Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 146. Khinh bỉ trong lòng 3

Chương 146. Khinh bỉ trong lòng 3


Sau khi đồng chí công an nghe xong lời khai thì thở dài chán nản.

Thật ra thủ đoạn của Phương Chí Hành không được xem cao siêu, nhưng bởi vì năm đó công an phá án rất cẩu thả, hơn nữa người hai nhà Lâm - Phương không có bất cứ mâu thuẫn nào, quan hệ tốt đến mức giống như người một nhà, không ai nghĩ tâm tư của Phương Chí Hành lại xấu xa như vậy.

Cho tới bây giờ người của Lâm gia chưa từng hoài nghi Phương Chí Hành, Phương gia bao gồm cả Phương Chí Hành lại thể hiện rằng mình vô cùng đau lòng vì sự mất tích của Lâm Tiểu Phương, cứ như thế lừa dối mọi người, khiến cho mọi người nhiều năm như vậy mà không phát hiện.

Chứng cứ phạm tội Phương Chí Hành giết người chôn xác vô cùng rõ ràng, đây là vấn đề nghiêm trọng, có ảnh hưởng cực kỳ xấu, nên phán quyết đã nhanh chóng được đưa ra.

Phương Chí Hành bị phán quyết tử hình, mẹ Phương bởi vì gánh tội thay, gây nhiễu loạn tư pháp, bị phán quyết giam giữ một tháng.

Phán quyết được đưa ra, mọi người ở làng trên xóm dưới đều kinh ngạc.

Nhất là người của đội sản xuất Tây Câu, bọn họ nghị luận ầm ĩ chuyện này

"Thật không ngờ mà, trông kế toán Phương thế mà lại là dạng thú đội lốt người, không ngờ vậy mà là loại súc sinh!"

"Không thể không nó, tưởng tượng ở chung với một người phạm tội giết người nhiều năm như vậy, toàn thân của tôi nổi đầy da gà."

"Nhà tôi thảm hại hơn, hầm của Phương gia ở ngay phía sau nhà của tôi, giờ nghĩ đến việc nơi đó chôn thi thể, tối nào tôi cũng gặp ác mộng mất."

"Thật sự là biết người biết mặt không biết lòng mà, về sau vẫn nên tránh xa của người Phương gia, ai biết ngày nào đó bọn họ lại trở mặt."

Vì muốn kéo Nguyễn Dao xuống nước chung, Phương Chí Hành còn báo cáo với đồng chí công an rằng Lâm Ngọc chưa kết hôn đã có con, Nguyễn Dao trợ giúp giấu giếm sự việc, nhưng đối với việc này, Nguyễn Dao đã sớm chuẩn bị.

Thứ nhất các cô có chứng minh phẫu thuật của bệnh viện, bên trên còn có chữ ký tay và phương thức liên hệ của giáo sư Cố, đồng chí công an gọi điện thoại cho giáo sư Cố, do đó xác nhận Nguyễn Dao không hề nói dối.

Hai là lúc trước vì để phòng vạn nhất, sau khi giáo sư Cố và Lâm Ngọc thương lượng, bà còn tạo ra một vết thương nhỏ trên bụng của Lâm Ngọc, sau đó lại khâu lại ba bốn mũi, trừ phi có bác sĩ chuyên nghiệp làm kiểm tra cho Lâm Ngọc, chứ người bình thường cũng nhìn không ra đây không phải là vết thương viêm ruột thừa.

Bởi vì có hai cái này chứng minh, đồng chí công an trả trong sạch cho hai người Nguyễn Dao và Lâm Ngọc ngay trước mặt mọi người ở đội sản xuất .

"Súc sinh Phương Chí Hành thật sự là quá xấu xa rồi, trước khi chết còn muốn kéo chủ nhiệm Nguyễn và thanh niên tri thức Lâm xuống nước."

"Đúng vậy, thanh danh của con gái quan trọng biết bao nhiêu, nếu không có đồng chí công an chứng minh trong sạch cho thanh niên tri thức Lâm, mọi người sẽ đối với thanh niên tri thức Lâm thế nào đây?"

"Một bụng đầy suy nghĩ xấu xa, loại người này sớm nên bắn chết, theo tôi thấy, tốt nhất đội sản xuất nên đuổi cả nhà Phương gia đi đi."

Lời này nhận được không ít đồng ý của mọi người, mọi người chạy đến Phương gia dùng táng đá đập vỡ cửa sổ và cửa của bọn họ, hô hào để bọn họ cút khỏi đội sản xuất.

Người của Phương gia bị dọa đến mặt mũi trắng bệch, mấy đứa trẻ cũng bị dọa khóc.

Cuối cùng vẫn là đội trưởng Hồ ra mặt ngăn cản mọi người.

Kể từ sau khi phán quyết của Phương Chí Hành, Nguyễn Dao cũng không chú ý tới chuyện của Phương gia nữa, về phần mẹ Phương, cô cũng không để trong lòng.

Sang năm chính là thập niên kia, lúc này Phương gia xảy ra chuyện giết người, đến lúc đó chắc chắn tránh không được việc bị chỉ trích, ác nhân tự có ác nhân trị, cho nên căn bản không cần cô ra tay.

Sau khi Phương Chí Hành bị sa thải, vị trí kế toán vẫn trống không, hiện giờ hành vi phạm tội của Phương Chí Hành bị vạch trần, là thời điểm thích hợp để đề cử chọn người.

Sáng hôm nay đến văn phòng, thấy Hồ đội trưởng vừa vặn rảnh rỗi, Nguyễn dao đi thẳng vào vấn đề: " Đội trưởng Hồ, vị trí kế toán này đã được xác nhận chưa?"

Đội trưởng Hồ lắc đầu: "Vẫn chưa, công việc kế toán này cần ít nhất trình độ văn hóa sơ trung, người của đội sản xuất tốt nghiệp sơ trung chỉ có hai ba người, một người là Nguyễn Hưng Dân, một người Phương Chí Hành, còn có một người con trai của Chu gia, nhưng cậu ta còn muốn tiếp tục học lên, khẳng định không thể tới làm kế toán."

Nguyễn Dao: "Sao đội trưởng Hồ lại quên đi thanh niên tri thức chúng tôi chứ? Thanh niên tri thức chúng tôi vào đội sản xuất thì chính là người của đội sản xuất, chẳng lẽ không thể làm kế toán sao?"

Đội trưởng Hồ run rẩy giải thích: "Tôi không phải quên nhóm người thanh niên tri thức, tôi lo thanh niên tri thức các cô sẽ không ở lại đội sản xuất lâu, cho nên mới không cân nhắc."
Bạn cần đăng nhập để bình luận