nữa còn phải chịu trách nhiệm tổn thất của công xưởng, hy vọng mọi người vì ích lợi tập thể của công xã, ngàn vạn lần không được phép tiết lộ phương pháp đan ra ngoài, mọi người có thể cam đoan làm được không?”

Mọi người cùng kêu lên đáp: “Có thể!”

Người ở chỗ này ai cũng không ngốc, một khi tiết lộ phương pháp đan ra ngoài, sẽ ảnh hưởng tới lợi ích của công xưởng, nếu người khác có thể làm đồ giống vậy, bọn họ đừng nghĩ tới chuyện kiếm tiền.

Huống chi còn phải bồi thường tổn thất của công xưởng, làm sao bọn họ bồi thường cho nổi?

Nguyễn Dao hài lòng gật đầu: “Chúng ta là một tập thể lớn, mặc dù tôi cổ vũ cạnh tranh, nhưng tôi tuyệt đối không cho phép có người cố ý phá hư, hoặc là âm thầm giở trò, nếu bắt được, lập tức bị đuổi khỏi công xưởng!”

Cạnh tranh tốt có thể kích phát ý chí chiến đấu, để sản xuất càng có hiệu suất, nhưng nếu là biến thành lục đục với nhau, vậy thì biến chất.

Mọi người lại liên thanh tỏ vẻ sẽ không.

Cuối cùng Nguyễn Dao nói: “Hy vọng mọi người đồng tâm hiệp lực, tranh thủ tiến bộ! Làm tốt, trình độ cấp thấp có thể thăng làm trình độ trung đẳng và trình độ cao đẳng, làm không tốt, cũng sẽ bị giáng cấp, cho nên mọi người nhất định phải dụng tâm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận