Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 199. Tôi không so đo với kẻ ngu 3

Chương 199. Tôi không so đo với kẻ ngu 3


Nguyễn Dao cười nói: “Tôi không có nói nhầm, mọi người cũng không có nghe lầm, vì phát triển lâu dài, ngày hôm qua ở công xã đã thành lập công xưởng đồ thủ công mỹ nghệ đan bằng liễu Đào Nguyên.”

Người của đội ngũ nữ giới cao hứng mặt đỏ bừng, trên mặt một hai người đều là nụ cười vui sướng.

Ngày hôm qua, Nguyễn Dao không quay lại đội sản xuất, trong đội sản xuất còn có không ít tin đồn, cười nhạo sản phẩm của các cô làm không thể bán được ra ngoài, còn có người nói Nguyễn Dao không đẩy mạnh tiêu thụ cho hàng mẫu đi được, cho nên không mặt mũi quay lại đội sản xuất.

Hơn nữa Ôn Bảo Châu không chịu nói gì cả, lúc ấy lời quái gở gì cũng có người nói.

Đương nhiên phần lớn những người nói những lời này đều là đàn ông của đội sản xuất, bởi vì trận này Liên đoàn Phụ nữ nổi dậy, đàn ông của đội sản xuất đâu đâu bị trói buộc, trong lòng bọn họ kìm nén một cơn lửa giận.

Khó khăn lắm mới bắt được chỗ đau của Nguyễn Dao, bọn họ thật sự còn vui mừng hơn năm rồi.

Bây giờ những lời nói của Nguyễn Dao đã giáng cho những người đàn ông hôi hám này một cái tát mạnh vào mặt!

“Hôm qua là ai nói đội ngũ nữ giới chúng tôi chính là một đám đàn bà làm xằng làm bậy, hiện tại tôi thấy, một đám đàn ông vô dụng các anh có mặt mũi gì nói chúng tôi làm xằng làm bậy, mất mặt chưa này?”

“Còn gì nữa, người nói chủ nhiệm Nguyễn vô dụng hiện tại có bản lĩnh thì đứng ra. Có bản lĩnh các anh cũng đi ký hợp đồng đơn đặt hàng mười nghìn tệ trở về!”

“Sao bọn họ còn mặt mũi đứng ra chứ, một đám già đầu tập hợp một chỗ nói xấu một cô gái, vậy mà mấy anh có thể làm vậy được!”

Lúc này vẻ mặt người đàn ông nói xấu Nguyễn Dao hôm qua đặc biệt tuyệt vời, cứ như mở cửa hàng nhuộm màu, đều hận không thể đào một cái hố tự chôn mình xuống.

Nhưng mà vấn đề càng nhiều người quan tâm chính là công xưởng có tuyển công nhân hay không.

Nguyễn Dao ra hiệu mọi người im lặng: “Công xưởng là công xưởng của công xã, không phải của đội sản xuất chúng ta, cho nên công xưởng phải chú ý người của các đội sản xuất khác, lần này đội sản xuất Tây Câu chúng ta tuyển công nhân tổng cộng có 108 người được chọn làm công nhân, 108 người đấy chính là đội ngũ nữ giới của mọi người.”

Lời này vừa nói ra, hiện trường lần nữa không kiểm soát, có người vui vẻ có người buồn.

“Trời ạ, tôi nằm mơ đều không nghĩ tới, có một ngày tôi thế mà có thể trở thành công nhân của công xưởng.”

“Tôi cũng vậy tôi cũng vậy, thực sự giống như nằm mơ.”

Mà người không có được tuyển cũng rất không vui.

“Chủ nhiệm Nguyễn, điều này không công bằng, dựa vào cái gì các cô ấy có thể vào làm công nhân, chúng tôi lại không thể?”

“Đúng, trước đó nói chúng tôi đánh chửi con dâu và cháu gái, không cho chúng tôi tham gia sát hạch, hiện tại ngay cả cơ hội tuyển chọn cũng không cho chúng tôi, chúng tôi không phục.”

Nguyễn Dao: Không phục cũng nín.

Khóe môi Nguyễn Dao giật giật: “Không phục có thể đi công xã tìm bí thư Trần kháng nghị, chỉ là đừng nói tôi không có nói cho các bác biết, lần này công xưởng tuyển chọn công nhân, điều kiện nay không chỉ dùng cho đội sản xuất của chúng ta mà còn dùng cho những đội sản xuất khác.”

“Nếu muốn tiến vào công xưởng, ngoại trừ phải có kỹ năng thủ công mỹ nghệ ưu tú, còn phải là người nhân phẩm xuất sắc, không thể đánh mắng vợ và đứa nhỏ, kính già yêu trẻ, đây đều là cơ bản nhất, làm không được toàn diện không tuyển người.”

Lời này vừa nói ra, Đả Cốc Trường im lặng một hồi.

Nhưng có một vài đàn ông vẫn chưa chịu phục

“Tôi không tin, bản thân bí thư Trần cũng là đàn ông, sao ông ấy lại có thể đặt ra điều kiện thế chứ?”

“Tôi cũng không tin, đại đội trưởng, không phải anh mới họp từ công xã trở về sao? Anh mau ra đây nói hai câu.”

Đội trưởng Hồ từ trong đám người đi ra, quát mắng mấy người đàn ông kia nói: “Ồn ào cái gì? Lời của phó xưởng trưởng Nguyễn, chính là ý tứ của bí thư Trần.”

Cái gì cái gì? Phó xưởng trưởng Nguyễn cái gì?

Đội trưởng Hồ vừa nói, không chỉ có mấy người đàn ông kia lờ mờ, tất cả mọi người ở đây đều ngạc nhiên.

“Đội trưởng Hồ anh mới vừa nói ai là phó trưởng xưởng? Sẽ không phải nói chính là chủ nhiệm Nguyễn chứ?”

“Không thể được, sao mà phụ nữ lại làm phó xưởng trưởng, hơn nữa dù chủ nhiệm Nguyễn tài giỏi, nhưng mà cũng chỉ là một cô gái hai mươi mấy tuổi, làm sao có thể làm phó trưởng xưởng?”

Đội trưởng Hồ trả lời ngay tại chỗ: “Cô ấy không thể làm phó trưởng xưởng, chẳng lẽ anh có thể à? Cũng không cầm cái tấm gương tự soi lại dáng vẻ của mình, nhìn xem bản thân đáng giá bao nhiêu! Tôi nói cho các anh biết, thanh niên trí thức Nguyễn chính là phó xưởng trưởng mới nhậm chức của công xưởng, về sau tôn trọng một chút cho tôi, bằng không đừng trách tôi đuổi nhóm các anh ra khỏi đội sản xuất!”

Mọi người: “...!!!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận