Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 157. Thật sự quá giống 4

Chương 157. Thật sự quá giống 4


Cấp dưới ưu tú, bọn họ làm lãnh đạo cũng không nên keo kiệt quá, tiền lương nên tăng thêm một chút, một năm chỉ có một hai người được vào Đảng đương nhiên cũng phải cho cô.

Chủ nhiệm Hồ đồng ý.

Nguyễn Dao đạp xe đến văn phòng cấp giấy phép xe của thị trấn để làm giấy phép xe.

Chưa kể, đi quãng đường này còn ngầu hơn cả lái Maserati, đi đến đâu cũng trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.

Sau khi làm xong giấy phép xe, cô đang chuẩn bị quay lại thì đột nhiên nghe thấy ai đó đằng sau gọi tên cô.

Cô quay lại thì thấy bí thư Tiểu Trương và một người phụ nữ đứng cách cô chưa đầy hai mét.

"Chào bí thư Tiểu Trương, sao cậu lại ở đây? Hôm nay không phải đi làm sao?"

Đối mặt với nụ cười rực rỡ của Nguyễn Dao, tai của bí thư Tiểu Trương lập tức đỏ lên: "Nguyễn, thanh niên tri thức Nguyễn, xin chào, hôm nay chị tôi từ huyện thành trở về nên tôi đến xin phép lãnh đạo cho nghỉ."

"Xin chào, đồng chí Trương."

Ánh mắt Nguyễn Dao dừng trên người chị của bí thư Tiểu Trương, đó là một người phụ nữ khoảng ba bốn mươi tuổi, ăn mặc chỉnh tề, tóc tai tỉ mỉ, khuôn mặt có chút uy nghiêm.

Lúc này Trương Tiếu Thúy cũng đang quan sát Nguyễn Dao, nhìn diện mạo xinh đẹp quyến rũ của Nguyễn Dao, đáy mắt thoáng hiện lên một tia không vui, nhưng chị ta không biểu hiện ra ngoài.

Khóe miệng chị ta nhếch lên nói: "Xin chào, nghe Tu Vĩ nhà tôi nói, đồng chí Nguyễn là một thanh niên tri thức?"

Nguyễn Dao là ai chứ, lập tức nhận ra người phụ nữ trước mắt không thích mình, biểu cảm trên mặt cô cũng nhạt đi vài phần: "Đúng, tôi là thanh niên tri thức đến từ thủ đô, bí thư Tiểu Trương, tôi còn có việc phải làm, tôi xin phép đi trước."

Mặt bí thư Tiểu Trương đỏ như tôm luộc, liên tục gật đầu: "Được rồi, tạm biệt thanh niên tri thức Nguyễn."

Nguyễn Dao gật đầu, đạp xe đạp rời đi.

Bí thư Tiểu Trương nhìn chằm chằm vào bóng lưng của cô cho đến khi người biến mất không thấy nữa, lúc này cậu mới lưu luyến thu hồi tầm mắt, ai ngờ lại đối mặt với nụ cười ý vị thâm trường của chị mình.

Khuôn mặt của cậu "ầm" một cái thậm chí còn đỏ hơn.

Trương Tiếu Thúy sửa sang lại cổ áo cho cậu hỏi: "Tu Vĩ, em thích nữ thanh niên tri thức vừa rồi sao?"

Vóc người quá kiều diễm, giống như một hồ ly tinh không yên phận, một người như vậy không phù hợp với em trai của cô.

Bí thư Tiểu Trương vốn định phủ nhận, nhưng cậu không biết nói dối, đặc biệt là đối với người chị mà từ nhỏ cậu đã sợ hãi: "Thanh niên tri thức Nguyễn vô cùng ưu tú, em chưa bao giờ thấy một người ưu tú như vậy. Cô ấy không chỉ được đánh giá là 'Phần tử tiên tiến yêu nước dám làm việc nghĩa', cô ấy còn là chủ nhiệm Liên đoàn Phụ nữ của đội sản xuất Tây Câu, gần đây cô ấy phụ trách tuyên truyền sách ảnh của Hội Liên hiệp Phụ nữ, ngay cả chủ tịch huyện cũng khen ngợi cô ấy rất nhiều lần."

Phải nói thanh niên tri thức Nguyễn có khuyết điểm gì thì đó là sức lực quá lớn, lần trước cậu sợ tới mức không dám thích cô nữa.

Sau đó, gia đình đã sắp xếp cho cậu một vài lần xem mắt, cậu đã đi gặp, nhưng không ai có thể so sánh với thanh niên tri thức Nguyễn. Lần trước gặp lại cô ở tòa thị chính, tình yêu của cậu đã quay trở lại.

Thanh niên tri thức Nguyễn thật sự quá tốt đẹp, nếu có thể làm người yêu của cậu thì tốt rồi.

Ánh mắt Trương Tiếu Thúy lóe lên: "Cô ấy thật sự được đánh giá là phần tử tiên tiến sao?"

Bí thư Tiểu Trương gật đầu thật mạnh: "Thanh niên tri thức Nguyễn bắt được gián điệp trên tàu, bảo vệ an ninh quốc gia không bị xâm phạm nên được khen thưởng, lần trước trên huyện còn mở đại hội khen thưởng cho cô ấy."

Trương Tiếu Thúy: "Em nói như vậy thì chị cũng có ấn tượng, nếu em thích thì em có thể hẹn hò với cô ấy."

Một chủ nhiệm Liên đoàn Phụ nữ của một đội sản xuất chị ta sẽ không để vào mắt, hữu dụng là danh hiệu phần tử tiên tiến kia. Có thể khiến cho chủ tịch huyện chính miệng khen ngợi, chứng tỏ cô ấy có vài phần năng lực, hơn nữa còn đến từ thủ đô, như vậy miễn cưỡng có thể xứng đôi với em trai chị ta.

Phụ nữ có vóc người quyến rũ cũng không phải là vấn đề, sau khi gả cho Trương gia bọn họ, chị ta sẽ có biện pháp để cô an phận thủ thường.

Bí thư Tiểu Trương lắc đầu: "Thanh niên tri thức Nguyễn hình như không có ý đó với em."

Cậu cũng không ngu xuẩn, mỗi lần thanh niên tri thức Nguyễn nhìn thấy cậu đều có dáng vẻ rất thản nhiên, không đỏ mặt thẹn thùng, cậu cũng biết cô không thích mình.

Trương Tiếu Thúy vỗ vỗ cánh tay cậu: "Em ưu tú như vậy, nào có cô gái nào không thích em chứ? Em yên tâm, chuyện này cứ giao cho chị, chị giúp em đi nói, nhất định sẽ giúp em cưới người về nhà."

Bí thư Tiểu Trương đỏ mặt gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận