Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 379. Xứng đôi 3

Chương 379. Xứng đôi 3


Màn đêm hạ xuống, mây đen giăng đầy, giống như một mảnh đen nhánh bảo phủ toàn bộ bầu trời đêm.

Mấy năm nay không có hoạt động giải trí gì cả, mặc dù ở Dương Thành không ít nơi đã có điện, nhưng vì tiết kiệm điện, bình thường người ta sẽ lên giường ngủ rất sớm.

Nhưng vào lúc này, bên trong một ngôi nhà ở một khu thu phế phẩm nào đó vẫn còn sáng đèn.

"Két" một tiếng, cửa bị đẩy ra, đám người đi vào, dẫn đầu là một người có thân hình cao lớn, đầu cắt tóc ngắn mười phân, ngoài miệng ngậm một cây tăm, trên mặt có một vết sẹo rất sâu.

Người trong phòng thấy người này đến, lập tức cũng kính cúi người đồng loại hô: "Anh Thâm."

Người đàn ông được gọi là anh Thâm hất càm, liếc mắt nhìn Đinh Hạo Văn: "Lão lục, tình huống thế nào?"

Vết sẹo trên con mắt trái của Đinh Hạo Văn run lên, cười lại gần: "Anh Thâm, lần này mặt hàng không tệ, ba cô gái trẻ chưa lập gia đình, còn có một người phụ nữ già năm mươi tuổi, đưa đến vùng núi bán cho lưu manh già cũng có thể bán được giá cao."

Nhưng anh Thâm lại không hài lòng lắm: “Chỉ có bốn người thôi?"

Đinh Hạo Văn nhìn sắc mặt người này, không khỏi càng cẩn thận hơn: "Gần đây bởi vì tổ chức hội chợ Quảng Châu, khắp nơi đều giới nghiêm, bắt được bốn người là các anh em đã cố gắng lắm rồi."

Anh Thâm biết tình huống gần đây, nghe vậy dừng lại một chút gật đầu: "Được, mấy đứa cẩn thận một chút, tối mai hành động."

Đinh Hạo Văn cúi người gật đầu, liên tục bảo đảm nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì, sau đó tiễn người đi.

Chờ khi trở lại phòng, lập tức Đinh Hạo Văn thay đổi bộ dạng cẩn thận lúc này: "Mới vừa rồi bọn mày cũng đã nghe được lời của anh Thâm rồi đó, bọn mày cảnh giác một chút, tuyệt đối không thể xuất hiện sai lầm."

Mấy tên côn đồ luôn miệng đồng ý.

Trong đó có một tên côn đồ tên là Nhị Cẩu lại gần nói: "Anh Văn, lần này mặt hàng đẹp như vậy, nếu bán đi như vậy thật sự rất đáng tiếc, nếu không để anh em chơi một chút?"

Đinh Hạo Văn liếc nhìn tên này: "Xem đức hạnh của mày kia, thích chơi thì chơi đi, nhưng cũng không thể chơi hư mấy đứa đó được, nếu không sau này bán không được giá cao, ông đây không tha cho bọn mày đâu!"

Ánh mắt Nhị Cẩu sáng lên: “Anh Văn cứ yên tâm, bọn em chỉ vui đùa với mấy đứa đó một chút, tuyệt đối sẽ không đụng phía dưới bọn nó, chẳng qua người đàn bà lớn tuổi kia có thể để cho anh em chơi thỏa mái."

Đinh Hạo Văn khinh bỉ: "Thật là quỷ chết đói đầu thai, ngay cả đàn bà lớn tuổi cũng không buông tha"

Rất nhanh trong phòng truyền đến tiếng khóc hu hu bị đè nén của mấy cô gái, bởi vị miệng bị bịt kín, các cô điên cuồng giãy giụa cũng không có cách nào phát ra tiếng.

Đinh Hạo Văn cũng không có hứng thú với phụ nữ lớn tuổi, nằm xuống ghế salon trong phòng hút thuốc, khói thuốc lượn lờ, gã nhớ đến ngày đó gặp được cô gái ở nhà chú ba, không nhịn được lè lưỡi liếm khóe miệng một cái.

Lúc này, đột nhiên một cô gái tóc tai bù xù từ trong phòng chạy đến, quần áo trên người đều đã bị xé ra, lộ ra bả vai trắng nõn.

Trong miệng cô gái kia còn bị nhét một miếng vải, chạy ra từ bên trong phòng, hoảng hốt không nhìn đường mà xông ra ngoài, lại đụng vào người Đinh Hạo Văn.

Lúc này Đinh Hạo Văn đã nổi lên lửa dục, có một người phụ nữ tự động đưa đến tận cửa, gã chắc chắn sẽ không tùy tiện bỏ qua.

Chỉ nghe một tiếng “Roẹt”, quần áo trên người của cô gái này đã bị xé ra, lộ ra áo lót bên trong.

Cô gái điên cuồng lắc đầu, trong miệng phát ra tiếng hu hu tuyệt vọng.

Cô gái này không phải ai khác, mà chính là Nguyễn Thanh Thanh, mấy ngày trước ở dưới cầu bị người ta dùng bao bố trùm đầu mang đi.

Mới vừa rồi ở trong phòng kia đám đàn ông muốn táy máy tay chân với cô ta, cô ta nắm lấy cơ hội chạy trốn, kết quả không ngờ lại đụng vào vào một tên đàn ông khác.

Cô ta cảm thấy lần này mình chết chắc rồi, khẳng định sẽ khó giữ trong sạch.

Tại sao mệnh cô ta lại khổ như vậy, thật vất cả gả cho người ta lại bị người ta ly hôn, tới Dương Thành tìm Nguyễn Dao, ai ngờ gặp bọn buôn người.

Tất cả những chuyện này đều tại Nguyễn Dao!

Cô ta vừa nguyền rủa trong lòng vừa giãy giụa, hòng tránh thoát tay của đối phương.

Nhưng chuyện này không thể làm Đinh Hạo Văn dừng lại động tác, tay của gã chạm lên người Nguyễn Thanh Thanh, Nguyễn Thanh Thanh điên cuồng giãy giụa, theo sự giãy giụa này, đột nhiên một tờ giấy rơi xuống từ trong túi cô ta.

Lúc đầu Đinh Hạo Văn không để ý, ôm lấy Nguyễn Thanh Thanh, miệng dùng sức gặm lên cổ cô ta.

Đột nhiên khóe mắt của gã liếc về tờ giấy dưới đất, cả người ngây dại.

Một giây sau gã đẩy Nguyễn Thanh Thanh ra, nhặt tờ giấy trên mặt đất lên.

Một tờ giấy được cắt ra từ trang báo, phía trên in hình một cô gái trẻ tuổi.

Tuy là hình trắng đen, nhưng vẻ đẹp mắt ngọc mày ngài của cô gái không gì có thể tả được.

Nếu để người quen nhìn thấy, có thể từ tờ giấy này nhìn ra được, cô gái này chính là Nguyễn Dao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận