Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 118. Tùy quân lựa chọn 3

Chương 118. Tùy quân lựa chọn 3


Ngày hôm sau, Nguyễn Dao dậy sớm, đến quán ăn gần đó mua bữa sáng về cùng ăn với Lâm Ngọc.

Ăn sáng xong không lâu, người của giáo sư Cố liền lái ô tô đến đây.

Ngoài tài xế ra còn có một người phụ nữ trung niên khoảng bốn mươi tuổi đến, trông có vẻ rất ôn hòa, bà tự xưng là học trò của giáo sư Cố.

Nhìn thấy có phụ nữ đi cùng Lâm Ngọc, trong lòng Nguyễn Dao không khỏi cảm thán trước sự quan tâm của giáo sư Cố, Lâm Ngọc cũng cảm thấy yên tâm.

Sau khi tiễn Lâm Ngọc, Nguyễn Dao đeo túi quân đội trên lưng đi đến tòa soạn.

Cô nói với đội trưởng Hồ muốn đến tòa soạn học tập, cũng không hoàn toàn là nói dối.

Ngồi xe đi đến cửa tòa soạn, Nguyễn Dao vừa đến gần đã làm ông Lương bảo vệ chú ý.

"Nữ đồng chí, cô tìm ai?"

Nguyễn Dao cười nói: "Chào bác, cháu là chủ nhiệm Liên Đoàn Phụ Nữ của đội sản xuất Tây Câu thuộc công xã Thiết Nhân tại Tháp Lạp Đồ, vì Liên Đoàn Phụ Nữ của chúng cháu muốn làm hoạt động có liên quan, nên để cháu đến tòa soạn học tập, không biết bác có thể giúp cháu vào trong nói một tiếng được không?"

Ông Lương nhìn Nguyễn Dao từ trên xuống dưới, đột nhiên ‘ôi’ một tiếng: "Nữ đồng chí, cháu không phải là nữ thanh niên tri thức bắt được gián điệp trên báo kia chứ?"

Nguyễn Dao giơ ngón cái với ông: "Ánh mắt bác sáng thật, liếc mắt một cái liền nhận ra cháu."

Ông Lương được khen đến mức râu run cả lên: "Từ nhỏ ta đã có biệt danh xem qua là nhớ, chỉ cần là người ta đã gặp qua, cho dù lâu đến đâu ta đều có thể liếc mắt một cái liền nhận ra. Ta đã thấy qua dáng vẻ của nữ đồng chí trên báo, ta liền nhận ra ngay lập tức."

"Vẫn là bác lợi hại."

Nguyễn Dao không tiếc lời nịnh hót, khen ông Lương đến nhìn thấy răng không thấy mắt, không cần Nguyễn Dao nói lần thứ hai liền chạy vào trong tòa soạn giúp cô tìm một phóng viên ra.

Phóng viên này vừa đúng lúc lại chính là phóng viên Từ ngày đó chụp ảnh phỏng vấn ở Đại hội biểu dương.

Phóng viên Từ thấy Nguyễn Dao rất ngạc nhiên: "Đồng chí Nguyễn, sao cô lại ở đây?"

Nguyễn Dao cười rồi nói qua mục đích mình đến: "... Đồng chí chủ tịch nói, phụ nữ có thể nắm giữ một nửa bầu trời, nhưng cũng có không ít đồng chí nữ vẫn phải chịu đủ loại áp bức. Để giúp đỡ những trẻ em và phụ nữ bị ngược đãi, cũng để thay đổi hình ảnh của Liên Đoàn Phụ Nữ, cho nên công xã chúng tôi gần đây đang tiến hành những hoạt động xây dựng quy tắc và chỉnh đốn nếp sống mới."

Phóng viên Từ đang lo không có tư liệu mới để đưa tin, nghe Nguyễn Dao nói, lập tức nổi lên hứng thú: "Đồng chí Nguyễn, chúng ta vào trong rồi nói, tôi cảm thấy hoạt động này của các cô... rất có triển vọng."

Nguyễn Dao cười gật đầu, theo phóng viên Từ đi vào văn phòng.

Phóng viên Từ hỏi không ít vấn đề, Nguyễn Dao tri vô bất ngôn, đồng thời nói những hoạt động các cô đã triển khai gần đây cho phóng viên Từ nghe.

Phóng viên Từ nghe xong khuôn mặt phấn khởi đến đỏ bừng: "Đồng chí Nguyễn, tôi thấy hoạt động lần này các cô tổ chức rất tốt, nên để báo chí tới tuyên truyền đưa tin, không thì vậy đi, tôi sẽ trở về xin phép tổng biên tập của chúng tôi, sau khi xin phép thành công, tôi tự mình đến công xã và đội sản xuất các cô phỏng vấn đưa tin, cô thấy thế nào?"

Nguyễn Dao cũng làm ra vẻ mặt xúc động: "Vậy thì tốt quá! Có sự tuyên truyền của toà soạn, tôi tin hoạt động của chúng tôi có thể thành công viên mãn."

Thật ra trước khi đến đây, cô đã nghĩ đến việc viết bài phê phán những chuyện điển hình về đàn ông bạo lực gia đình gửi đến tòa soạn, nhưng sau lại vì chuyện của Lâm Ngọc, cô đã dứt khoác muốn đến tòa soạn một chuyến.

Bây giờ phóng viên Từ có thể tự mình đi qua, thật không thể tốt hơn.

Phóng viên Từ có máy chụp hình, đến lúc đó chụp được những trường hợp đáng phê phán, có thể đem lại cho mọi người cảm nhận trực quan hơn, đồng thời cũng có thể răn đe mạnh mẽ hơn đến những người bạo lực gia đình ở công xã này.

Để cho bọn họ biết, đàn áp phụ nữ và trẻ em không chỉ bị phê phán, mà còn bị bắt đến nông trường gánh phân, còn bị đăng báo nhận sự lên án của mọi người, để lại tiếng xấu muôn đời!

Sau khi giao ước với phóng viên Từ, Nguyễn Dao đưa ra đề nghị muốn đi tham quan tòa soạn một chút, phóng viên Từ đồng ý đưa cô đi thăm tòa soạn một lần, còn giới thiệu rất kỹ càng tỉ mỉ với cô.

Chờ khi Nguyễn Dao ra khỏi tòa soạn cũng đã gần đến giờ ăn trưa.

Cô đến nhà hàng quốc doanh ăn một bát mì, sau đó đi đến cửa hàng bách hóa.

Tối hôm qua Lâm Ngọc nhờ cô đến cửa hàng bách hóa giúp cô ấy chọn một phần quà, cô ấy muốn tặng cho giáo sư Cố làm quà cảm ơn.

Tháp Lạp Đồ không có cửa hàng, đây vẫn là lần đầu tiên Nguyễn Dao đi dạo cửa hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận