Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 54. Nụ hôn nóng bỏng 3

Chương 54. Nụ hôn nóng bỏng 3


Các xã viên hồi hộp nghe từng lời kể của Nguyễn Dao, ngay sau đó lại kích động đến mức ngừng thở, chờ Nguyễn Dao kể xong, mọi người vỗ tay nồng nhiệt:

"Thanh niên trí thức Nguyễn, cô thực sự rất rất giỏi, nếu đổi lại là tôi, chắc chắn tôi không dám xông lên đâu."

"Đúng vậy, một cô gái nhỏ đối phó với hai tên gián điệp, thanh niên tri thức Nguyễn thực sự quá lợi hại."

Đúng lúc này, không biết là ai phụt cười một tiếng: "Tại sao mọi người vẫn còn gọi là thanh niên tri thức Nguyễn, bây giờ đồng chí Nguyễn đã là chủ nhiệm Liên Đoàn Phụ nữ của đội sản xuất chúng ta, ôi, đồng chí Nguyễn làm chủ nhiệm Liên Đoàn Phụ Nữ, vậy sau này chẳng phải Chu Tú Hồng sẽ phải là chân chạy vặt cho đồng chí Nguyễn sao?"

Mọi người nhìn lại, lúc này mới phát hiện người nói chuyện là Đào Hồng Trân.

Trước kia hai nhà Đào Hồng Trân và Chu Tú Hồng vì một con dê nhỏ mà ngứa mắt nhau, sau này lại bởi vì tranh đoạt vị trí trợ lý Liên Đoàn Phụ nữ mà trở thành gà chọi, giờ mấy lời này rõ ràng là cố ý muốn Chu Tú Hồng xấu hổ.

Người nhà của Đào Hồng Trân cũng ra mặt, bắt đầu nói mấy câu kỳ cục.

"Chủ nhiệm Nguyễn còn trẻ mà đã trở thành chủ nhiệm Liên Đoàn Phụ nữ, thật đúng là rất giỏi, không giống ai đó lớn tuổi rồi mà vẫn còn đang làm trợ lý."

"Tú Hồng à, chủ nhiệm Nguyễn còn trẻ hơn con gái bà đó, bà làm chân chạy vặt cho người ta, bà sẽ không cảm thấy xấu hổ chứ?"

Chu Tú Hồng tức giận đến mức mặt đỏ bừng, cắn răng trừng mắt nhìn gia đình Đào Hồng Trân: "Đồ phân chó nhà bà, chuyện của tôi khi nào đến lượt nhà họ Đào mấy người quản? Mấy người nói chuyện nhảm nhí như vậy, không sợ miệng thối nát lưỡi à!"

Đào Hồng Trân không tức giận, ngược lại càng hưng phấn hơn: "Bà đây nói sai câu nào à, chẳng lẽ không phải bà tuổi đã cao mà còn đang làm trợ lý sao, dựa vào đâu mà không cho người khác nói, người ta là chủ nhiệm Nguyễn tuổi trẻ có bản lĩnh, sau này bà phải tung ta tung tăng đi theo đằng sau cái mông người ta, như vậy mà đã thấy mất mặt á? Mất mặt thì thôi đừng làm nữa!"

"...”

Chu Tú Hồng tức giận đến toàn thân run rẩy.

Càng làm cho bà tức giận hơn chính là các xã viên đều đứng về phía Đào Hồng Trân, cảm thấy bà ta nói được lời nói có cũng đúng.

"Tuy rằng lời nói của Hồng Trân khó nghe, nhưng đâu có sai, nếu đổi là tôi, tôi cũng sẽ cảm thấy mất mặt."

"Còn phải nói, làm cấp dưới của một cô gái nhỏ tuổi, cũng thật xấu hổ mà"

"Mất mặt cũng không có cách nào khác, muốn trách thì trách mình không có bản lĩnh thôi, chủ nhiệm Nguyễn người ta có bằng cấp có bản lĩnh, còn được đánh giá "phần tử tiên tiến yêu nước dám làm việc nghĩa", Tú Hồng lấy cái gì để so với người ta?"

"...”

Những nhát dao này đâm vào trong lòng Chu Tú Hồng, bà xấu hổ và giận đến mức chỉ muốn đào hố chôn mình cùng Đào Hồng Trân.

Đồng thời trong lòng bà cũng có chút oán giận Nguyễn Dao, nếu không phải do cô, hiện tại bản thân bà cũng sẽ không khó chịu như vậy.

Hơn nữa, bà làm trợ lý ở Liên Đoàn Phụ nữ cũng đã hơn hai năm, cho dù không có công lao cũng có khổ lao, chức vụ chủ nhiệm Liên Đoàn Phụ nữ này cũng có thể cho bà đảm đương mà.

Đối diện với ánh mắt oán giận của Chu Tú Hồng, Nguyễn Dao dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được bà đang suy nghĩ gì.

Ngược lại, cô không tức giận, phản ứng này của Chu Tú Hồng là lẽ thường, không thể thăng chức, nếu là người khác thì trong lòng họ cũng sẽ cảm thấy khó chịu thôi.

Cô cũng không có ý nhúng tay vào ân oán của hai người Chu Tú Hồng và Đào Hồng Trân, chỉ là hiện tại hành động của Đào Hồng Trân là châm ngòi ly gián, tạo nên kẻ địch cho cô.

Cô và chủ nhiệm Hồ nhắc tới Chu Tú Hồng, chính là muốn bán cho Chu Tú Hồng một cái tốt, còn nữa nếu như Công Xã của cô có người ở, về sau có tin tức gì, cô cũng có thể biết đầu tiên.

Đào Hồng Trân tùy ý nói mấy câu đã muốn phá hư kế hoạch của cô, cái này không thể nhịn.

Nguyễn Dao vội vã gọi Chu Tú Hồng đang thẹn quá thành giận muốn bỏ đi lại: "Thím Tú Hồng chờ một chút."

Đào Hồng Trân cười quái dị một tiếng: "Chu Tú Hồng, chủ nhiệm Nguyễn muốn sắp xếp nhiệm vụ cho cô, cô làm trợ lý chạy nhanh như vậy làm gì?"

Chu Tú Hồng giận đến sắc mặt xanh mét, quay người lại nghiêm mặt nói: "Cô có chuyện gì?"

Nguyễn Dao không hề để tâm thái độ của bà, lấy trong túi tòng quân ra một tờ giấy nói: "Thím Tú Hồng chúc mừng thím, chủ nhiệm Hồ của Công Xã Liên Đoàn Phụ Nữ nói thím có thể chịu khổ nhọc là một đồng chí rất tốt, cho nên đã đề bạt thím trở thành trợ lý của Công Xã Liên Đoàn Phụ Nữ, hai ngày này để cho thím giao lại xong công việc liền đi tới Công Xã báo danh."

"!!!!!"

Nhóm xã viên lại kinh ngạc rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận