Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 61. Cái chuôi 5

Chương 61. Cái chuôi 5


Tiểu Mã Đường đẩy tay Triệu Hương Lan chạy tới: "Chị thanh niên tri thức xinh đẹp, lần trước chị đồng ý chuyện của em, chị còn nhớ không?"

Cậu giương đôi mắt to tròn nhìn Nguyễn Dao, lúc nói chuyện miệng nhỏ không nhịn được mà nuốt nước miếng, bộ dáng vô cùng đáng yêu.

Nguyễn Dao thật sự có mang theo kẹo sữa bạch thỏ ở trên người, cô lấy ra mấy viên kẹo sữa từ trong túi: "Chị không quên, đây là hai viên kẹo lần trước đồng ý cho em, còn hai viên kẹo hôm nay là quà gặp mặt."

Tiểu Mã Đường lấy kẹo nhận, ánh mắt vui vẻ cong thành hình lưỡi liềm: "Cảm ơn chị xinh đẹp, nhưng mà quà gặp mặt là cái gì ạ?"

Nguyễn Dao giải thích: "Quà gặp mặt là thứ khi hai người gặp mặt nhau lần đầu thì đưa cho đối phương, ngoài ra thì dựa theo vai vế, em nên gọi chị là cô."

Tiểu Mã Đường nghiêng đầu suy nghĩ một chút, sau đó bịch bịch chạy, một lát sau lại chạy về, trong tay cầm một con ngựa được điêu khắc từ gỗ: "Đây là quà ông ngoại con tặng cho con, bây giờ tặng cho cô làm quà gặp mặt."

Nguyễn Dao cầm lấy ngựa nhỏ nhìn nhìn, ngựa nhỏ được điêu khắc trông rất sống động, được chế tác khá đẹp.

"Cảm ơn con, Tiểu Mã Đường."

Tiểu Mã Đường nhếch miệng, lộ ra một răng nanh nhỏ đáng yêu.

Đang trong khi nói chuyện, toàn bộ Nguyễn gia cũng lần lượt đi tới.

Bốn anh em Nguyễn Gia, lúc trước Nguyễn Dao đã gặp qua ba người, chỉ có Lão Tứ Nguyễn Hưng Khang là chưa gặp.

Bình thường Nguyễn Hưng Khang dạy học ở công xã, nghỉ mới có thể về nhà ở.

Ngồi ở bên cạnh Lão Nhị Nguyễn Hưng Phú là vợ của anh ta Dương Trân Trân.

Dương Trân Trân là một trong ba người con dâu có vẻ ngoài được nhất, cũng được nuôi dạy tốt nhất, mặt mũi không hề vàng vọt, lúc này cô ta mở to đôi mắt to tròn, giống như một con nai con vô tội đánh giá Nguyễn Dao.

Nguyễn Dao ngửi thấy được hương vị đơn thuần.

Người vợ Hồng Thắng Nam của Lão Tam Nguyễn Hưng Dân là người cuối cùng tới đây.

Vóc dáng Hồng Thắng Nam cao lớn, nhìn qua ước chừng một mét bảy, mày rậm mắt to, cực kỳ khí chất, nhưng sắc mặt lại rất tiều tụy.

Trong tay cô ấy ôm một bé gái nhỏ gầy yếu, mặt bé gái nhỏ gầy đến không có một chút thịt, lúc này ỉu xìu dựa vào trong ngực mẹ.

Hồng Thắng Nam không trực tiếp tìm vị trí ngồi, mà đi đến trước mặt Triệu Hương Lan: "Mẹ, Tiểu Hồng Đậu đói đến phát khóc, mẹ xem có thể làm cho con bé một chén sữa mạch nha không?"

Triệu Hương Lan đảo mắt xem thường: “Nhà chúng ta nghèo như vậy, lấy đâu ra sữa mạch nha?"

Hồng Thắng Nam tức giận đến không chịu nổi, nhưng vì con gái, vẫn cố nhịn xuống: "Lần trước con nhìn thấy chú nhỏ mang theo một bình sữa mạch nha trở về, mẹ cho Tiểu Hồng Đậu uống một ít đi, ngày mai con cố mang nhiều tiền về hơn."

Triệu Hương Lan: "Không có là không có, con nít con nôi uống sữa mạch nha gì chứ, có phải tôi già rồi nên nói chuyện mà chẳng ai trong cái nhà này nghe hả?"

Con trai cưng số một của mẹ - Nguyễn Hưng Quốc vội vàng nói: "Mẹ, chúng con đều nghe lời mẹ, Lão Tam, quản tốt vợ của mày đi."

Nguyễn Hưng Dân nhướng mày, quát Hồng Thắng Nam: "Em không mau chạy lại đây, mẹ nói không có là không có."

Hồng Thắng Nam nghẹn đỏ mặt: "Rốt cuộc anh có lương tâm hay không? Tiểu Hồng Đậu là con gái ruột của anh, anh xem con bé như này có giống một đứa trẻ ba tuổi hay không? Nếu không phải lúc trước anh đưa tiền cho anh em anh dùng, con gái làm gì đến nỗi biến thành như bây giờ?"

Nguyễn Hưng Dân khẽ nói: "Con gái chính là tóc dài kiến thức ngắn, những người kia đều là anh em xương máu của anh, anh giúp đỡ một chút thì có làm sao?"

Hồng Thắng Nam giận đến mức bật người cười: "Anh xem người ta làm anh em, người ta xem anh là cái thứ xem tiền như rác, mấy lần Tiểu Hồng Đậu sinh bệnh, có lần nào bọn họ chìa tay giúp đỡ không?"

Nguyễn Hưng Dân cảm thấy mình mất hết mặt mũi trước mặt người ngoài, hắn ta siết chặt tay, giận dữ nói: "Còn nói bậy nói bạ nữa, có tin tôi đánh cô không?"

"Anh đánh đi, tốt nhất đánh chết hai mẹ con chúng tôi đi, để anh cùng đám bạn bè không tốt kia chăm sóc cho anh!"

Trong mấy anh em, Nguyễn Hưng Dân là to cao nhất, eo gấu lưng hổ, khi trừng mắt giống như trâu điên khiến cho người ta sợ hãi.

Nhưng Hồng Thắng Nam không lùi bước, trừng mắt lên với hắn ta, mãi cho đến khi Tiểu Hồng Đậu ở trong lồng ngực bị dọa phát khóc, lúc này cô ấy mới cúi đầu dỗ dành con gái.

Nguyễn Dao không lên tiếng nhúng tay vào việc hai vợ chồng, nhưng ánh mắt nhìn chằm chằm vào Nguyễn Hưng Dân, chỉ cần hắn ta dám ra tay, cô sẽ vung cái ghế dựa đánh bay đầu tên trai đều này.

Nhưng cuối cùng tên trai đều Nguyễn Hưng Dân này không hề ra tay, hơn nữa rất nhanh bị người mà hắn ta gọi là anh em gọi đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận