Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 289. Sa Y Nhiên là một tình địch mạnh 1

Chương 289. Sa Y Nhiên là một tình địch mạnh 1


Điều kiện gia thế và điều kiện của bản thân Tần Lãng đều hết sức ưu tú, có người thích anh, Nguyễn Dao không hề bất ngờ về chuyện này.

Bất ngờ là dáng vẻ của cô gái tên Sa Y Nhiên này thật quá xinh đẹp đi.

Từ tên của Sa Y Nhiên cũng biết là người của dân tộc thiểu số, dáng vẻ của cô ấy rất giống người Tân Cương.

Sống mũi cao, da trắng, mắt vừa to vừa sáng, lông mi dài rậm giống như hai cây quạt đen, cong tự nhiên, tóc là tóc xoăn trời sinh, buộc thành một cái bím tóc ở sau lưng.

Vóc người cao gầy, một đôi chân vừa dài vừa nhỏ, nếu ở đời sau, dáng vẻ này còn xinh đẹp hơn cả những minh tinh.

Nguyễn Dao nhìn chằm chằm cô ấy: “Cô ấy là người ở đâu?”

Cao Tiểu Mẫn cho rằng cô muốn biết tin tức của “tình địch”, vì vậy cũng nói hết những tin tức mà mình biết ra.

“Sa Y Nhiên là đến từ thành phố Karamay, là người của dân tộc Duy Ngô Nhĩ, bây giờ cô ấy thuộc ban văn nghệ, chỉ là cô đừng xem thường cô ấy là người của ban văn nghệ, cha của cô ấy là kỹ sư khai thác dầu mỏ cấp cao, cô ấy còn có một thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau làm đội phó ở đội khai thác dầu, khẳng định kỹ năng kiến thức mà cô ấy biết còn nhiều hơn đa số người khác.”

Ý nói là, Sa Y Nhiên là một tình địch mạnh!

Chỉ là cô ấy không nghĩ đến Sa Y Nhiên lại tới đăng ký thành người tranh cử chức đội trưởng, những người khác cũng rất bất ngờ, lúc này tất cả mọi người đều cảm thấy cô ấy cố ý đến cạnh tranh với Nguyễn Dao.

Có câu nói, tình địch gặp mặt hết sức đỏ mắt.

Tất cả mọi người trong phòng làm việc đều nhìn về phía hai người, không cần nói chuyện, dáng vẻ của hai người chính là người này còn xinh đẹp hơn người người kia.

Cao Tiểu Mẫn nói hết những gì mình biết ra, chẳng qua cô ấy cũng không nói nhiều về chuyện liên quan giữa Sa Y Nhiên và Tần Lãng, dù sao đang ở bên ngoài, bị người ta nghe được cũng không tốt.

Sau khi nói xong, đôi mắt nhỏ của cô ấy nhìn Nguyễn Dao.

Ai ngờ Nguyễn Dao lại cảm thán một tiếng: “Cô ấy lớn lên thật xinh đẹp.”

Cao Tiểu Mẫn: “???”

Chuyện tình địch gặp nhau hết sức đỏ mặt đâu?

Sa Y Nhiên đăng ký xong thì đi ra ngoài, chỉ là cô ấy không trực tiếp rời khỏi liên đoàn phụ nữ, mà quay đầu, nhìn Nguyễn Dao.

Tới rồi, tới rồi, đây là muốn đánh nhau sao?

Tất cả mọi người trong phòng làm việc đều ngừng thở, đảo mắt qua lại về phía hai người.

Quả nhiên, một giây sau chỉ thấy Sa Y Nhiên sải chân dài bước về phía Nguyễn Dao, dáng người của cô ấy rất cao, cằm hơi ngẩng lên, giống như là một con khổng tước kiêu ngạo, đang tới tuyên bố chủ quyền.

Cao Tiểu Mẫn nắm lấy tay áo của mình, căng thẳng đến mức muốn hôn mê.

Làm sao đây, làm sao đây, đợi một lát hai người này đánh nhau, cô ấy phải giúp ai mới đúng đây?

Trong lòng cô ấy thì muốn giúp đỡ Nguyễn Dao, nhưng cha mẹ cô ấy và cha mẹ Sa Y Nhiên lại là bạn tốt, nếu như cô ấy giúp Nguyễn Dao đánh Sa Y Nhiên, trở về cha mẹ cô ấy nhất định sẽ mắng cô ấy.

Ngay khi Cao Tiểu Mẫn xoắn xuýt thành bánh quai chèo, Sa Y Nhiên đi tới trước mặt Nguyễn Dao: “Cô chắc là người mới đến căn cứ, đồng chí Nguyễn, Nguyễn Dao đúng không?”

Chắc Sa Y Nhiên cao khoảng một mét sáu mươi tám, sau khi Nguyễn Dao đến biên giới thì chế độ dinh dưỡng cũng tăng theo, hơn nửa năm này đã cao được hai xen ti mét, lần trước cô có đo qua đã một mét bảy rồi.

Cho nên lúc này đứng trước mặt Sa Y Nhiên, mặc kệ là khuôn mặt đẹp, khí chất hay chiều cao cô đều không thua bởi cô ấy.

Nguyễn Dao hâm mộ liếc nhìn lông mi vừa dài rậm vừa cong vút của đối phương, gật đầu nói: “Đúng, tôi tên là Nguyễn Dao, rất vui được quen biết cô.”

Ở xa xa Sa Y Nhiên thấy Nguyễn Dao đã bị kinh ngạc bởi vẻ đẹp của cô, từ nhỏ dáng vẻ của cô ấy đã xinh đẹp, ở bên cạnh không có mấy ai xinh đẹp hơn cô ấy.

Lúc đầu cô ấy không định đến, nhưng hai chân đã phản ứng trước đầu óc, vào lúc này nhìn cô ở khoảng cách gần như vậy, phát hiện cô càng xinh đẹp hơn.

Làn da của cô bóng loáng nhẵn nhụi, nhìn với khoảng cách gần như vậy mà không tìm thấy một chút tỳ vết nào, còn trắng nõn hơn cả đậu hũ, ngũ quan tinh xảo giống như búp bê sứ vậy.

Thì ra đây chính là người đồng chí Tần thích.

Sa Y Nhiên đưa tay ra nói: “Rất vui quen biết cô, tôi đã đăng ký làm người tranh cử chức đội trưởng, trước mắt chỉ có hai người đăng ký là tôi và cô, nói cách khác chỉ có tôi và cô cạnh tranh nhau, tiếp theo xin chỉ giáo nhiều hơn.”

Nguyễn Dao cầm lấy tay của người đẹp: “Xin chỉ giáo nhiều hơn, tiếp theo tôi cũng sẽ cạnh tranh hết sức.”

Sa Y Nhiên: “Tôi cũng sẽ như vậy, vị trí đội trường này, tôi nhất định phải dành được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận