Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 342. Hóa ra đây chính là cảm giác hôn môi 2

Chương 342. Hóa ra đây chính là cảm giác hôn môi 2


Nguyễn Dao xúc một thìa bỏ vào miệng, mùi thơm lập tức tràn đầy khoang miệng, cô thỏa mãn híp mắt lại.

Thịt kho béo mà không ngán, móng heo dai dai, cải trắng chua cay sướng miệng, canh cà chua thơm ngon ngon miệng, cô ăn liên tiếp hai bát cơm mới thỏa mãn bỏ bát đũa xuống.

Hai mắt Tần Lãng vẫn luôn dính chặt vào mặt cô, nhìn cô phồng hai má ăn cơm, lúc ăn no rồi mắt vẫn nhìn chằm chằm móng heo kho giống con mèo nhỏ, dáng vẻ vô cùng đáng yêu.

Nguyễn Dao ngẩng đầu lên, thấy ánh mắt anh nhìn mình, mặt cô đỏ lên: "Anh không ăn cơm đi, nhìn em làm gì?"

Đôi mắt đào hoa của Tần Lãng hơi nhướng lên: "Nhìn em đẹp mắt."

Nguyễn Dao: "..."

Đàn ông chó, lúc nào cũng nói mấy lời dễ nghe để dỗ dành cô.

Hai gò má cô hơi ửng hồng, đôi môi hồng nhuận, ánh đèn màu cam chiếu lên mặt cô càng làm nổi bật làn da trắng như tuyết của cô, thật xứng với câu thanh cao thoát tục.

Mỹ nhân như vậy, nhìn thôi cũng đủ khiến lòng người say.

Nguyễn Dao bị anh nhìn đến mức mặt bốc hỏa, cô dữ dằn nói: "Anh tranh thủ thời gian ăn đi, nhanh em còn rửa bát."

Khóe miệng Tần Lãng nâng lên: "Hôm nay em thăng chức làm trưởng xưởng, bát để anh rửa được rồi, nước nóng đã nấu xong, em đi tắm rửa đi."

Nguyễn Dao sợ lạnh, ngay cả mùa hè cũng không dám tắm nước lạnh, từ khi Tần Lãng biết chuyện này, ngày nào cũng sẽ chủ động nấu cho cô một nồi nước nóng.

Vậy nên cô dùng than đá hết rất nhanh, cũng may tiền lương của cô không ít, chút tiền mua than đá vẫn có thể trả được.

Nguyễn Dao cảm thấy tối nay Tần Lãng như một cái túi hình người biết đi, lúc nào cũng có thể lan tỏa hormone nam tính của mình ra ngoài, còn có đôi mắt đào hoa kia nữa, quyến rũ đến mức khiến tim người khác nhảy tưng bừng.

Nhịp tim Nguyễn Dao đập mạnh như sấm bên tai, nghe anh nói vậy thì dứt khoát để bát đĩa lại cho anh, sau đó cầm quần áo đi tắm rửa.

Sau khi cô tắm xong đi ra, Tần Lãng cũng đã rửa sạch bát, hơn nữa anh còn đi sang phòng bên cạnh tắm nước lạnh.

Thấy anh vẫn ngồi trong phòng mình không về, Nguyễn Dao không khỏi thắc mắc: "Sao anh còn chưa về?"

"Cô gái không có lương tâm." Tần Lãng chống cằm, nhẹ giọng mắng một tiếng: "Bóng đèn trong phòng anh hỏng, sang phòng em đọc sách tạm."

Nguyễn Dao thấy bên cạnh anh quả nhiên có để một quyển sách thì không nói gì, nhưng vừa nghĩ đến chuyện lúc nãy anh nói muốn hôn mình, cô nhất định đòi vào trong phòng đọc sách.

Nhìn bóng lưng chạy trối chết của cô, Tần Lãng không nhịn được mà mỉm cười.

Hai người một người đọc sách trong phòng một người đọc sách ở ngoài phòng khách, cảnh tượng vô cùng hài hòa, ngoại trừ Tần Lãng thỉnh thoảng đi vào rót nước cho cô, hoặc cầm bánh ngọt vào cho cô ăn.

Đêm dần khuya, Tần Lãng đứng lên chuẩn bị ra về, thấy đèn trong phòng cô vẫn chưa tắt thì đi qua định nói với cô một tiếng, nào ngờ vừa vào đến cửa đã thấy cô ngồi ngủ thiếp đi.

Đầu cô nghiêng sang một bên, đôi môi mềm mại hơi mở ra, lông mi dài tạo thành một cái bóng nhỏ dưới mắt càng làm nổi bật làn da trắng nõn của cô.

Tần Lãng đi qua gọi cô hai tiếng, thấy cô không có phản ứng, anh lật chăn ra, nhẹ nhàng đỡ cô nằm xuống.

Nguyễn Dao mơ mơ màng màng tỉnh lại, mí mắt chớp hai lần, sau đó đưa tay ôm lấy cổ anh, cả người nâng lên hôn nhẹ lên môi anh.

Vừa chạm vào đã lập tức tách ra.

Cả người Tần Lãng ngẩn ra, thân thể cứng ngắc không nhúc nhích.

Anh bị hôn sao?

Cô biết mình đang làm gì không?

Đôi mắt đào hoa của anh nhìn thẳng vào cô, muốn lên tiếng hỏi cô làm như vậy là có ý gì.

Nhưng người đầu têu Nguyễn Dao hôn xong lại buông cổ anh ra, nằm xuống giường xoay người tiếp tục ngủ.

Tần Lãng: "..."

Hôn người ta xong không có việc gì xoay người ngủ tiếp, hành động này của cô còn đểu hơn cả đàn ông cặn bạ.

Một lúc lâu sau Tần Lãng mới khôi phục tinh thần, anh tiến tới: "Dao Dao, vừa rồi em hôn nhanh quá, em hôn lại một cái nữa đi."

Nguyễn Dao cảm giác bên tai có tiếng ong ong, không khách khí đưa tay ra...

"Bốp" một tiếng.

Lần này Tần Lãng không những không được hôn mà ngược lại còn bị ăn một bạt tai.

Đương nhiên động tác này của cô thật ra không được tính là tát, ngược lại giống như gãi ngứa hơn, nhưng vẫn khiến Tần Lãng cạn lời nghiến răng.

Trong lúc lôi kéo, da thịt trắng nõn ở cổ cô lộ ra.

Hầu kết Tần Lãng di chuyển, lại một lần nữa tiến tới, hôn một cái lên mặt cô: "Có qua có lại."

Sau đó đắp kín chăn cho cô, tắt đèn đi ra ngoài.

Anh vừa đóng cửa lại mắt Nguyễn Dao đã lập tức mở ra, trong đêm tối sáng như sao trời.

Cô che mặt mình, hu hu hai tiếng.

Mất mặt quá đi!

Ban nãy cô nằm mơ hôn kiểu Pháp nồng nhiệt với Tần Lãng, lúc tỉnh lại còn chưa kịp phản ứng, cô nghĩ mình vẫn đang mơ nên mới hôn anh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận