Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 268. Mời cô đến căn cứ dầu mỏ của chúng tôi 1

Chương 268. Mời cô đến căn cứ dầu mỏ của chúng tôi 1


Lập tức không khí mập mờ giữa hai người tan thành mây khói.

Mặt Nguyễn Dao bị sung huyết đến đỏ bừng.

Nhưng lần này không phải vì tìm đập mặt đỏ, mà là thẹn quá hóa giận.

Cô hít mũi một cái, làm bộ bịt mũi, trên mặt lộ vẻ ghét bỏ: “Đồng chí Tần, trên người anh cũng có mùi, trở về tắm đi.”

“...”

Lần này đến lượt Tần Lãng á khẩu không trả lời được.

Mấy ngày nay vất vả khắp nơi tìm bằng chứng, ngồi xổm trông chừng nhân chứng, bận rộn đến mức ngay cả cơm cũng quên ăn, làm gì còn nhớ đến chuyện đi tắm chứ.

Chẳng qua lúc này nhìn bộ dạng ghét bỏ của cô, anh theo bản năng ngửi mình một cái, xem thử thật sự có mùi hay không.

Lần đầu tiên thấy được vẻ bối rối trên mặt Tần Lãng, Nguyễn Dao vừa sảng khoái vừa cảm thấy xa lạ, cô liếc mắt nhìn anh thêm mấy lần.

Tần Lãng tằng hắng một cái, sắc mặt khôi phục lại bộ dạng bình tĩnh lúc trước: “Cô muốn về công xã trước, hay là đi ăn cơm trước?”

“Về công xã trước đi.”

Nhưng cô vừa mới nói xong, cái bụng của cô đã không phối hợp vang lên tiếng ùng ục.

Mặt cô lại đỏ lên, giống như đóa hoa hồng phấn lấp lánh sương sớm, kiều diễm khiến người ta nhìn ngắm không dời nổi mắt.

Tần Lãng chuyển động yếu hầu, đáy mắt thoáng một một ý cười trêu ghẹo: “Đi thôi, chúng ta đến nhà hàng Quốc Doanh.”

Nguyễn Dao luôn cảm thấy anh đang cười mình, nhưng cô cũng không phải là kiểu người ưỡn ẹo, càng không biết làm khó cái bụng của mình, leo lên ghế bên cạnh tài xế, hai người đi đến nhà hàng Quốc Doanh.

Đúng lúc là giờ cơm tối, chỗ ngồi của nhà hàng Quốc Doanh đã ngồi gần đầy rồi. Hai người Nguyễn Dao và Tần Lãng vừa đi vào, lập tức hấp dẫn tất cả ánh mắt của mọi người.

Không nói đến chuyện hai người bước xuống từ xe Jeep, chỉ nói đến bộ dạng của hai người, nam đẹp trai, nữ đẹp gái, đứng chung một chỗ giống như kim đồng ngọc nữ, khiến người ta không nhịn được nhìn lâu mấy lần.

Tần Lãng dẫn đầu đi vào, tìm được một chỗ trống ở một góc tiệm: “Nhân viên phục vụ, hôm nay có món gì?”

Có thể làm việc ở nhà hàng Quốc Doanh, ánh mắt cũng lớn lên trên đỉnh đầu, bình thường có khách hỏi loại vấn đề này, các cô sẽ không trả lời, hoặc là trả lời không kiên nhẫn,

Nhưng nhìn khuôn mặt đẹp trai của Tần Lãng, nhân viên phục vụ đỏ mặt, ngay cả giọng nói cùng dịu dàng hơn bình thường mấy phần: “Hôm nay có sủi cảo, thịt cừu, thịt kho tàu, cá hấp, còn có thịt xào cải xanh, vị đồng chí này, anh muốn ăn gì?”

Lời này vừa nói ra, người đàn ông ngồi bên cạnh khó chịu bĩu môi nói: “Tôi mới vừa rồi hỏi cô có thịt kho tàu hay không, sao cô lại nói là không có?”

Không có thì cũng thôi đi, còn nói năng thô lỗ, giống như là anh ta giết cả nhà cô ta vậy.

Nhân viên phục vụ xoay người lại, hất cằm nói: “Vừa rồi không có đấy, có vấn đề gì không, không muốn ăn bây giờ có thể ra ngoài.”

Người đàn ông kia giống như con gà trống bị bóp cổ, phút chốc không nói được tiếng nào.

Nhân viên phục vụ nhìn anh ta giống như một thằng ngốc, mặt đầy đắc ý, xoay người lại, vẻ mặt thay đổi nhanh như kinh kịch vậy, liếc mắt đưa tình nhìn Tần Lãng.

Nguyễn Dao thiếu chút nữa phun ra một ngụm nước vừa mới uống.

Cô ngước mắt nhìn Tần Lãng một cái, trong lòng quy nghĩ quả nhiên lam nhan họa thủy, đi đến chỗ nào gây rắc rối ở chỗ đó.

Hình như Tần Lãng không chú ý ánh mắt của cô, nói với nhân viên phục vụ: “Chúng tôi muốn một phần thịt kho tàu, một phần cá hấp, một phần thịt xào cải xanh, và hai chén cơm, nếu có canh thì lấy hai phần.”

Nhân viên phục vụ tính toán một chút, báo ra giá cả: “Tổng cộng là bốn đồng tám hào ba xu, phiếu lương thực loại ba lạng, phiếu thịt loại tám lạng, phiếu cá loại một cân.”

Ngay cả xe Jeep cũng lái nổi, đối với bữa cơm xa xỉ này, mọi người cũng không cảm thấy kỳ lạ.

Sau khi nhân viên phục vụ rời đi, Nguyễn Dao nói: “Có phải gọi quá nhiều rồi không?”

Bọn họ chỉ có hai người, lại gọi thức ăn của bốn người, không biết trên xe anh có hộp nhôm không, nếu có đợi một lát nữa đóng hộp mang về.

Tần Lãng lười biếng nói: “Yên tâm, ăn hết.”

Nguyễn Dao trợn mắt, cho rằng anh đang cười nhạo tiếng đói bụng phát ra từ trong bụng cô vừa mới nãy.

Qua hai mươi phút, thức ăn được lần lượt bưng lên, Nguyễn Dao không trợn mắt nữa, cầm đũa gắp một miếng thịt kho tàu bỏ vào trong miệng.

Mỡ nạc của phần thịt kho tàu này đều rất phù hợp, béo mà không ngán, nước kho đặc sệt, thơm phức.

Mùi thịt đầy miệng, thật là quá thơm.

Ăn một miếng cơm, cơm trắng thơm ngát, lại gắp một đũa cá hấp, thịt cá rất tươi ngon, mặn nhạt vừa vặn, không có chút mùi tanh nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận