Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 76. Tỏ tình 4

Chương 76. Tỏ tình 4


Hơn nữa, cho dù cô ấy dám ly hôn, Nguyễn gia cũng sẽ không để cô ấy mang Tiểu Hồng Đậu đi.

Cô ấy có thể không quan tâm bất cứ thứ gì, nhưng không thể để Tiểu Hồng Đậu ở lại Nguyễn gia một mình.

Đối với quyết định này của Hồng Thắng Nam, Nguyễn Dao không có gì bất ngờ.

Ở niên đại này mà muốn ly hôn, không chỉ cần can đảm, mà còn phải đối mặt với tất cả các loại tin đồn nhảm và ánh mắt, vì vậy nên cô sẽ không ôm đồm khiến người ta nhất định phải ly hôn.

Cô đóng cửa và đi trở lại: "Chị ba, chị đã suy nghĩ kỹ chưa? Tôi cũng không hề đùa giỡn với chị, trong quá trình cải tạo, tôi có thể gây ra một số tổn thương nhất định cho cơ thể của anh Ba. Nếu chị để tâm thì tốt nhất là dừng lại ngay bây giờ."

Hồng Thắng Nam giật mình: "Gây tổn thương cho cơ thể sao? Tổn thương gì?"

Nguyễn Dao nhếch môi cười: "Ví dụ như là đánh mấy trận, khi cần thiết thì đámh gãy tay chân."

Nói trắng ra, đàn ông cặn bã chính là thiếu đánh, nếu đánh một trận không được, vậy thì đánh thêm vài trận nữa.

Đánh cho đến khi sợ mới thôi.

"!!!"

Hồng Thắng Nam sốc đến mức không khép miệng lại được.

"Đồng chí Lôi Phong đã từng nói, đối xử với đồng chí phải ấm áp như mùa xuân, đối xử với kẻ thù phải tàn nhẫn như mùa đông giá rét, những tên đàn ông cặn bã như mấy người anh họ của tôi chính là dạng thiếu dạy dỗ. Nếu chị không nỡ, vậy thì coi như tôi chưa nói gì."

Nói xong, cô xoay người vờ như muốn đi.

Hồng Thắng Nam lấy lại tinh thần, nói ngay: "Ai nói chị không nỡ! Ai nói chị không nỡ! Em họ, chị không hề không nỡ, chị chỉ là không nghĩ rằng em trông mềm yếu như thế mà lại dũng mãnh… ngoài sức tưởng tượng."

Nguyễn Dao cười: "Đối xử với đàn ông cặn bã không dũng mãnh, chẳng lẽ phải ân cần hỏi han, dịu dàng như nước với bọn họ sao?"

"Đương nhiên không thể!" Hồng Thắng Nam lắc đầu, "Em họ, em nói đúng, đàn ông chính là thiếu dạy dỗ, vậy tiếp theo chúng ta nên làm như thế nào?"

Khóe môi Nguyễn Dao nhếch lên, vẻ mặt cười lên vô hại: "Tiếp theo đương nhiên là muốn anh Ba cảm nhận được sự tàn khốc vô tình của mùa đông giá rét rồi, đánh một trận rồi đưa đi ăn cơm tù mấy ngày."

Hồng Thắng Nam: "!!!"

Từ trong phòng đi ra, Nguyễn Dao trực tiếp đi ra đồng tìm đội trưởng Hồ.

Đội trưởng Hồ vừa lúc sắp xếp xong công việc trên đồng ruộng: "Chủ nhiệm Nguyễn sao lại tới đây? Lại muốn mượn xe ngựa sao?"

Nguyễn Dao lắc đầu: "Không phải, đội trưởng Hồ, tôi muốn đại nghĩa diệt thân(*) tố cáo với bác anh Ba của tôi."

(*)Đại nghĩa diệt thân: Vì việc nước quên tình nhà, vì đại nghĩa không quản người thân.

Tố cáo?

Đại nghĩa diệt thân?

Đội trưởng Hồ thiếu chút nữa bị lời này làm cho sặc: "Chủ nhiệm Nguyễn, tố cáo cũng không phải là chuyện đùa giỡn."

Vẻ mặt Nguyễn Dao nghiêm túc: "Chuyện như vậy đương nhiên không phải là đang đùa giỡn, anh Ba của tôi là Nguyễn Hưng Dân đi đến đội sản xuất khác đánh nhau với người khác, đội trưởng Hồ hẳn là biết rồi chứ?"

Đội trưởng Hồ gật đầu: "Mới vừa nãy nghe người ta nói."

Nhưng ông cũng không cảm thấy có vấn đề gì lớn.

Cãi vã đánh nhau ở nông thôn là chuyện thường xuyên, đôi khi vì một nắm củi cũng có thể đánh nhau túi bụi không tách ra được, nhưng miễn là không xảy ra án mạng thì sẽ không có ai đi tố cáo.

Nói trắng ra, ông cảm thấy Nguyễn Dao chuyện bé xé ra to.

Nguyễn Dao: "Đội trưởng Hồ chắc chắn không biết quyết định của lãnh đạo huyện, tôi nghe nói gần đây các lãnh đạo muốn đấu tranh với các hành vi vi phạm kỷ luật, nhất là phải chấn chỉnh những hành vi xấu như tụ tập đông người ẩu đả gây rối, xúc phạm phụ nữ"

Đội trưởng Hồ giật mình: "Chủ nhiệm Nguyễn, cô nói thật không?"

Nguyễn Dao mặt không đỏ tim không đập mạnh gật đầu: "Đương nhiên là thật, tuy rằng trước mắt văn kiện còn chưa xuống, nhưng sau chuyện này bảo đảm sẽ có người nhắc lại chuyện cũ, đến lúc đó đội trưởng Hồ sẽ gặp phiền toái."

Lời này cũng không hoàn toàn là đang đe dọa, năm sau chính là thập kỷ đó, đến lúc sửa chữa các loại xích mích sai lầm, bảo đảm sẽ có người nhắc tới chuyện này.

"!!!"

Đội trưởng Hồ bị dọa đến xanh mặt.

Ông thực sự không cảm thấy đánh nhau có vấn đề gì, nhưng nếu các lãnh đạo có ý định chỉnh đốn thì nó lại khác.

Như Nguyễn Dao nói, sau đó nếu lật lại sổ sách cũ, một cái không làm là có thể khiến ông bị cách chức.

"Đội trưởng Hồ, tôi nghĩ lúc này, bác nên chủ động báo cáo chuyện Nguyễn Hưng Dân tụ tập ẩu đả lên công xã, cho dù sau này văn kiện không xuống cũng không sao, một đội trưởng tốt cúi đầu tận tụy vì xã viên, còn ai có thể trách tội? Thư ký Trần chắc chắn cũng sẽ để trong mắt."

Nguyễn Dao cho một cái tát rồi lại cho một quả táo, thủ đoạn nhỏ dùng hết sức thuận lợi.

Lừa gạt, là chuyên môn của chúng tôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận