Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 309. Vì người yêu mà cắm hai dao vào anh em 4

Chương 309. Vì người yêu mà cắm hai dao vào anh em 4


Nếu một người đàn ông thật lòng thích bạn, sẽ tự động chặt đứt tất cả hoa đào, trái lại, một khi người đàn ông đó hưởng thụ lúc bạn và những người phụ nữ khác tranh đoạt mình, đàn ông đó chính là đồ đê tiện, không có cũng được.

Sa Y Nhiên thấy bộ dạng không thèm để ý của Nguyễn Dao, không khỏi thở phào nhẹ nhõm: "Nguyễn Dao, quả nhiên cô rất đặc biệt."

Nếu đổi thành đồng chí nữ khác, chỉ sợ không có cách nào tự tin thản nhiên như vậy.

Đúng là Nguyễn Dao không thèm để ý chuyện Sa Y Nhiên tỏ tình với Tần Lãng, chẳng qua đến buổi tối, lúc Tần Lãng đến ăn khuya, Nguyễn Dao vẫn hỏi anh về chuyện này.

"Một người đẹp như Sa Y Nhiên tỏ tình với anh như vậy, lúc ấy anh không động lòng một chút nào sao?"

Tần Lãng ăn chè đậu xanh, suy nghĩ một chút nói: "Cô ấy rất đẹp sao?"

Nguyễn Dao nghe vậy nhíu mày: "Anh không biết sao?"

Tần Lãng lắc đầu: "Không biết, ngoại trừ em, cho tới bây giờ anh không nghiêm túc nhìn mặt của những đồng chí nữ khác."

Nguyễn Dao: "..."

Đúng là thật biết nói chuyện, toàn lời ngon tiếng ngọt!

Nhưng những lời ngon tiếng ngọt này thật ngọt, thật giống như ăn một miếng mật vậy, miệng đầy vị ngọt.

Tần Lãng ngước mắt nhìn cô: "Em đang ghen sao?"

"Tất nhiên là không phải!" Nguyễn Dao bị nghẹn họng: "Đúng rồi, chuyện chúng ta ở phòng phát thanh, tại sao người bên ngoài đều nghe được?"

Tần Lãng múc một muỗng chè đậu xanh, khuôn mặt bình tĩnh, mặt không đỏ tim không đập nhanh nói: "Anh có hỏi đồng chí Liễu rồi, cậu ta nói, lúc ra ngoài quên đóng máy phát thanh."

Đồng chí Liễu đang chuẩn bị đi ngủ ở ký túc xá đột nhiên hắt xì một cái.

Nguyễn Dao nghe vậy, thở dài thật sâu: "Sao anh ta lại vô ý như vậy!"

Đồng chí Liễu lại hắt xì một cái, cảm thấy có thể là mình bị cảm rồi.

Tần Lãng nhìn nửa bát chè chưa ăn hết của cô, hỏi: "Em không ăn nữa sao?"

Nguyễn Dao lắc đầu: "Không ăn nổi nữa."

Không phải là cô ăn không nổi nữa, mà là cô vừa mới nhớ hai ngày sau là bà dì cả của cô đến, đậu xanh tính hàn, cô không dám ăn nhiều,

Tần Lãng nghe vậy, bưng nửa bát chè còn lại của cô, ăn như thường.

Nguyễn Dao nhìn dáng vẻ anh không chê đồ mình ăn rồi, không nhịn được nói: "Em có nghe một cách nói, ăn nước miếng của người khác thì sẽ nghe lời người đó, bây giờ anh ăn nước miếng của em, sau này anh phải nghe lời của em."

Tần Lãng nhướng mày, cặp mắt đào hoa nhìn cô: "Dù cho không ăn nước miếng của em, anh cũng nghe lời em, bởi vì em là bạn gái của anh."

Nguyễn Dao: "..."

Đột nhiên lại bị nhét một miệng đường, trong lòng Nguyễn Dao hô to chịu không nổi.

Tên đàn ông lẳng lơ này, liên tục nói ra từng câu ngon ngọt, trước kia thật sự không yêu đương sao?

Tần Lãng ăn xong miếng chè cuối cùng, sau đó chủ động đi rửa bát.

Rửa bát xong, anh còn thuận tiện dọn dẹp lại phòng bếp sau đó mới rời đi.

Tin tức mỗi ngày căn cứ dầu sản xuất được nghìn tấn dầu được lên báo, tổ chức và những lãnh đạo đều rất vui, sau khi đọc báo biết được, nhân dân cả nước vui mừng như ăn tết.

Đúng lúc đến tiết thượng tị mùng ba tháng ba, căn cứ quyết định tổ chức một hoạt động chúc mừng.

Người ban văn nghệ biểu diễn kịch nói, người thân ca hát nhảy múa, còn có người nhảy lên múa ương ca, bầu không khí vô cùng náo nhiệt.

Vì để cho nhiều người cũng có thể tham gia, Nguyễn Dao đưa ra trò chơi hai người ba chân, mỗi bộ phận phái ra mười người, mười người tạo thành năm tổ, mỗi tổ hai người bị cột chân vào nhau đi từ điểm xuất phát đến điểm cuối, bộ phận nào hoàn thành sớm nhất có thể nhận được thưởng.

Đề nghị này vừa được đưa ra, lập tức nhận được sự đồng ý của mọi người.

Từ trong đội khai thác phụ nữ Nguyễn Dao chọn ra chín người, cộng thêm cô, tổng cộng là mười người, cô và Sa Y Nhiên tạo thành một tổ, là tổ cuối cùng ra sân.

Sở nghiên cứu của Tần Lãng cũng cử ra mười người, hai người Tần Lãng và Lâu Tuấn Lỗi cũng bị chọn trúng, tạo thành một tổ, thứ tự cũng là xuất phát cuối.

Trò chơi thông qua rút thăm để quyết định thứ tự, không biết có trùng hợp hay không, đội khai thác dầu phụ nữ và sở nghiên cứu đồng thời bị rút trúng.

Mọi người thấy vậy, không khỏi trêu ghẹo.

"Kỹ sư Lãng và đồng chí Nguyễn làm đối thủ cạnh tranh, mọi người nói xem liệu kỹ sư Lãng có nhường đồng chí Nguyễn không?"

"Tôi thấy tám chín phần sẽ nhường, tiền tiêu vặt cũng chỉ cần năm hào, vì cưới vợ mà liều mạng như vậy, tôi đánh cược cậu ta nhất định sẽ len lén mở nước*."

*Mở nước: nhường
Bạn cần đăng nhập để bình luận