Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 65. Đối tượng 3

Chương 65. Đối tượng 3


Tiểu Hồng Đậu được Hồng Thắng Nam ôm vào trong ngực, sắc mặt tốt hơn ngày hôm qua một ít, nhìn thấy Nguyễn Dao, cô bé thẹn thùng trốn trong lồng ngực của mẹ, một lát sau giống như động vật nhỏ nhát gan lặng lẽ ngẩng đầu lên.

Âm thầm quan sát.jpg

Hồng Thắng Nam cúi đầu dỗ dành cô bé: "Trước đó mẹ đã dạy con thế nào, còn nhớ rõ không?"

Đôi mắt to của Tiểu Hồng Đậu chớp chớp, cất giọng sữa lên nói: "Cô Dao, cảm ơn kẹo sữa bạch thỏ của cô."

Âm thanh mềm mại, giống như bánh gạo nếp bỏ thêm đường, đáng yêu đến mức khiến tim mọi người tan chảy.

Nguyễn Dao đưa tay xoa xoa mái tóc của cô bé: "Không cần phải cảm ơn, Tiểu Hồng Đậu thực sự là một bé ngoan hiểu lễ hiểu phép."

Có thể Tiểu Hồng Đậu chưa từng được người khác khen ngợi, cô bé thẹn thùng mà trốn trong ngực mẹ, nhưng đôi mặt lại sáng long lanh.

"Không còn sớm nữa, tất cả mọi người ngồi xuống ăn cơm đi."

Vừa mới nói xong, toàn bộ Nguyễn gia cấp tốc xông tới.

Hôm nay đồ ăn thực sự rất phong phú, có một thau lớn, một nồi thịt dê kho với cà rốt.

Một nồi thì bên trong có khoai tây và đậu sừng, xung quanh còn có bánh bột ngô to bằng bàn tay, nắp nồi được lên, trong nháy mắt mùi thơm xông ra ngoài.

Thịt dê kho với cà rốt thịt dê được xào chung với nước màu, dưới ánh đèn óng ánh sắc đỏ, hương nồng mê người, khơi dậy cơn thèm ăn của tất cả mọi người, Nguyễn Dao nghe thấy xung quanh vang lên âm thanh nuốt nước miếng liên tục.

Đột nhiên cô hướng về phía một chiếc nồi, kinh ngạc phát hiện ra bên trong không phải là thịt ba chỉ, mà là sườn lợn.

Cô không thích thịt mỡ, bình thường toàn nấu một nồi sườn lợn, nhưng người ở niên đại này lại thích ăn thịt mỡ, họ cảm thấy sườn chẳng có tí thịt nào nê không thích.

Nguyễn Hưng Khang thấy Nguyễn Dao nhìn chằm chằm vào nồi, nghĩ rằng cô không hài lòng với sườn mình mua, giải thích: "Hôm nay muộn quá, không mua được thịt lợn ngon."

Triệu Hương Lan cũng nói theo: "Hôm nay con đưa tiền muộn quá, lần sau con muốn ăn thịt thì đưa tiền cho Lão Tứ sớm một chút nhé."

Nguyễn Dao ngơ ngẩn: "Tôi cho tiền?"

Triệu Hương Lan cũng giật mình theo: "Chẳng lẽ không phải con đưa tiền cho Lão Tứ mua thịt sao?"

Nguyễn Dao nhìn về phía Nguyễn Hưng Khang, vẻ mặt đối phương không hề tự nhiên, ánh mắt trốn tránh không dám đối diện với cô, vành tai ở hơi ửng đỏ.

Cô lập tức hiểu ra, Nguyễn Hưng Khang hẳn là không nói cho người trong nhà biết chuyện cậu ta mua bán, hơn nữa nếu cậu ta tự lấy tiền mình mua thịt, chắc chắn Triệu Hương Lan sẽ không đồng ý, cho nên cô được hưởng tiếng thơm dùng tiền mời khách này.

Chuyện tốt như vậy cô không ngại có thêm vài cái đâu.

Nghĩ vậy, Nguyễn Dao bình tĩnh gật đầu: "Đúng vậy, là tôi đưa tiền, sườn lợn ăn cũng rất ngon."

Thấy Nguyễn Dao không vạch trần mình, Nguyễn Hưng Khang ngay lập tức thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Sau đó mọi người bắt đầu ngấu nghiến mà ăn, ai ai cũng vùi đầu vào ăn, chẳng quan tâm đến việc nói chuyện.

Chờ đến khi ăn gần xong, Nguyễn Dao bắt đầu cân nhắc làm sao để tiến công cải cách ba người con dâu của Nguyễn gia.

Tiến công cải cách các NPC khác nhau phải dùng các chiến lược khác nhau, tối hôm qua lúc cô tới Nguyễn gia, cô đã âm thầm quan sát, loại người người tự ti yếu đuối giống như Lâm Thu Cúc, cần nhận được nhiều sự khẳng định và khen ngợi.

Nghĩ vậy, cô nhìn về phía Lâm Thu Cúc nói: "Chị dâu cả, chị làm đồ ăn ngon quá, miếng khoai tây chắc nịch vàng óng ánh, sườn lợn thơm mà không bị ngấy, thịt dê vào miệng là tan, không hề bị bở, tay nghề nấu nướng của chị còn giỏi hơn đầu bếp ở nhà hàng nhiều."

Quả nhiên, Lâm Thu Cúc nghe được những lời cô nói, cả người sững sờ.

Lúc trước khi còn chưa lấy chồng, cha mẹ ghét bỏ cô vì cô không phải con trai, về sau lại chê vẻ ngoài của cô không ưa nhìn, lại không có bản lĩnh, sau khi lấy chồng cô càng bị ghét bỏ hơn vì không sinh được con, là một con gà mái không biết đẻ trứng.

Cô đã lớn như vậy rồi, mà từ xưa tới nay chưa từng có ai khen cô.

Còn có lần trước Nguyễn Dao bảo mẹ chồng và chồng của cô đi nhổ cỏ, không để cô làm việc.

Mắt Lâm Thu Cúc đỏ lên, cúi đầu xuống nói nhỏ: "Em họ, sau này em muốn ăn gì thì nói với chị, chị làm cho em."

Triệu Hương Lan đảo mắt, hướng về Dương Trân Trân nói: "Con dâu Lão Nhị à, cô cũng đừng chỉ biết lo ăn, nói chuyện với em họ nhiều hơn đi, để sau này cô ấy chăm sóc Tiểu Mã Đường."

Lão Tứ nói với bà ta, Nguyễn Dao đã biết chuyện lúc trước của cậu ta và nữ sinh cùng lớp, nếu người trong nhà dám chèn ép cô, cô sẽ đi báo cáo mình.

Lão Tứ còn nói, hiện tại Nguyễn Dao là chủ nhiệm Liên Đoàn Phụ Nữ của đội sản xuất lại còn đánh giá là "Phần tử tiên tiến yêu nước dám làm việc nghĩa", nên lấy lòng Nguyễn Dao hơn là lấy lòng Nguyễn gia ở thủ đô xa xôi.

Hai vợ chồng Vương Phân và Nguyễn Bảo Vinh gian trá giả nhân giả nghĩa, đến lúc đó cầm được tiền nói không chừng sẽ cắn ngược lại bọn hắn một cái. Ngoài ra quan hệ giữa Nguyễn Dao và thư ký công xa khá tốt, tạo quan hệ với cô tạo mối nói không chừng về sau cô có thể giúp đỡ, dìu dắt người trong nhà lên công xã làm việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận