Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 374. Thật là nhớ cô 7

Chương 374. Thật là nhớ cô 7


Vì không để ảnh hưởng đến tâm trạng của mọi người, cha Định cố gắng mỉm cười xin lỗi: "Đây là con của bác hai Văn Tĩnh, mọi người đừng khách sáo, ăn thịt nhiều một chút.”

Ông ấy vừa nói vừa dùng đũa chung gặp thịt cho mọi người, đám người bí thư Trịnh không để ông ấy bận rộn, bầu không khí lại náo nhiệt lần nữa.

Sau khi Đinh Hạo Văn bị buộc ngồi vào vị trí của Đinh Hạo Tư, một đôi mắt không ngừng nhìn về phía Đinh Văn Tĩnh, hình như Đinh Hạo Tư chú ý đến ánh mắt của gã, dời băng ghế một chút, ngăn lại tầm mắt của gã.

Đinh Hạo Văn không thấy được, lúc này mới chưa thỏa mãn thu hồi lại tầm mắt, gã cầm đũa lên chuẩn bị gắp thịt gà, sau đó ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Nguyễn Dao ngồi ở đối diện mình, gã buông lỏng tay một chút, nhất thời thịt gà rơi trên bàn.

Gã hơi hít một ngụm khí lạnh, đôi mắt nhìn Nguyễn Dao từ trên xuống dưới: “Đây là em gái tiên nữ đến từ đâu vậy? Tại sao không có người nào giới thiệu cho tôi?"

Đinh Hạo Tư thấy gã chú ý đến Nguyễn Dao, đáy mắt thoái qua một tia hối hận và chán ghét: “Mày ăn cơm của mình đi, nhiều đồ ăn như vậy cũng không thể làm mày câm miệng sao?"

Đinh Hạo Văn không sợ Đinh Hạo Tư một chút nào, tiếp tục, cười đùa cợt nhã: “Xin chào nữ đồng chí, anh tên là Đinh Văn Hạo, em tên là gì?"

Nguyễn Dao lạnh mặt, làm bộ nghe không hiểu, gắp một miếng thịt heo hầm thả vào trong chén của mình.

Thịt heo hầm có màu vàng sáng bóng, mặn ngọt ngon miệng, béo mà không ngán, thịt tươi xốp, hương nồng thịt mềm, mùi vị hết sức chính tông,

Món mơ cũng rất ngon, Nguyễn Dao ăn rất ngon miệng, coi Đinh Hạo Văn ở đối diện như cái rắm mới thả.

Thấy Nguyễn Dao nghe không hiểu, những người nhà họ Đinh khác cũng thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt nhìn Đinh Hạo Văn ngày càng không tốt.

Cha Đinh lại cảnh cáo gã lần nữa: “Hạo Văn, cậu không nghe lời mới vừa rồi tôi nói sao? Tôi bảo cậu ngậm miệng ăn nhiều cơm, không nên làm phiền khách của tôi, cậu cho rằng chúng tôi thật sự không dám làm khó dễ cậu sao?"

Đinh Văn Hạo gắp miệng thịt gà bỏ vào trong miệng, cười đầy phách lối: "Chú ba, nếu các người dám làm gì cháu, năm đó đã sớm làm rồi, trái lại cháu không sợ chết, nhưng các người không sợ sau này em gái họ Văn Tĩnh không ai thèm lấy sao?"

Nghe được lời của Đinh Hạo Văn, sắc mặt Đinh Văn Tĩnh trở nên càng tái nhợt hơn, cả người run lẩy bẩy.

Đinh Hạo Tư tức giận đến mức siết chặt đôi đũa trong tay, mu bàn tay nổi đầy gây xanh, nhưng lại nhịn không nổi giận.

Trên mặt của cha Đinh mẹ Đinh cũng là vẻ tức giận, Nguyễn Dao cảm thấy nhất định trong này có chuyện gì đó, hơn nữa còn không có lợi với Đinh Văn Tĩnh, chỉ là bởi vì các loại nguyên nhân cho nên nhà họ Đinh không có ý định để cho người ngoài biết, vì vậy cô tiếp tục làm bộ cái gì cũng không biết.

Cũng may tiếp theo Đinh Hạo Văn không có tác quái nữa, chỉ là đôi mắt cứ nhìn chằm chằm vào Nguyễn Dao, giống như một con cóc muốn ăn thịt thiên nga, bộ dạng này làm cho người ta hết sức buồn nôn.

Bữa cơm này ngoài trừ Đinh Hạo Văn và Nguyễn Dao ra, những người khác đều ăn không ngon.

Người nhà họ Đinh cảm thấy rất có lỗi, lúc tiễn đoàn người Nguyễn Dao đi, người nhà họ Đinh liên tục nói xin lỗi, bày tỏ mình chiêu đãi không chu đáo.

Đám người Nguyễn Dao bày tỏ không sao, sau khi cảm ơn nhà họ Đinh chiêu đãi, thì rời đi.

Lúc đầu Đinh Hạo Văn muốn theo Nguyễn Dao ra ngoài, nhưng còn chưa đi ra cửa đã bị Đinh Hạo Tư bắt lấy tay, đấm một cú lên mặt.

Đinh Hạo Văn không ngờ đột nhiên Đinh Hạo Tư lại ra tay đánh mình, không có phòng bị nên bị đấm vào mặt, cơ thể lùi về phía sau mấy bước mới khó khăn ổn định lại.

"Đinh Hạo Văn, tao cảnh cáo mày, không cho phép mày lại gần Văn Tĩnh, cũng không cho phép mày đến gần ân nhân cứu mạng của Văn Tĩnh, nếu không tao sẽ không khách khí với mày!"

Đinh Hạo Văn lau vết máu ở khóe miệng, con mắt có vết sẹo tràn đầy vẻ khiêu khích: “Anh ba, anh đang ra mặt cho Văn Tĩnh, hay là đang ra mặt cho vị đồng chí nữ xinh đẹp mới vừa rồi kia?"

Đinh Hạo Tư không lên tiếng trợn mắt nhìn gã.

Đinh Hạo Văn cười đầy tà khí, "Quả nhiên tôi đoán không sai, thì ra ánh mắt của anh ba cao như vậy cũng sẽ động lòng phàm, nhưng tôi và anh ba đều có ánh mắt cao, tôi cũng xem trong vị đồng chí nữ kia."

Đinh Hạo Tư nắm chặt hai tay thành quả đấm: “Tao cảnh cáo mày, đồng chí nữ kia đã có đối tượng rồi, nếu mày dám làm chuyện thất đức, đến lúc đó đừng trách tao đại nghĩa diệt thân!"

Đinh Hạo Văn nghe vậy lại cười: “Tôi thật sự sợ đó, anh ba cứ đi tố cáo tôi đi, nếu như tôi bị anh ba tố cáo, đến lúc đó tôi sơ ý một chút để em gái họ Văn Tĩnh bị tôi..."

"Ầm" lại một tiếng động lớn vang lên!

Đinh Hạo Tư lại đấm lên mặt Đinh Hạo Văn, mặt Đinh Hạo Văn bị đấm cho lệch đi.

Nguyễn Dao không biết chuyện xảy ra ở nhà họ Đinh, sau khi đi ra khỏi nhà họ Đinh, cô và đoàn người Giang Xuân Hoa đi vào đường Lưu Hoa, dạo một vòng những nơi gần con đường đó, biết rõ tình huống xung quanh, đến lúc đó sẽ không luống cuống tay chân.

Đợi đến buổi chiều phòng triển lãm làm việc, đoàn người lại đến hỏi công việc liên quan triển lãm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận